Tết- bạn- đời
Nắng sân trường gọi hồn ai lơ lững
Dưới hàng cây to nhỏ chuyện ngây thơ
Bước chân đi trên đường đời chập chững
Phút chốc nhìn lá rụng mắt mộng mơ
Một chiếc lá chưa vàng nằm cạnh gốc
Phải lìa cành vì gió chảng tiếc thương
Nhặt lên tay mà lòng buồn muốn khóc
Tết đến rồi những lưu luyến còn vương
Xa bạn bè thì tuần sau gặp gỡ
Kỉ niệm nhoà biết vứt bỏ nơi đâu
Sông Hồng kia có khi nào ngừng chảy
Nước xa nguồn đẩy tình mẹ trôi mau
Và cứ thế tết mỗi ngày một đến mau
Bánh giầy tráng và bánh trưng xanh xanh mãi
Nhớ tuần trước cãi nhau ném phấn
Mà tuần này quấn quít giường chăn..
Nay đã tết nhưng lại không có tiền
Nhớ tháng ngày kẻ dại người điên
Trước chả biết để bây giờ luyến tiếc
Tiếc con nợ để ta mãi đi tìm.
Ngày cắp sách đến trường là hết tết
Với mơ mộng được xếp vào tốp ten
Đón gió xuân hít vào em cảm cúm
Ngồi trong lớp bạn bè xúm vào trêu
Khoát vai nhau nhìn ánh mắt hận thù
Hồn nhiên thế nhưng đầu thật ô uế
Dưới mái trường trở che đời không lối
Sẽ thấy mình thật lạc lõng mù khơi
Đường đời muôn bước phải nhờ người đưa
Tháng năm dãi dầu ngắng mưa
Thiên thế ở tại ngày xưa xa vời
Ngày mưa đen ngắt khoảng trời
Sét đâu đánh trúng cuộc đời của em
Kia là xó lớp thân quen
Chiều nay xó ấy vắng hơn ngày thường
Đi học hát “những con đường…’’
Mà nghe như lá sân trường lao xao
A2 trí thức bao nhiêu người
Tình yêu ta gửi một người ta thương
Bàn ghế mộc mái đầu sương
Theo ta đi khắp muôn phương mai này
A2 ấy vẫn ngày ngày
Học hành rốt ước mơ bay..
Nắng sân trường gọi hồn ai lơ lững
Dưới hàng cây to nhỏ chuyện ngây thơ
Bước chân đi trên đường đời chập chững
Phút chốc nhìn lá rụng mắt mộng mơ
Một chiếc lá chưa vàng nằm cạnh gốc
Phải lìa cành vì gió chảng tiếc thương
Nhặt lên tay mà lòng buồn muốn khóc
Tết đến rồi những lưu luyến còn vương
Xa bạn bè thì tuần sau gặp gỡ
Kỉ niệm nhoà biết vứt bỏ nơi đâu
Sông Hồng kia có khi nào ngừng chảy
Nước xa nguồn đẩy tình mẹ trôi mau
Và cứ thế tết mỗi ngày một đến mau
Bánh giầy tráng và bánh trưng xanh xanh mãi
Nhớ tuần trước cãi nhau ném phấn
Mà tuần này quấn quít giường chăn..
Nay đã tết nhưng lại không có tiền
Nhớ tháng ngày kẻ dại người điên
Trước chả biết để bây giờ luyến tiếc
Tiếc con nợ để ta mãi đi tìm.
Ngày cắp sách đến trường là hết tết
Với mơ mộng được xếp vào tốp ten
Đón gió xuân hít vào em cảm cúm
Ngồi trong lớp bạn bè xúm vào trêu
Khoát vai nhau nhìn ánh mắt hận thù
Hồn nhiên thế nhưng đầu thật ô uế
Dưới mái trường trở che đời không lối
Sẽ thấy mình thật lạc lõng mù khơi
Đường đời muôn bước phải nhờ người đưa
Tháng năm dãi dầu ngắng mưa
Thiên thế ở tại ngày xưa xa vời
Ngày mưa đen ngắt khoảng trời
Sét đâu đánh trúng cuộc đời của em
Kia là xó lớp thân quen
Chiều nay xó ấy vắng hơn ngày thường
Đi học hát “những con đường…’’
Mà nghe như lá sân trường lao xao
A2 trí thức bao nhiêu người
Tình yêu ta gửi một người ta thương
Bàn ghế mộc mái đầu sương
Theo ta đi khắp muôn phương mai này
A2 ấy vẫn ngày ngày
Học hành rốt ước mơ bay..
chính ra thơ không cần vần mới dài được..