Nhân dịp ngày thành lập Quân đội Nhân dân Việt Nam 22 tháng 12 năm nay, nhà thơ, chiến sỹ Phạm Đăng Kiểm gửi Diễn Đàn những vần thơ để ôn lại một thời oanh liệt nhưng đầy chất lãng mạn của ông và đồng đội. Butchi xin trích đăng toàn bộ nội dung của email nhà thơ gửi cho Ban biên tập Diễn Đàn Kiến Thức:
Nhân ngày 22/12/2012 , tôi có những vần thơ về các chiến sĩ Anh hùng của chúng ta, kính dâng lên quý vị. Xin trân trọng cảm ơn!
_________
(*): Đồn KaNak thuộc huyện Kbang tỉnh Gia Lai. Tại đây ngày 07 tháng 03 năm 1965 quân ta đã anh dũng hi sinh hơn 400 cán bộ, chiến sĩ để giải phóng đồn này
[h=1] [/h][h=1] Dòng Lệ Đỏ[/h]Nhớ Phong…
Hi sinh lúc 2 giờ ngày 31/07/1972
Phong ơi!
Cả nhà anh vẫn nhắc “ Chú Phong!”
Em hứng đạn cứu tôi đêm thượng tuần tháng Bảy
Lửa chớp nhoáng nhoàng, giọt trăng run rẩy
Đất rưng rưng…lặng lẽ đỡ em nằm
Em ngước nhìn tôi đôi mắt ướt đầm
Dòng lệ đỏ nhoá nhoà đêm tối
Anh bị trọng thương , còn em đi vội…
Cơm vắt bên mình, hai đứa chửa kịp ăn
***
Đầu tháng vào đây giáp mặt tử thần
Em trẻ măng hiền lành như đất
Đợt “Lính bổ sung” út Phong khoẻ nhất
Thân với anh – A trưởng thư sinh
Cõng hai ba lô em đuổi bắt tù binh (1)
Chớp lê AK loá loà mắt địch
Thiếu dây trói, thôi đành…phóng thích
(Anh xét giấy tờ biết một đứa…tân binh)
Em thương: “Thằng này mẹ ở Trà Vinh
Đang ngóng trông con…đoạ đầy Quảng Trị?’’
Thu được gói “Rubi Quân tiếp vụ” (2)
Em sợ phạm quy chính sách chiến trường(!)
Ngờ đâu, biết đâu…
Đêm ít đạn bom là đêm khôn lường(?)
Sư đoàn Tiên Phong vượt sông Thạch Hãn
Được phép dừng chân ven làng nghỉ tạm
Lính ta thâu đêm…vun đắp(3) hầm kèo…
Em tranh phần anh không nghỉ phút nào
Xong việc ngả lưng…lương khô côm cốp!
Em kể quê em…xã gì(?) Bá Thước
Đáng trách đầu anh lơ đãng quên rồi…
Còn lại trong tôi Phong trẻ nhất đời
Mười tám, mãi xuân, biết gì…con gái?
Em hỏi thăm tôi Thủ đô Hà Nội
Em mơ được xem Hoàn Kiếm, Tháp Rùa…
Chuyện lính, chuyện nhà đang lúc say sưa
Có lệnh: “Tiến quân thọc sâu trinh sát!”
Chưa kịp ngủ, hai đứa mình đi trước
Làm mũi tiên phong. Vào hang ổ quân thù
Làng…Không tên loang lổ vệt trăng thu
Đêm thao thức đất trở mình nhức nhối
Hai cây súng hai trái tim nóng hổi
Một niềm tin chân lần bước bên chân…
Đồng đội thì xa. Lũ giặc rất gần
Trong hoang lạnh chợt nhoáng nhoàng ánh chớp:
Khẩu súng trong tay em…
Lia chùm đạn đỏ lừ đưa đường, dẫn lối (4)
Đất trời nổ bung như chảo ngô rang…
Địch kêu phía trước, địch hét sau lưng
Chúng mình dựa nhau xoay tròn nhả đạn
Từ phục kích chúng tan đàn hoảng loạn
Đâu biết quân ta chỉ có…hai thằng(?)
