dream_high
Moderator
- Xu
- 0
THƠ CHO MẸ
Nếu cổ tích người ta bắt đâù bằng ngày xưa ông bụt
Thì cổ tích của con xin bắt đầu
Bằng ngày xưa có mẹ ...
....
Cái hạnh phúc hiền hoà không của riêng ai
Đó là hạnh phúc được gần kề bên mẹ
Con lớn với bạn bè, nhưng muôn đời nít trẻ
Khi sà vào lòng nũng nịu "Mẹ, mẹ ơi ..."
Con muốn cài không chỉ một đóa hồng tươi
Trên ngực áo để mỉm cười kiêu hãnh
Con muốn cài triệu triệu đóa hoa xanh
Cho tất cả những mẹ hiền yêu mến
Con cái là thuyền mẹ cha là bến
Có đi đâu rồi cũng ngược về bờ
Đời chông gai đời không đẹp như mơ
Nên bão giông con lại tìm tay mẹ
Tháng năm tàn phai bàn chân nứt nẻ
Mẹ đi nhặt nhọc nhằn cho con nhẹ gót êm
Xoè bàn tay đủ mười ngón con mềm
(Tay của mẹ cũng vừa thêm vết sạm)
Mẹ là nắng xanh, xua vầng mây xám
Thơm ngọt ngào từng ngày mới con đi
Mẹ là trăng sao, là ánh sáng diệu kỳ
Giữa đêm đen soi đường con khua bước
Mẹ là tất cả những gì con mơ ước
Hôn nghìn lần lên tóc mẹ bạc phơ
Màu xanh mượt mà xưa đổ ngọt sông thơ
Mẹ đổi cho con lấy một đời của mẹ
Con hát câu ca dao thương yêu về mẹ
Bằng tấm lòng đứa con trẻ - kính dâng
Bút mực nào viết hết nghĩa tri ân
Ngôn từ nào tả hết lòng thương mẹ ...
:47: