Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
Thiên phước ngày về
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="HuyNam" data-source="post: 163464"><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Phần đông các Em được gửi vào cơ sở Thiên Phước đều có hoàn cảnh gia đình éo le và khó khăn. Cha mẹ các Em ở xa , đời sống chật vật, không đủ tiền mua tàu xe để đến thăm con. Thiên Phước gồng mình để chăm sóc cho các Em đã khó, lấy đâu ra tiền hổ trợ cho người thân của các Em. Đó thực sự là một thiệt thòi cho các Em, nhất là những Em nhỏ tật nguyền nhưng còn cảm nhận được. Đôi khi các Em buồn. Những nỗi buồn nhớ nhà, nhớ cha mẹ không thể nguôi ngoai. Giá như có sự động viên thăm hỏi thường xuyên của gia đình, của bố mẹ chắc chắn giúp cho sự nuôi dưỡng và chăm sóc các Em sẽ tốt hơn.</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">[ATTACH]15079[/ATTACH]</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Cả nước ta đang rộn ràng xây dựng cuộc sống mới. Màu xanh đã phủ kín trên mảnh đất xưa đầy bom đạn. Những ai sinh ra sau chiến tranh, bạn bè quốc tế lần đâu tiên đến Viết Nam lúc này sẽ chẳng ai nghĩ rằng Việt Nam đã trải qua cuộc chiến tranh hủy diệt. Cả Việt Nam giờ đây là một đại công trường. Tất cả đang hát vang bài đồng ca xây dựng, đầy hứa hẹn tươi đẹp của tương lai.</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">[ATTACH]15080[/ATTACH]</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">[ATTACH]15081[/ATTACH]</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Chiến tranh đã đi qua bao năm, song vết thương của chiến tranh vẫn còn nằm lại, đang ngấm ngầm tàn phá cơ thể sống Việt Nam. Những ai chưa biết chiến tranh. Những ai chưa biết hậu quả của chất độc da cam, hãy đến với Thiên Phước một lần, đến với các Em khuyết tật ở Thiên Phước một lần, chỉ một lần thôi cũng đủ cảm nhận hết nỗi đau của những mảnh đời bất hạnh, để rồi hình dung ra được sự nhớp nháp, độc địa của con quỷ da cam. Con quỷ ấy đã, đang và sẽ tiếp tục tung ra hàng chục, hàng trăm kiểu diết người một cách âm thầm, lặng lẽ và vô cùng dã man, mang đến cho các Em sự đau đớn, sự chết không báo trước. Quá khứ của cuộc chiến tranh đang dần khép lại nhưng hậu quả của nó, hậu quả của chất độc da cam vẫn đang níu kéo các Em về phía địa ngục.</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Dân tộc Việt Nam vốn rất vị tha. Chúng ta luôn hướng về phía trước, bỏ qua những sự lầm lỗi. Ta trút bỏ hận thù nhẹ như mây. Song ta không thể bỏ mặc những vết thương đang bám riết cơ thể sống của ta. Trong từng cơ thể của những gia đình vùng chiến sự, trong từng mạch nước của đất vùng trắng đang bị nhiễm độc. Nó đang âm ỉ tìm cách xâm nhập vào cơ thể của con người, kể từ khi hình thành tế bào sống, tàn phá ngay trong bào thai của những người vợ, người chị, người mẹ Việt Nam, những người đã trải qua những ngày sống trong vùng rải thảm. Nỗi đau cứ bám riết họ cho đến ngày sinh nở. Nỗi đau lớn dần lên, tàn phá những mảnh đời bất hạnh. Nỗi đau đến tận cùng, hơn cả những nỗi đau.