Bức tranh The Primavera được hoàn thành năm 1482 bởi họa sĩ người Italy Sandro Botticelli. Ông là họa sĩ tài năng với lối vẽ độc đáo, thường thể hiện nhiều tư tưởng tiến bộ trong các chủ đề thần thoại, gắn các nhân vật truyền thuyết với đời thực. Dù trải qua 500 năm, nhưng bức tranh vẫn tạo ra được sự đồng điệu với người xem.
Dưới đây là 1 bài viết phân tích về bức tranh này.
The Primavera
Sandro Botticelli là một trong những gia nhân nổi tiếng nhất của gia tộc Medici. Ông theo học hoạ sĩ Fra Filippo Lippi và có kỹ năng vẽ tranh tập trung vào các đường nét, còn hình khối lại được đánh bóng nhẹ. Trong khi các nhà sử học nghệ thuật cho rằng Botticelli là một chuyên gia trong việc sử dụng đường nét, ông còn tinh thông trong cả cách dùng màu sắc.
“The Primavera”, với tên gọi mang nghĩa mùa xuân, là một trong những tác phẩm xuất sắc nhất đặt tại bảo tàng Uffizi ở Florence. Ý nghĩa chính xác của bức tranh vẫn là một bí ẩn, nhưng có lẽ nó được tạo ra cho đám cưới của Lorenzo di Pierfrancesco (họ hàng của Lorenzo the Magnificent Medici quyền thế) vào tháng 5 năm 1482.
Khung cảnh cho ta thấy cảnh tượng các nhân vật đang đứng trong lùm cây cam. Một trong những điều đầu tiên chúng ta cần để tâm là sự thiếu vắng của phối cảnh. Trong khi phối cảnh trên không được thể hiện rõ qua hàng cây bên phải và trái, bức tranh không hề có phối cảnh một điểm tụ, kỹ thuật mà một số bậc thầy thời kỳ Thịnh Phục Hưng đã sử dụng rất hiệu quả vào thế kỷ 15. Thêm nữa, hãy chú ý rằng đa số các nhân vật đều có chân tay dài mảnh khảnh và trông khá thanh lịch. Botticelli đã sáng tạo nghệ thuật vào khoảng thời gian tòa án của Florence có nhu cầu dành cho loại tác phẩm này.
Trong khi ý nghĩa thật sự của bức tranh vượt quá hiểu biết của chúng ta, danh tính của nhiều đối tượng xuất hiện trong tranh đã được làm rõ. Ở trung tâm bức tranh là nữ thần La Mã Venus. Sự hiện diện của bà phản ánh mối quan tâm của chủ nghĩa nhân văn với thế giới cổ đại, thứ rất phổ biến tại Florence vào thời điểm đó. Bà là một người phụ nữ lý tưởng, được khắc họa hơi lệch tâm với đầu đang nghiêng và cử chỉ hướng về bên phải. Phía trên bà là thần tình yêu bị bịt mắt (con trai bà) – đang ở phía trước các nhành cây vươn thành hình mái vòm làm khung và cho nữ thần Venus một vị trí trang trọng trong tác phẩm.
Xa hơn về bên trái, Mercury, vị thần của tháng Năm, có một cây quyền trượng dùng để xua đi những đám mây mùa đông. Người xem có thể dễ dàng nhận ra ông qua đôi sandal có đôi cánh nổi bật.
Ở bên phải của Mercury là Three Graces, một nhóm ba nữ thần quan trọng. Những người phụ này trông giống như đang tham gia vào một điệu nhảy nào đó, được Botticelli bắt chước theo một bản miêu tả Three Graces từ thời cổ đại. Cần phải chú ý vào những nhân vật này bởi họ tượng trưng cho đức hạnh của phái nữ – Trinh tiết, Sắc đẹp, Tình yêu, tất cả đều hướng đến sự lãng mạn, và diễn giải cho ta một số ý niệm về những gì đang diễn ra trong bức tranh. Nhà văn người Roman Seneca miêu tả họ như sự “trong trắng, tinh khiết và thánh thiện trong mắt mọi người”; chúng ta cũng có thể thấy những viên ngọc trai trên đầu họ – biểu tượng cho sự thuần khiết. Trang phục của họ như được làm từ ren, rất mỏng và xuyên thấu, thể hiện sự điêu luyện của Botticelli trong việc khắc họa chất vải. Thật thú vị khi thấy rằng họ đang bị ngắm bắn bởi mũi tên thần tình yêu, điều củng cố cho ý nghĩa về hôn nhân.
Về phía bên phải, chúng ta thấy một nhóm nhân vật khác bao gồm Zephyrus, thần gió Tây, đang chuẩn bị bắt một tiên nữ tên là Chloris. Sau khi ông thành công trong việc giành lấy cô ấy cho riêng mình, họ cưới nhau và Chloris trở thành Flora, nữ thần mùa xuân. Ở đây, Flora được miêu tả đang tung những bông hoa được gom lại trên váy của nàng. Đây là một biểu tượng cho cả mùa xuân và sự sinh sản.
Nhìn toàn cảnh, có lẽ bức tranh được hiểu tốt nhất theo nghĩa ngụ ngôn. Những ám chỉ đến mùa xuân và tháng năm, cảnh theo đuổi của một người cầu hôn, Three Graces – tất cả những điều này gợi đến một cuộc hôn nhân vào mùa xuân. Cách sắp đặt lùm cây cam cũng rất đáng chú ý vì gia tộc Medici coi cây cam là biểu tượng của họ. Tác phẩm lẽ ra sẽ được đặt tại phòng của Lorenzo di Pierfrancesco, và vợ ông sẽ nhìn thấy nó lần đầu tiên sau đám cưới của họ, nên ý tưởng thần Cupid nhắm mũi tên vào Three Graces mang một ý nghĩa đặc biệt về tình yêu vợ chồng. Trong mọi trường hợp, bức tranh là minh chứng cho sự hứng thú về chủ nghĩa nhân văn với các chủ đề cổ điển vào thời Phục hưng, cũng như niềm mong muốn nhã nhặn đối với các chủ đề xa hoa và nhân vật trang nhã.
Nguồn: Almond Blossom
Qua đây, bạn đã hiểu thêm được phần nào ý nghĩa của bức tranh này. Nếu có hứng tìm hiểu và thưởng thức, bạn có thể tìm thêm một số bức tranh khác của người hoạ sĩ này nhé !
Dưới đây là 1 bài viết phân tích về bức tranh này.
The Primavera
“The Primavera”, với tên gọi mang nghĩa mùa xuân, là một trong những tác phẩm xuất sắc nhất đặt tại bảo tàng Uffizi ở Florence. Ý nghĩa chính xác của bức tranh vẫn là một bí ẩn, nhưng có lẽ nó được tạo ra cho đám cưới của Lorenzo di Pierfrancesco (họ hàng của Lorenzo the Magnificent Medici quyền thế) vào tháng 5 năm 1482.
Khung cảnh cho ta thấy cảnh tượng các nhân vật đang đứng trong lùm cây cam. Một trong những điều đầu tiên chúng ta cần để tâm là sự thiếu vắng của phối cảnh. Trong khi phối cảnh trên không được thể hiện rõ qua hàng cây bên phải và trái, bức tranh không hề có phối cảnh một điểm tụ, kỹ thuật mà một số bậc thầy thời kỳ Thịnh Phục Hưng đã sử dụng rất hiệu quả vào thế kỷ 15. Thêm nữa, hãy chú ý rằng đa số các nhân vật đều có chân tay dài mảnh khảnh và trông khá thanh lịch. Botticelli đã sáng tạo nghệ thuật vào khoảng thời gian tòa án của Florence có nhu cầu dành cho loại tác phẩm này.
