DẤU ẤN
Thế gian rộng lớn muôn trùng
Người xa, kẻ lạ ngại ngùng chữa tin
Cuộc đời rối rắm mưu sinh
Vòng xoay vất vã thâm tình cũng... chao
Ai trong đời, biết mặt nhau
Một lần chạm ngõ gởi bao ân ân tình
Thập phương lưu lạc điêu linh
Vắng xa vọng nhớ lúc mình... cô đơn....
Quằng lòng với những thiệt hơn
Đến khi thất thế.... lờn chờn đau thương
Cà phê đắng vị đời thường
Gần nhau mấy khắc.... lại nhường dỗi nhau?
Đêm về tối mảnh hồn sầu
Trăng đang sang tỏ..khuyết vào mây đen
Nhớ về bạn cũ...sách đèn
Niềm vui hòa lẫn đan xen chén buồn
Mi cay chớp mắt cho suông
Giọt rơi nhẹ má...để luồng niềm tin
Đến đi...ngữa sấp đổ kình
Cũng là cuộc sống của nghìn năm thôi
Ta nhớ người.... quá xa xôi
Bạn xưa ta gởi bồi hồi nhờ mong
Ta chúc ai....dẫu bạc lòng
Gần kề gan tất mà đong đếm lường....
Cho đi nhẹ tợ tơ vương
Gió lùa gạt hết bụi đường sân si
Ai thương, ai mến... níu ghì
Ai mua đố kị, lòng chì...bất an
Dẫu sao vẫn luống nhẹ nhàng
Chút duyên, chút nghĩa trải dàn cho nhau
Xa rồi vẫn ấm hồn trao
Hỡi ai là bạn....chạm vào nơi tim
Ta đây mãi cất nỗi niềm
Trưng bày bát ái, kiếm tìm an nhiên
C H
