Mình là Phạm Thị Hồng Lan, vừa mới tham gia diễn đàn mong mọi người giúp đỡ thêm.
Hoàng Hôn
Chiều dần xuống, mặt trời chưa muốn ngủ
Đứng tần ngần sau rặng núi xa xa.
Hoàng hôn đỏ, cả cánh rừng màu đỏ
Mặt nước buồn, lặng chiếu sắc trời thu.
Chiều dần xuống, chim gọi nhau về tổ
Vẳng bên tai tiếng bìm bịp kêu chiều.
Tiếng diều sáo gọi trâu về trên núi
Vài tiếng dơi dìu dặt cánh liêu xiêu.
Chiều dần xuống, mẹ trở về mệt mỏi
Đôi vai gầy nắng chiếu gãy làm đôi.
Gánh rau chiều gánh cả hoàng hôn đỏ
Ánh mắt buồn, như thấu cả trời thu.
Chiều dần tắt, mặt trời dần đi ngủ,
Trên mái tranh vương vấn khói lam chiều.
Thoảng trong gió phảng phất hương lúa mới
Bữa cơm chiều bên bếp lửa bâng khuâng.
Chiều đã tắt, mặt trời giờ đi ngủ
Hoàng hôn cựa mình, bước tiếp vào đêm.
Lắng tai nghe bóng tối đang than thở
Đêm xuống rồi sao thấy nhớ hoàng hôn.
Hoàng Hôn
Chiều dần xuống, mặt trời chưa muốn ngủ
Đứng tần ngần sau rặng núi xa xa.
Hoàng hôn đỏ, cả cánh rừng màu đỏ
Mặt nước buồn, lặng chiếu sắc trời thu.
Chiều dần xuống, chim gọi nhau về tổ
Vẳng bên tai tiếng bìm bịp kêu chiều.
Tiếng diều sáo gọi trâu về trên núi
Vài tiếng dơi dìu dặt cánh liêu xiêu.
Chiều dần xuống, mẹ trở về mệt mỏi
Đôi vai gầy nắng chiếu gãy làm đôi.
Gánh rau chiều gánh cả hoàng hôn đỏ
Ánh mắt buồn, như thấu cả trời thu.
Chiều dần tắt, mặt trời dần đi ngủ,
Trên mái tranh vương vấn khói lam chiều.
Thoảng trong gió phảng phất hương lúa mới
Bữa cơm chiều bên bếp lửa bâng khuâng.
Chiều đã tắt, mặt trời giờ đi ngủ
Hoàng hôn cựa mình, bước tiếp vào đêm.
Lắng tai nghe bóng tối đang than thở
Đêm xuống rồi sao thấy nhớ hoàng hôn.