Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
NGÔI NHÀ CHUNG
CAFE VnKienThuc
CLB Văn học
Thiên đường có chỗ cho những kẻ dại dột hay không? - Phan Ý Yên
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="DOO DOO" data-source="post: 164589"><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">“Hóa ra khi người ta có quá nhiều thứ sợ mất, người ta sẽ không còn hạnh phúc nữa.”</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Đêm qua, em lại mơ thấy T. Giật mình tỉnh dậy mới biết trời còn chưa hửng sáng. Tự nhiên thèm một chú mưa lạnh rả rích, giống năm nào, em nằm gối đầu lên tay T, bảo rằng T hãy là người đàn ông đi, nhất định em sẽ yêu T quên mất tháng ngày. Lúc đó, em biết T buồn, nhưng T vẫn cười, nhẹ nhàng kéo lại chăn cho em rồi bỏ ra ngoài hiên hút thuốc. Đến bây giờ em vẫn nhớ, dáng T u uẩn thở khói vào mùa đông. Bên mé hông tầng 6, vợ chồng nhà kia lại tiếp tục nguyền rủa nhau như thường lệ.</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Cái ngày T không còn muốn tỉnh lại nữa. Em trách T thật nhiều. Bởi em đã nghĩ, cho dù cùng cực đến thế nào, con người ta vẫn nhất định phải sống. Là lay lắt cũng được, là mơ hồ cũng được. Còn ta vẫn nhất định phải sống vì biết đâu được một sớm mai nào đó, mọi chuyện rồi sẽ khác đi. Nên em giận. Đứng trước căn phòng vương vãi đầy vật dụng của T, nhất định không khóc. Rồi hùng hục góp nhặt mọi thứ, đóng chặt vào thùng gửi về cho bố mẹ T. Thư T viết lại cho em, em quăng vào ngăn tủ, khóa chặt. Em thấy T thật ích kỉ. Bỏ đi như thế, những người ở lại biết phải làm thế nào đây?</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Nhưng T à, bây giờ thì em đã hiểu. Những người còn có chút an ủi, có chút hi vọng và một nơi để tin tưởng quay về sẽ không bao giờ hiểu được lựa chọn cái chết là việc duy nhất cuối cùng một con người có thể nghĩ đến để yêu chính bản thân mình. Tất cả bọn họ sẽ giận, sẽ trách, sẽ khinh bỉ. Vì họ chưa bao giờ đặt chân đến vực sâu mà nhìn thấy chính mình gào khóc hằng đêm trong câm lặng. Họ chưa bao giờ nghe thấy tiếng T. Giống như em. Cứ ngỡ mình có thể là chỗ dựa cho T. Nhưng cũng chưa bao giờ nghe thấy tiếng T cả.</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Thiên đường có chỗ cho những kẻ dại dột không T? Những kẻ giống như em. Biết rằng điều hoang đường nhất là tình yêu dành cho người đàn ông ấy những vẫn bất chấp tất cả, để mỗi một ngày nhận ra rằng người ta sẵn sàng mặc kệ sự cô độc của mình. Tình yêu là vì bản thân mình mà lựa chọn. Vậy em có quyền tự hủy hoại bản thân hay không? Xét cho cùng, ngoại trừ T ra, em chưa bao giờ là quan trọng nhất với ai hết cả.</span></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="DOO DOO, post: 164589"] [SIZE=4][FONT=arial]“Hóa ra khi người ta có quá nhiều thứ sợ mất, người ta sẽ không còn hạnh phúc nữa.” Đêm qua, em lại mơ thấy T. Giật mình tỉnh dậy mới biết trời còn chưa hửng sáng. Tự nhiên thèm một chú mưa lạnh rả rích, giống năm nào, em nằm gối đầu lên tay T, bảo rằng T hãy là người đàn ông đi, nhất định em sẽ yêu T quên mất tháng ngày. Lúc đó, em biết T buồn, nhưng T vẫn cười, nhẹ nhàng kéo lại chăn cho em rồi bỏ ra ngoài hiên hút thuốc. Đến bây giờ em vẫn nhớ, dáng T u uẩn thở khói vào mùa đông. Bên mé hông tầng 6, vợ chồng nhà kia lại tiếp tục nguyền rủa nhau như thường lệ. Cái ngày T không còn muốn tỉnh lại nữa. Em trách T thật nhiều. Bởi em đã nghĩ, cho dù cùng cực đến thế nào, con người ta vẫn nhất định phải sống. Là lay lắt cũng được, là mơ hồ cũng được. Còn ta vẫn nhất định phải sống vì biết đâu được một sớm mai nào đó, mọi chuyện rồi sẽ khác đi. Nên em giận. Đứng trước căn phòng vương vãi đầy vật dụng của T, nhất định không khóc. Rồi hùng hục góp nhặt mọi thứ, đóng chặt vào thùng gửi về cho bố mẹ T. Thư T viết lại cho em, em quăng vào ngăn tủ, khóa chặt. Em thấy T thật ích kỉ. Bỏ đi như thế, những người ở lại biết phải làm thế nào đây? Nhưng T à, bây giờ thì em đã hiểu. Những người còn có chút an ủi, có chút hi vọng và một nơi để tin tưởng quay về sẽ không bao giờ hiểu được lựa chọn cái chết là việc duy nhất cuối cùng một con người có thể nghĩ đến để yêu chính bản thân mình. Tất cả bọn họ sẽ giận, sẽ trách, sẽ khinh bỉ. Vì họ chưa bao giờ đặt chân đến vực sâu mà nhìn thấy chính mình gào khóc hằng đêm trong câm lặng. Họ chưa bao giờ nghe thấy tiếng T. Giống như em. Cứ ngỡ mình có thể là chỗ dựa cho T. Nhưng cũng chưa bao giờ nghe thấy tiếng T cả. Thiên đường có chỗ cho những kẻ dại dột không T? Những kẻ giống như em. Biết rằng điều hoang đường nhất là tình yêu dành cho người đàn ông ấy những vẫn bất chấp tất cả, để mỗi một ngày nhận ra rằng người ta sẵn sàng mặc kệ sự cô độc của mình. Tình yêu là vì bản thân mình mà lựa chọn. Vậy em có quyền tự hủy hoại bản thân hay không? Xét cho cùng, ngoại trừ T ra, em chưa bao giờ là quan trọng nhất với ai hết cả.[/FONT][/SIZE] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
NGÔI NHÀ CHUNG
CAFE VnKienThuc
CLB Văn học
Thiên đường có chỗ cho những kẻ dại dột hay không? - Phan Ý Yên
Top