Hoàng Thịnh
Member
- Xu
- 0
THẾ GIỚI ĐỘNG VẬT VÀ CÁCH XỬ THẾ
Bản án cho kẻ yếu đuối
Một loại bệnh dịch đang lan tràn khắp vương quốc động vật, số con vật chết do dịch nhiều vô số kể. Thế là chúa tể của muôn loài – sư tử lập tức mở một cuộc họp khẩn cấp.
Sau khi nghe đại biểu của từng loài báo cáo xong tình hình, sư tử nói:” Vương quốc của chúng ta gặp phải hoạ lớn như thế này chắc chắn là đã có một ai đó mạo phạm đến thượng đế. Chúng ta cần phải kiểm điểm sai lầm của chính mình, xem là vì lí do gì, không cần biết là ai, chỉ cần người đó phạm đến thượng đế, đều bị đưa ra làm vật để tế thượng đế tha mạng.”
Mọi người đều thấy những lời nói của chúa tể sư tử thấu tình đạt lý, ai cũng đồng ý. Đầu tiên là động vật ăn thịt tự kiểm điểm về tội lỗi của mình, sư tử nói: “ Ta cũng có lúc sai lầm, hai hôm trước, ta gặp một con ngựa đang bị thương, ta đã vồ bắt và ăn thịt nó.”
Cáo nói:” Thưa đại vương, ngài là động vật ăn thịt. Ăn thịt là điều không thể tránh khỏi. Hơn nữa con ngựa đã bị thương rồi, ngài làm như vậy chính là sự giải thoát cho nó khỏi đau.”
Tiếp theo đó là lần lượt từng con một trong động vật ăn thịt người tự nhận lỗi của mình, toàn những tội lỗi nhỏ nhặt không đáng kể, cáo nói những lỗi này đều không đáng để làm thượng đế phẫn nộ.
Đến lượt động vật ăn cỏ, lừa rất thành thật:” Mấy hôm trước,, tôi nhìn thấy những lộc non xanh mướt mới nhú trên cành, tôi đã không kìm chế được lòng, ăn mất một ít, còn ngoài ra tôi không làm chuyện gì cả.”
Nghe xong cáo nói:” Ngươi là động vật ăn cỏ, ngươi chỉ ăn cỏ là được rồi sao lại còn ăn lá cây, như vậy là cướp mất thức ăn của loài khác. Như vậy mầm cây sẽ thấy khó chịu, chính hành động này của ngươi đã vi phạm đến sự sắp đặt của thượng đế.”
Những con vật thuộc động vật ăn thịt đề nghị giết lừa, đem dâng lên thượng đế để thể hiện sự hối lỗi của muôn loài. Sau khi lễ tế hoàn tất lừa trở thành món ăn khoái khẩu của sư tử.
Lời bình:
Những quy định của kẻ mạnh đặt ra bao giờ cũng xem nhẹ lợi ích của người yếu, cũng có nghĩa là bản chất ý đồ của họ là muốn bắt nạt kẻ yếu hơn mình. Quyền giải thích nằm trong tay kẻ mạnh, cho dù luật có công bằng hợp lí đến đâu, nó cũng chỉ là một tờ giấy vô nghĩa, thậm chí còn trở thành bản án dành cho những kẻ yếu đuối.
Giữ gìn cẩn thận nguồn tài nguyên chủ đạo của bạn
Một con sư tử đói nhìn thấy một con bò đực béo mập đang ăn cỏ.
Tuy nó muốn lao đến ngay lập tức để ăn thịt con bò, nhưng hai chiếc sừng của nó làm cho sư tử không khỏi e ngại.
Thế là nó từ từ tiến lại gần con bò, nói với giọng nói thân thiện nhất:” Tôi rất ngưỡng mộ anh bạn đấy, anh có cái đầu rất đẹp, đôi bờ vai rộng, vưng chắc; chân của anh lại đầy sức mạnh, nhưng… có một điều làm tôi không sao hiểu nổi, tại sao anh có thể chịu đựng được cái sừng kia nhỉ? Tôi nghĩ chúng chắc chắn sẽ làm anh thấy khó chịu, hơn nữa còn làm cho vẻ bề ngoài của anh không được hoàn hảo.”