Trong khi ý nghĩa thật sự của bức tranh vượt quá hiểu biết của chúng ta, danh tính của nhiều đối tượng xuất hiện trong tranh đã được làm rõ. Ở trung tâm bức tranh là nữ thần La Mã Venus. Sự hiện diện của bà phản ánh mối quan tâm của chủ nghĩa nhân văn với thế giới cổ đại, thứ rất phổ biến tại Florence vào thời điểm đó. Bà là một người phụ nữ lý tưởng, được khắc họa hơi lệch tâm với đầu đang nghiêng và cử chỉ hướng về bên phải. Phía trên bà là thần tình yêu bị bịt mắt (con trai bà) – đang ở phía trước các nhành cây vươn thành hình mái vòm làm khung và cho nữ thần Venus một vị trí trang trọng trong tác phẩm.
Xa hơn về bên trái, Mercury, vị thần của tháng Năm, có một cây quyền trượng dùng để xua đi những đám mây mùa đông. Người xem có thể dễ dàng nhận ra ông qua đôi sandal có đôi cánh nổi bật.
Ở bên phải của Mercury là Three Graces, một nhóm ba nữ thần quan trọng. Những người phụ này trông giống như đang tham gia vào một điệu nhảy nào đó, được Botticelli bắt chước theo một bản miêu tả Three Graces từ thời cổ đại. Cần phải chú ý vào những nhân vật này bởi họ tượng trưng cho đức hạnh của phái nữ – Trinh tiết, Sắc đẹp, Tình yêu, tất cả đều hướng đến sự lãng mạn, và diễn giải cho ta một số ý niệm về những gì đang diễn ra trong bức tranh. Nhà văn người Roman Seneca miêu tả họ như sự “trong trắng, tinh khiết và thánh thiện trong mắt mọi người”; chúng ta cũng có thể thấy những viên ngọc trai trên đầu họ – biểu tượng cho sự thuần khiết. Trang phục của họ như được làm từ ren, rất mỏng và xuyên thấu, thể hiện sự điêu luyện của Botticelli trong việc khắc họa chất vải. Thật thú vị khi thấy rằng họ đang bị ngắm bắn bởi mũi tên thần tình yêu, điều củng cố cho ý nghĩa về hôn nhân.
Về phía bên phải, chúng ta thấy một nhóm nhân vật khác bao gồm Zephyrus, thần gió Tây, đang chuẩn bị bắt một tiên nữ tên là Chloris. Sau khi ông thành công trong việc giành lấy cô ấy cho riêng mình, họ cưới nhau và Chloris trở thành Flora, nữ thần mùa xuân. Ở đây, Flora được miêu tả đang tung những bông hoa được gom lại trên váy của nàng. Đây là một biểu tượng cho cả mùa xuân và sự sinh sản.
Nhìn toàn cảnh, có lẽ bức tranh được hiểu tốt nhất theo nghĩa ngụ ngôn. Những ám chỉ đến mùa xuân và tháng năm, cảnh theo đuổi của một người cầu hôn, Three Graces – tất cả những điều này gợi đến một cuộc hôn nhân vào mùa xuân. Cách sắp đặt lùm cây cam cũng rất đáng chú ý vì gia tộc Medici coi cây cam là biểu tượng của họ. Tác phẩm lẽ ra sẽ được đặt tại phòng của Lorenzo di Pierfrancesco, và vợ ông sẽ nhìn thấy nó lần đầu tiên sau đám cưới của họ, nên ý tưởng thần Cupid nhắm mũi tên vào Three Graces mang một ý nghĩa đặc biệt về tình yêu vợ chồng. Trong mọi trường hợp, bức tranh là minh chứng cho sự hứng thú về chủ nghĩa nhân văn với các chủ đề cổ điển vào thời Phục hưng, cũng như niềm mong muốn nhã nhặn đối với các chủ đề xa hoa và nhân vật trang nhã.
Nguồn: Almond Blossom
Qua đây, bạn đã hiểu thêm được phần nào ý nghĩa của bức tranh này. Nếu có hứng tìm hiểu và thưởng thức, bạn có thể tìm thêm một số bức tranh khác của người hoạ sĩ này nhé !