BonJour_SG
New member
- Xu
- 0
Mạnh Thường Quân giở sổ nợ ra, hỏi các môn khách ;
-Vị nào quen việc kế toán,có thể vì Văn này đi thu nợ ở đất Tiết được không ?
Phùng Huyên viết tên mình vào sổ, nói ;
-Tôi đi được !
Mạnh Thường Quân bằng lòng. Khi từ biệt, Phùng Huyên hỏi ;
-Nợ thu hết rồi, tôi mua thứ gì về ?
Mạnh Thường Quân đáp ;
-Tiên sinh coi nhà này thiếu thứ gì thì mua thứ đó !
Phùng Huyên đến đất Tiết, sai một người thư lại gọi dân tới, ai thiếu nợ thì đối chiếu với tờ khoán. Đối chiếu xong cả rồi. Phùng Huyên đứng dậy , thác lời Mạnh Thường Quân, cho hết số nợ, rồi đốt các tờ khoán đi. Dân chúng đều tung hô vạn tuế.
Phùng Huyên về. Sáng sớm, vào yết kiến Mạnh Thường Quân. Mạnh Thường Quân mặc áo mũ ra tiếp, hỏi ;
-Có thu nợ được không ? Sao mà đi nhanh thế ?
Phùng Huyên đáp ;
-Thu hết rồi !
Mạnh Thường Quân hỏi tiếp ;
-Thế tiên sinh mua gì về thế ?
Phùng Huyên đáp ;
-Khi tôi đi ngài bảo, coi nhà này thiếu thí gì thì mua thứ đó. Huyên này nghĩ, trong nhà ngài chứa đầy châu báu, ngoài chuồng đầy ngựa chó, hậu đình chật mĩ nữ, nhà ngài chỉ thiếu một chữ nghĩa mà thôi, nên tôi đã trộm phép mua về.
Mạnh Thường Quân hỏi ;
-Mua nghĩa là sao ?
Phùng Huyên đáp ;
-Nay ngài có đất Tiết nhỏ hẹp, đã không vỗ về yêu dân mà còn cướp đi cái lợi của dân, nên Huyên thác rằng ngài ra lệnh tha cho dân hết số nợ, đốt các tờ khoán. Dân hoan hô ngài vạn tuế. Huyên mua nghĩa cho ngài là thế.
Mạnh Thường Quân không vui, nói
-Được rồi ! Tiên sinh về nghỉ cho khỏe.
Khoảng một năn sau, Tề Vương nói với Mạnh Thường Quân ;
-Quả nhân không dám dùng bề tôi của tiên vương làm bề tôi cho mình.
Mạnh Thường Quân phải lui về đất Tiết. Ba ngàn môn khách chỉ còn lại Phùng Huyên theo về.
Chưa tới đất Tiết, dân chúng dắt già bồng trẻ đón rước đầy đường.
Mạnh Thường Quân quay lại nói với Phùng Huyên ;
-Tiên sinh mua nghĩa cho Văn này, bây giờ Văn mới thấy
Phùng Huyên đáp ;
-Thỏ khôn phải có ba hang mới có thể thoát chết, Nay mới có một hang thôi, tôi vì ngài đào thêm hai hang nữa.
Sau đó, Phùng Huyên sang Tần thuyết Tần Vương đón Mạnh Thường Quân làm tướng quốc, vua Tần nghe theo. Phùng Huyên lại bắn tin cho vua tề, vua Tề sợ hãi liền đem vàng bạc, xe ngựa đón Mạnh Thường Quân ;
Phùng Huyên nói với Mạnh Thường Quân ;
-Tôi đã đào xong ba hang, ngài có thể gối cao mà sống vui.
Mạnh Thường Quân làm tướng quốc mấy chục năm, không gặp họa lớn nhỏ nào cả là nhờ mưa của Phùng Huyên .
-Vị nào quen việc kế toán,có thể vì Văn này đi thu nợ ở đất Tiết được không ?
Phùng Huyên viết tên mình vào sổ, nói ;
-Tôi đi được !
Mạnh Thường Quân bằng lòng. Khi từ biệt, Phùng Huyên hỏi ;
-Nợ thu hết rồi, tôi mua thứ gì về ?
Mạnh Thường Quân đáp ;
-Tiên sinh coi nhà này thiếu thứ gì thì mua thứ đó !
Phùng Huyên đến đất Tiết, sai một người thư lại gọi dân tới, ai thiếu nợ thì đối chiếu với tờ khoán. Đối chiếu xong cả rồi. Phùng Huyên đứng dậy , thác lời Mạnh Thường Quân, cho hết số nợ, rồi đốt các tờ khoán đi. Dân chúng đều tung hô vạn tuế.
Phùng Huyên về. Sáng sớm, vào yết kiến Mạnh Thường Quân. Mạnh Thường Quân mặc áo mũ ra tiếp, hỏi ;
-Có thu nợ được không ? Sao mà đi nhanh thế ?
Phùng Huyên đáp ;
-Thu hết rồi !
Mạnh Thường Quân hỏi tiếp ;
-Thế tiên sinh mua gì về thế ?
Phùng Huyên đáp ;
-Khi tôi đi ngài bảo, coi nhà này thiếu thí gì thì mua thứ đó. Huyên này nghĩ, trong nhà ngài chứa đầy châu báu, ngoài chuồng đầy ngựa chó, hậu đình chật mĩ nữ, nhà ngài chỉ thiếu một chữ nghĩa mà thôi, nên tôi đã trộm phép mua về.
Mạnh Thường Quân hỏi ;
-Mua nghĩa là sao ?
Phùng Huyên đáp ;
-Nay ngài có đất Tiết nhỏ hẹp, đã không vỗ về yêu dân mà còn cướp đi cái lợi của dân, nên Huyên thác rằng ngài ra lệnh tha cho dân hết số nợ, đốt các tờ khoán. Dân hoan hô ngài vạn tuế. Huyên mua nghĩa cho ngài là thế.
Mạnh Thường Quân không vui, nói
-Được rồi ! Tiên sinh về nghỉ cho khỏe.
Khoảng một năn sau, Tề Vương nói với Mạnh Thường Quân ;
-Quả nhân không dám dùng bề tôi của tiên vương làm bề tôi cho mình.
Mạnh Thường Quân phải lui về đất Tiết. Ba ngàn môn khách chỉ còn lại Phùng Huyên theo về.
Chưa tới đất Tiết, dân chúng dắt già bồng trẻ đón rước đầy đường.
Mạnh Thường Quân quay lại nói với Phùng Huyên ;
-Tiên sinh mua nghĩa cho Văn này, bây giờ Văn mới thấy
Phùng Huyên đáp ;
-Thỏ khôn phải có ba hang mới có thể thoát chết, Nay mới có một hang thôi, tôi vì ngài đào thêm hai hang nữa.
Sau đó, Phùng Huyên sang Tần thuyết Tần Vương đón Mạnh Thường Quân làm tướng quốc, vua Tần nghe theo. Phùng Huyên lại bắn tin cho vua tề, vua Tề sợ hãi liền đem vàng bạc, xe ngựa đón Mạnh Thường Quân ;
Phùng Huyên nói với Mạnh Thường Quân ;
-Tôi đã đào xong ba hang, ngài có thể gối cao mà sống vui.
Mạnh Thường Quân làm tướng quốc mấy chục năm, không gặp họa lớn nhỏ nào cả là nhờ mưa của Phùng Huyên .