Khẩu AK sáu mốt viên - “cải tiến”(5) một băng
Bắn đến đỏ nòng…sương rơi…bốc khói
Lũ Rằn ri dăm bảy thằng đền tội
Em cười vui trắng loá hàm răng…
***
Ôi! tiếng “Cối cá nhân”(6) khô khốc, lạnh lùng
Em giành trọn. Nhường cho tôi…cuộc sống!
Một dòng máu xanh tan vào tĩnh lặng
Tan vào mây, vào đất hoá tươi hồng
Một phút vô danh cho Tổ quốc Anh hùng
Đêm tháng Bảy…long lanh một dòng Lệ Đỏ?
31/07/1972 - 31/07/2012
(40 năm ngày giỗ Phong)
_________________________
(1): Trong chiến dịch Quảng Trị, Phong thường giành mang ba lô hộ tác giả
(2): Loại thuốc lá “Chỉ được phép tiêu thụ trong Quân lực Việt Nam cộng hoà”
(3): Đất bị bom đạn cày xới vụn như cám, lính ta phải “vun đắp”…thành hầm
(4): Đạn AK đầu sơn đỏ là đạn bắn vạch đường đến mục tiêu
(5): Lính ta ở Quảng Trị thường lấy dây chun buộc tráo đầu đuôi 2 băng đạn AK (60 viên) và 1 viên đạn lên nòng
(6): Súng bộ binh M79 của Mĩ, đạn nổ hai lần, tầm sát thương rộng
Nhân ngày 22/12/2012 , tôi có những vần thơ về các chiến sĩ Anh hùng của chúng ta, kính dâng lên quý vị. Xin trân trọng cảm ơn!
Ru nhau
Hoàng hôn xanh lại ngày xanh
Hồn quê đậu ở mong manh cánh cò
Ước nhau cứ thuở còn thơ
Cứ như xưa đến bây giờ …lại vui
Ai ngờ dây sắn, cọng khoai
Phổng phao nên gái, nên trai chúng mình
Bỗng đâu bom dội sân đình
Rủ nhau …khoác áo chiến binh lên đường
Dập dình…thương…chửa dám thương
Hẹn nhau ra bãi chiến trường tìm nhau (?)
Người vào KaNak*, Cà Mau…
Kẻ ra Ái Tử, Đầu Màu, Cam Ranh…
Máu người nuôi đất thêm xanh
Tình người năm tháng đã thành Bài ca
Nông gần, sâu hoá nên xa
Mong manh đời lính lại là biển khơi
Mình giờ tóc điểm sương rơi
Nâu sồng lại khoác thành lời ru nhau
22/12/2012
(*): Đồn KaNak thuộc huyện Kbang tỉnh Gia Lai. Tại đây ngày 07 tháng 03 năm 1965 quân ta đã anh dũng hi sinh hơn 400 cán bộ, chiến sĩ để giải phóng đồn này
[h=1] [/h][h=1] Dòng Lệ Đỏ[/h]Nhớ Phong…
Hi sinh lúc 2 giờ ngày 31/07/1972
Phong ơi!
Cả nhà anh vẫn nhắc “ Chú Phong!”
Em hứng đạn cứu tôi đêm thượng tuần tháng Bảy
Lửa chớp nhoáng nhoàng, giọt trăng run rẩy
Đất rưng rưng…lặng lẽ đỡ em nằm
Em ngước nhìn tôi đôi mắt ướt đầm
Dòng lệ đỏ nhoá nhoà đêm tối
Anh bị trọng thương , còn em đi vội…
Cơm vắt bên mình, hai đứa chửa kịp ăn
***
Đầu tháng vào đây giáp mặt tử thần
Em trẻ măng hiền lành như đất
Đợt “Lính bổ sung” út Phong khoẻ nhất
Thân với anh – A trưởng thư sinh
Cõng hai ba lô em đuổi bắt tù binh (1)
Chớp lê AK loá loà mắt địch
Thiếu dây trói, thôi đành…phóng thích
(Anh xét giấy tờ biết một đứa…tân binh)
Em thương: “Thằng này mẹ ở Trà Vinh
Đang ngóng trông con…đoạ đầy Quảng Trị?’’
