D
DOO DOO
Guest
Anh bỏ mặc thu qua
khi chiếc lá cuối mùa còn đang ngơ ngác
em đã chờ anh đến trước hiên nhà ngồi hát
từ dạo đầu hè...
Anh đã mặc mùa qua trong bơ vơ
....câu thơ em bỏ dở...
có lẽ nào anh không yêu em nữa...
nên mới thờ ơ?
À mà không nhỉ
chắc là anh chẳng nhớ
nhưng đã bao lần mưa rơi rồi vỡ
nghĩ anh không quên nên em chả nhắc bao giờ...
Anh cứ im lặng để mùa qua đi trong nỗi em chờ
bài ca tháng 9 mà tháng 10 rồi vẫn còn dang dở
hay là anh...không còn yêu em nữa
tình khúc tháng 10 chắc chẳng thuộc về em?
Anh đã lặng im để mùa tan vào đêm
đã lặng im để em tan vào gió rét
đến khi nào thì anh mới biết
em đã mỏi mòn chờ ...?
khi chiếc lá cuối mùa còn đang ngơ ngác
em đã chờ anh đến trước hiên nhà ngồi hát
từ dạo đầu hè...
Anh đã mặc mùa qua trong bơ vơ
....câu thơ em bỏ dở...
có lẽ nào anh không yêu em nữa...
nên mới thờ ơ?
À mà không nhỉ
chắc là anh chẳng nhớ
nhưng đã bao lần mưa rơi rồi vỡ
nghĩ anh không quên nên em chả nhắc bao giờ...
Anh cứ im lặng để mùa qua đi trong nỗi em chờ
bài ca tháng 9 mà tháng 10 rồi vẫn còn dang dở
hay là anh...không còn yêu em nữa
tình khúc tháng 10 chắc chẳng thuộc về em?
Anh đã lặng im để mùa tan vào đêm
đã lặng im để em tan vào gió rét
đến khi nào thì anh mới biết
em đã mỏi mòn chờ ...?