• Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn Kiến Thức tổng hợp No.1 VNKienThuc.com - Định hướng VN Kiến Thức
    -
    HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN

Thiên phước ngày về

  • Thread starter Thread starter HuyNam
  • Ngày gửi Ngày gửi
H

HuyNam

Guest
THIÊN PHƯỚC NGÀY VỀ - TRUNG TÂM BẢO TRỢ THIÊN PHƯỚC

Đến hẹn lại lên, chủ nhật ngày 26-10-2014 Nhóm Thiện nguyện NỤ CƯỜI NHÂN SINH lại tiếp tục tổ chức một chuyến đi thực tế thăm cơ sở tình thương. Và lần này Cơ sở nuôi dạy trẻ em khuyết tật Thiên Phước – nơi nuôi dưỡng và chăm sóc các em nhỏ có số phận éo le, khi vừa mới sinh ra đã mang trong mình dị tật tại huyện Củ Chi – Tp HCM

View attachment 15068

Vừa đặt chân tới Trung tâm, cả đoàn được sự đón tiếp nồng nhiệt của các cô hộ lý ở đây và đặc biệt hơn cả là chính các em ở Trung tâm. Nụ cười thân thiện của các em, cái vòng tay ôm ấp của các em đã xua tan đi mọi mệt mỏi trước đó do chuyến đi dài.

View attachment 15069

Đến thăm cơ sở chăm sóc và nuôi dưỡng trẻ khuyết tật Thiên Phước tại An Phú Đông và Củ Chi. Tôi tận mắt nhìn thấy những em dị tật bẩm sinh do nhiễm chất độc da cam. Những đứa trẻ có hình hài quái dị mà bất kỳ ai thấy cũng không khỏi chạnh lòng.

View attachment 15070

Khu nuôi dưỡng và chăm sóc các bé được chia làm 2 tầng. Tầng 1 là khu vui chơi và nghỉ ngơi của các bé lớn tuổi và có khả năng đi lại, vui đùa cùng bè bạn. Tầng 2 là khu dành cho các bé còn nhỏ tuổi và các bé không có khả năng chạy nhảy, nghịch ngợm như chúng bạn. Tầng 2 là khu được các cô hộ lý cũng như các bạn TNV chăm sóc đặc biệt hơn, các em nhỏ ở đây chỉ có thể sống dựa vào bàn tay chăm sóc tận tình của các cô hộ lý hay bằng máy móc hiện đại mà thôi.

View attachment 15071

Phần lớn các em nằm bất động, tay chân co quắp, mắt đờ đẫn. Người mới gặp cứ tưởng các em đang nhìn mình nhưng không phải. Con mắt của các em không có tiêu điểm nhìn cụ thể. Cũng chẳng biết các em nhìn đi đâu. Các em thực sự không nhận biết xung quanh, không biết mọi thứ. Những đứa trẻ sống trong vô thức.

View attachment 15072

Ở gần nơi tôi đứng, mộtchị đang cho em bé ăn. Em nằm để ăn, hai tay bị trói chặt. Em bị bệnh bại nãovà co giật. Hai tay và hai chân cứ giật liên hồi. Cả ba trăm sáu mươi lăm ngày emđều giật như thế. Một cơ thể không bình thường, nói không nói được, nhìn khôngnhìn được và cũng chẳng đi, đứng được. Em chỉ còn biết nuốt thức ăn, bản năng củasự sinh tồn. Sinh em ra, bố mẹ em đau đớn đến tột cùng. Chẳng ai muốn, nhưng emvẫn phải tồn tại vì ai nỡ vứt bỏ một sinh linh. Em phải tồn tại để làm nhân chứngsống, nhân chứng cho một cuộc chiến tranh tàn khốc và bi thảm. Và nếu như khôngcó các em, e rằng những ngưới phát minh ra chất dioxin, những người đã rảichúng xuống dải đất hình chữ S này sẽ không bao giờ biết được tác hại kinh khủngcủa nó trên cơ thể của con người.

View attachment 15073




Làm cha làm mẹ ai mà không thương sót chứ.

View attachment 15075


Tôi đến bên một em đang ngồi trên tấm thảm. Một bé trai, nhìn khá hơn các em khác về hình thể. Tôi đưa gói bánh cho em. Em chẳng có phản ứng. Tôi cầm tay em, đặt gói bánh vào đó. Tôi buông tay ra, gói bánh cũng buông theo.Tôi thực sự hụt hẫng.

View attachment 15074
 
Không thể tả hết những nỗi đau. Mỗi một em ở cơ ở Thiên Phước là một nỗi đau. Những nỗi đau được sinh ra từ khi sự sống ở bào thai mới được hình thành. Những nỗi đau đó cứ lớn dần, lồ lộ trước mắt ta như những nhát dao đâm thẳng vào tim, không có ngôn từ nào tả nỗi.

View attachment 15076

Tôi lặng lẽ bước ra cửa,có hai em ở phía trong đứng dậy. Gương mặt hai em khác lạ, vừa mừng, vừa như sợtôi đi mất. Hai em cứ giang bàn tay ra hướng về phía tôi như muốn níu kéo, giữtôi ở lại. Ở trong cở sở Thiên Phước này, nhiều em có hoàn cảnh gia đình khókhăn đặc biệt. Cha mẹ gửi con vào đây, rất muốn thi thoảng lên thăm con nhưngkhông có tiền để mua tàu, xe, đành chịu. Các em có lẽ nhớ gia đình nên mỗi lầncó người lạ đến là các em mừng như thể có cha mẹ đến thăm. Đó có thể là lý docác Em sợ tôi đi mất. Tôi quay lại, lặng nhìn hai Em. Các Em nhìn tôi thiện cảm.Tôi đưa tay lên xoa đầu hai Em rồi bước ra khỏi phòng thật nhanh để các Em khỏibịn rịn.Thương các Em đến nao lòng.

View attachment 15077


Những khó khăn không nhỏ và thường trực hàng ngày. Nhu cầu phục vụ để chăm sóc và nuôi dưỡng cho một trăm ba mươi Em là rất lớn. Toàn bộ chi phí đó hoàn toàn phụ thuộc vào những tấm lòng từ thiện của các nhà hảo tâm. Mỗi tháng bình quân mỗi Em phải có trên năm trăm nghìn đồng, chi cho những hoạt động tối thiểu về chăm sóc và nuôi dưỡng. Tiền mua tả lót cho các Em đã ngót ngét trên hai mươi triệu đồng. Và còn biết bao nhiêu khoản chi khác để duy trì sự hoạt động của cơ sở. Hầu như tất cả các Em ở Thiên Phước đều là những bệnh nhân. Những bệnh nhân đặc biệt .



View attachment 15078
 
Phần đông các Em được gửi vào cơ sở Thiên Phước đều có hoàn cảnh gia đình éo le và khó khăn. Cha mẹ các Em ở xa , đời sống chật vật, không đủ tiền mua tàu xe để đến thăm con. Thiên Phước gồng mình để chăm sóc cho các Em đã khó, lấy đâu ra tiền hổ trợ cho người thân của các Em. Đó thực sự là một thiệt thòi cho các Em, nhất là những Em nhỏ tật nguyền nhưng còn cảm nhận được. Đôi khi các Em buồn. Những nỗi buồn nhớ nhà, nhớ cha mẹ không thể nguôi ngoai. Giá như có sự động viên thăm hỏi thường xuyên của gia đình, của bố mẹ chắc chắn giúp cho sự nuôi dưỡng và chăm sóc các Em sẽ tốt hơn.

View attachment 15079

Cả nước ta đang rộn ràng xây dựng cuộc sống mới. Màu xanh đã phủ kín trên mảnh đất xưa đầy bom đạn. Những ai sinh ra sau chiến tranh, bạn bè quốc tế lần đâu tiên đến Viết Nam lúc này sẽ chẳng ai nghĩ rằng Việt Nam đã trải qua cuộc chiến tranh hủy diệt. Cả Việt Nam giờ đây là một đại công trường. Tất cả đang hát vang bài đồng ca xây dựng, đầy hứa hẹn tươi đẹp của tương lai.

View attachment 15080
View attachment 15081

Chiến tranh đã đi qua bao năm, song vết thương của chiến tranh vẫn còn nằm lại, đang ngấm ngầm tàn phá cơ thể sống Việt Nam. Những ai chưa biết chiến tranh. Những ai chưa biết hậu quả của chất độc da cam, hãy đến với Thiên Phước một lần, đến với các Em khuyết tật ở Thiên Phước một lần, chỉ một lần thôi cũng đủ cảm nhận hết nỗi đau của những mảnh đời bất hạnh, để rồi hình dung ra được sự nhớp nháp, độc địa của con quỷ da cam. Con quỷ ấy đã, đang và sẽ tiếp tục tung ra hàng chục, hàng trăm kiểu diết người một cách âm thầm, lặng lẽ và vô cùng dã man, mang đến cho các Em sự đau đớn, sự chết không báo trước. Quá khứ của cuộc chiến tranh đang dần khép lại nhưng hậu quả của nó, hậu quả của chất độc da cam vẫn đang níu kéo các Em về phía địa ngục.

Dân tộc Việt Nam vốn rất vị tha. Chúng ta luôn hướng về phía trước, bỏ qua những sự lầm lỗi. Ta trút bỏ hận thù nhẹ như mây. Song ta không thể bỏ mặc những vết thương đang bám riết cơ thể sống của ta. Trong từng cơ thể của những gia đình vùng chiến sự, trong từng mạch nước của đất vùng trắng đang bị nhiễm độc. Nó đang âm ỉ tìm cách xâm nhập vào cơ thể của con người, kể từ khi hình thành tế bào sống, tàn phá ngay trong bào thai của những người vợ, người chị, người mẹ Việt Nam, những người đã trải qua những ngày sống trong vùng rải thảm. Nỗi đau cứ bám riết họ cho đến ngày sinh nở. Nỗi đau lớn dần lên, tàn phá những mảnh đời bất hạnh. Nỗi đau đến tận cùng, hơn cả những nỗi đau.

View attachment 15082

Lớp học tình thương hòa hảo





HuyNam
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:

Chủ đề mới

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top