Thơ Thơ của Hồng Lan.

  • Thread starter Thread starter honglan
  • Ngày gửi Ngày gửi

honglan

New member
Xu
0
Mình là Phạm Thị Hồng Lan, vừa mới tham gia diễn đàn mong mọi người giúp đỡ thêm.

Hoàng Hôn

Chiều dần xuống, mặt trời chưa muốn ngủ
Đứng tần ngần sau rặng núi xa xa.
Hoàng hôn đỏ, cả cánh rừng màu đỏ
Mặt nước buồn, lặng chiếu sắc trời thu.

Chiều dần xuống, chim gọi nhau về tổ
Vẳng bên tai tiếng bìm bịp kêu chiều.
Tiếng diều sáo gọi trâu về trên núi
Vài tiếng dơi dìu dặt cánh liêu xiêu.

Chiều dần xuống, mẹ trở về mệt mỏi
Đôi vai gầy nắng chiếu gãy làm đôi.
Gánh rau chiều gánh cả hoàng hôn đỏ
Ánh mắt buồn, như thấu cả trời thu.

Chiều dần tắt, mặt trời dần đi ngủ,
Trên mái tranh vương vấn khói lam chiều.
Thoảng trong gió phảng phất hương lúa mới
Bữa cơm chiều bên bếp lửa bâng khuâng.

Chiều đã tắt, mặt trời giờ đi ngủ
Hoàng hôn cựa mình, bước tiếp vào đêm.
Lắng tai nghe bóng tối đang than thở
Đêm xuống rồi sao thấy nhớ hoàng hôn.
 
Tặng cho HongLan:


Chiều vừa buông đêm vội vàng khép cửa
Tiếng chim trời vụn vỡ giữa thinh không
Gió hoang sơ đưa hương cỏ nội đồng
Hương dịu mát dâng lòng người lữ thứ.

Lặng lẽ nhìn đời qua ô cửa nhỏ
Thấy gì hơn ngoài một mảnh trời con
Không màu sắc, êm đềm và phẳng lặng
Ta ném vào tiếng thét giữa không trung

Có ai không ? đừng trả lời ta nhé.
Để mình ta với tiếng dế nỉ non
Bỏ mặc ta với ánh mắt mỏi mòn
Dõi sao trời tìm một nơi trú ngụ

Quê hương ơi ! con gọi người đấy chứ
Gọi bao lần mà chẳng dám về thăm
Hãy thứ lỗi cho đứa con xa xứ
Nhớ quê hương chỉ với một tấm lòng.
 
Cảm ơn hai nhà thơ Hồng Lan và Bùi Quỹ. Bút Chì xin mạn phép đăng lại hai bài thơ này trên mục Văn học của Bút Nghiên.
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top