</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></p><p>[ATTACH]15082[/ATTACH]</p><p><a href="https://diendankienthuc.net/diendan/showthread.php?t=109156&p=240724#post240724" target="_blank"><strong></strong></a></p><p><a href="https://diendankienthuc.net/diendan/showthread.php?t=109156&p=240724#post240724" target="_blank"><strong>Lớp học tình thương hòa hảo</strong></a></p><p></p><p> </p><p></p><p> </p><p style="text-align: right"><span style="color: #0000ff"><strong>HuyNam</strong></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="HuyNam, post: 163464"] [SIZE=4][FONT=arial]Phần đông các Em được gửi vào cơ sở Thiên Phước đều có hoàn cảnh gia đình éo le và khó khăn. Cha mẹ các Em ở xa , đời sống chật vật, không đủ tiền mua tàu xe để đến thăm con. Thiên Phước gồng mình để chăm sóc cho các Em đã khó, lấy đâu ra tiền hổ trợ cho người thân của các Em. Đó thực sự là một thiệt thòi cho các Em, nhất là những Em nhỏ tật nguyền nhưng còn cảm nhận được. Đôi khi các Em buồn. Những nỗi buồn nhớ nhà, nhớ cha mẹ không thể nguôi ngoai. Giá như có sự động viên thăm hỏi thường xuyên của gia đình, của bố mẹ chắc chắn giúp cho sự nuôi dưỡng và chăm sóc các Em sẽ tốt hơn. [ATTACH=CONFIG]15079[/ATTACH] Cả nước ta đang rộn ràng xây dựng cuộc sống mới. Màu xanh đã phủ kín trên mảnh đất xưa đầy bom đạn. Những ai sinh ra sau chiến tranh, bạn bè quốc tế lần đâu tiên đến Viết Nam lúc này sẽ chẳng ai nghĩ rằng Việt Nam đã trải qua cuộc chiến tranh hủy diệt. Cả Việt Nam giờ đây là một đại công trường. Tất cả đang hát vang bài đồng ca xây dựng, đầy hứa hẹn tươi đẹp của tương lai. [ATTACH=CONFIG]15080[/ATTACH] [ATTACH=CONFIG]15081[/ATTACH] Chiến tranh đã đi qua bao năm, song vết thương của chiến tranh vẫn còn nằm lại, đang ngấm ngầm tàn phá cơ thể sống Việt Nam. Những ai chưa biết chiến tranh. Những ai chưa biết hậu quả của chất độc da cam, hãy đến với Thiên Phước một lần, đến với các Em khuyết tật ở Thiên Phước một lần, chỉ một lần thôi cũng đủ cảm nhận hết nỗi đau của những mảnh đời bất hạnh, để rồi hình dung ra được sự nhớp nháp, độc địa của con quỷ da cam. Con quỷ ấy đã, đang và sẽ tiếp tục tung ra hàng chục, hàng trăm kiểu diết người một cách âm thầm, lặng lẽ và vô cùng dã man, mang đến cho các Em sự đau đớn, sự chết không báo trước. Quá khứ của cuộc chiến tranh đang dần khép lại nhưng hậu quả của nó, hậu quả của chất độc da cam vẫn đang níu kéo các Em về phía địa ngục. Dân tộc Việt Nam vốn rất vị tha. Chúng ta luôn hướng về phía trước, bỏ qua những sự lầm lỗi. Ta trút bỏ hận thù nhẹ như mây. Song ta không thể bỏ mặc những vết thương đang bám riết cơ thể sống của ta. Trong từng cơ thể của những gia đình vùng chiến sự, trong từng mạch nước của đất vùng trắng đang bị nhiễm độc. Nó đang âm ỉ tìm cách xâm nhập vào cơ thể của con người, kể từ khi hình thành tế bào sống, tàn phá ngay trong bào thai của những người vợ, người chị, người mẹ Việt Nam, những người đã trải qua những ngày sống trong vùng rải thảm. Nỗi đau cứ bám riết họ cho đến ngày sinh nở. Nỗi đau lớn dần lên, tàn phá những mảnh đời bất hạnh. Nỗi đau đến tận cùng, hơn cả những nỗi đau. [/FONT][/SIZE] [ATTACH=CONFIG]15082[/ATTACH] [URL="https://diendankienthuc.net/diendan/showthread.php?t=109156&p=240724#post240724"][B] Lớp học tình thương hòa hảo[/B][/URL] [RIGHT][COLOR=#0000ff][B]HuyNam[/B][/COLOR][/RIGHT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
Thiên phước ngày về
Top