Thu được gói “Rubi Quân tiếp vụ” (2)
Em sợ phạm quy chính sách chiến trường(!)
Ngờ đâu, biết đâu…
Đêm ít đạn bom là đêm khôn lường(?)
Sư đoàn Tiên Phong vượt sông Thạch Hãn
Được phép dừng chân ven làng nghỉ tạm
Lính ta thâu đêm…vun đắp(3) hầm kèo…
Em tranh phần anh không nghỉ phút nào
Xong việc ngả lưng…lương khô côm cốp!
Em kể quê em…xã gì(?) Bá Thước
Đáng trách đầu anh lơ đãng quên rồi…
Còn lại trong tôi Phong trẻ nhất đời
Mười tám, mãi xuân, biết gì…con gái?
Em hỏi thăm tôi Thủ đô Hà Nội
Em mơ được xem Hoàn Kiếm, Tháp Rùa…
Chuyện lính, chuyện nhà đang lúc say sưa
Có lệnh: “Tiến quân thọc sâu trinh sát!”
Chưa kịp ngủ, hai đứa mình đi trước
Làm mũi tiên phong. Vào hang ổ quân thù
Làng…Không tên loang lổ vệt trăng thu
Đêm thao thức đất trở mình nhức nhối
Hai cây súng hai trái tim nóng hổi
Một niềm tin chân lần bước bên chân…
Đồng đội thì xa. Lũ giặc rất gần
Trong hoang lạnh chợt nhoáng nhoàng ánh chớp:
Khẩu súng trong tay em…
Lia chùm đạn đỏ lừ đưa đường, dẫn lối (4)
Đất trời nổ bung như chảo ngô rang…
Địch kêu phía trước, địch hét sau lưng
Chúng mình dựa nhau xoay tròn nhả đạn
Từ phục kích chúng tan đàn hoảng loạn
Đâu biết quân ta chỉ có…hai thằng(?)
Khẩu AK sáu mốt viên - “cải tiến”(5) một băng
Bắn đến đỏ nòng…sương rơi…bốc khói
Lũ Rằn ri dăm bảy thằng đền tội
Em cười vui trắng loá hàm răng…
***
Ôi! tiếng “Cối cá nhân”(6) khô khốc, lạnh lùng
Em giành trọn. Nhường cho tôi…cuộc sống!
Một dòng máu xanh tan vào tĩnh lặng
Tan vào mây, vào đất hoá tươi hồng
Một phút vô danh cho Tổ quốc Anh hùng
Đêm tháng Bảy…long lanh một dòng Lệ Đỏ?
31/07/1972 - 31/07/2012
(40 năm ngày giỗ Phong)
_________________________
(1): Trong chiến dịch Quảng Trị, Phong thường giành mang ba lô hộ tác giả
(2): Loại thuốc lá “Chỉ được phép tiêu thụ trong Quân lực Việt Nam cộng hoà”
(3): Đất bị bom đạn cày xới vụn như cám, lính ta phải “vun đắp”…thành hầm
(4): Đạn AK đầu sơn đỏ là đạn bắn vạch đường đến mục tiêu
(5): Lính ta ở Quảng Trị thường lấy dây chun buộc tráo đầu đuôi 2 băng đạn AK (60 viên) và 1 viên đạn lên nòng
(6): Súng bộ binh M79 của Mĩ, đạn nổ hai lần, tầm sát thương rộng