Normal
ĐIÊN Người ta bảo em điên Sao cứ nói huyên thuyên Vì em không dám hỏi Người ta bảo em dối Em chỉ nói với trăng người bảo em lăng nhăng điều đó miễn không bàn Rồi người nói em vàng Vâng, gia tài của mẹ Người la đừng lanh lẹ Sao chậm để người khi Người nói sao mà lì Loại giống dòng trúc tre Bảo táp đè không được Kẻ nói không được vượt Được em tự học thôi Rồi bảo phải làm tôi Kiếp đơn côi phải gắng Người nói phải nuốt đắng Ngặm bồ hòn làm ngọt Và cấm không nhỏ giọt Ướt lệ là thần kinh Thôi em cứ lặng thinh sống qua ngày đoạn tháng Nguồi đuổi không được náng Lại phải tìm đường đi và sẽ không được dừng Người ta bảo rằng khùng Em sẽ chịu phục tùng nhịn là nhuc phải im bởi hiểu một mình riêng Người nói điên mặc người
ĐIÊN
Người ta bảo em điên
Sao cứ nói huyên thuyên
Vì em không dám hỏi
Người ta bảo em dối
Em chỉ nói với trăng
người bảo em lăng nhăng
điều đó miễn không bàn
Rồi người nói em vàng
Vâng, gia tài của mẹ
Người la đừng lanh lẹ
Sao chậm để người khi
Người nói sao mà lì
Loại giống dòng trúc tre
Bảo táp đè không được
Kẻ nói không được vượt
Được em tự học thôi
Rồi bảo phải làm tôi
Kiếp đơn côi phải gắng
Người nói phải nuốt đắng
Ngặm bồ hòn làm ngọt
Và cấm không nhỏ giọt
Ướt lệ là thần kinh
Thôi em cứ lặng thinh
sống qua ngày đoạn tháng
Nguồi đuổi không được náng
Lại phải tìm đường đi
và sẽ không được dừng
Người ta bảo rằng khùng
Em sẽ chịu phục tùng
nhịn là nhuc phải im
bởi hiểu một mình riêng
Người nói điên mặc người