“ Anh nghĩ như vậy thật sao?” còn bò được khen cảm thấy vô cùng sung sướng, “Tôi chưa bao giờ nghĩ về vấn đề này cả, nhưng mà nhờ anh nhắc nhở tôi mới nhận ra nó thực sự là một trở ngại lớn đấy. Anh nói nó làm ảnh hưởng đến vẻ bề ngoài của tôi sao?”
Sư tử giả vờ bỏ đi, nhưng thật ra nó đang nấp sau một cái cây theo dõi. Con bò sau khi thấy sư tử đã đi khuất, nó mới dùng hết sức húc cái sừng vào tảng đá lớn. Một cái sừng bị vỡ vụn, nó lại đâm thêm một lần nữa, cái sừng còn lại cũng không còn, đầu nó giờ trở nê bằng phẳng.
“ Ha ha” – sư tử cười lớn, nhảy ra nói:” Bây giờ ta đã có một bữa no bụng rồi, cảm ơn ngươi đã bỏ đi đôi sừng của ngươi. Ban đầu ta không dám tấn công ngươi cũng là do cặp sừng này của ngươi đó.
Lời bình:
Thích nghe những lời mật ngọt là nhược điểm khó khắc phục của chúng ta. Hãy nhớ rằng: đằng sau những lời xu nịnh thường ẩn chứa nững mục đích mờ ám, thậm chí còn là cái bẫy chết người. Mỗi người đều có một ưu thế đó chính là nguồn thế mạnh chủ yeus của bạn, bạn nên giữ gìn cẩn thận.
Lời mời không mong muốn
Con sư tử muốn ăn thịt con bò, nó bèn nghĩ ra một cách để con bò mắc bẫy.
Nó bèn nói ngon nói ngọt với con bò. Là nó vừa giết một con cừu làm vật tế, mời con bò cùng nó thưởng thức. Thực ra sư tử chỉ chờ khi con bò cúi xuống ăn, nó sẽ bất ngờ giết chết con bò. Con bò chấp nhận lời đề nghị nhưng khi nó chỉ nhìn thấy nhiều bát đĩa được dọn ra mà không hề có con cừu nào, nó vô cùng tức giận, bỏ về mà không nói một lời. Sư tử trách bò là nó chưa làm gì có lỗi với con bò mà sao con bò lại tức giận đến vây.
“ Thế mà ngươi bảo không có lí do gì sao? Ta không hề thấy có con cừu nào cả mà tất cả chỉ là dụng cụ để nướng thịt bò thôi.”
Lời bình:
Miếng ăn không thể tự nhiên mà đến miệng được. Đừng bao giờ có ý đồ hại kẻ khác, làm như vậy có thể làm bạn mất đi những thứ quý giá nhất, thậm chí còn có thể tổn hại đến mạng sống của bạn.
Không có ai vĩnh viễn là nhà vô địch
Con muỗi đến bên sư tử nói:” Tôi chả sợ anh chút nào, vì anh không thể nào mạnh bằng tôi. Nếu anh không tin thì anh hãy nói với tôi xem anh có thể làm được gì nào? Dùng móng vuốt để cào hay là dùng răng để nhai? Toàn là những thứ võ của đàn bà. Tôi còn khoẻ hơn anh cơ, không tin thì chúng ta cùng so tài ngang thấp nhé.”
Thế là nó đậu lên mặt sư tử cắn một phát thật mạnh vào mặt nó. Con sư tử dùng móng cào lên mặt mình đau quá, sư tử đành phải đầu hàng.
Muỗi sau khi chiến thắng sư tử, ca khúc khải hoàn toàn bay đi. Nhưng trong lúc không để ý đã mắc vào mạng nhện, khi con nhện chuẩn bị đến ăn thịt nó, muỗi đau khổ nói:”
Ta đã thắng được chúa tể rừng xanh mà lại bại dưới tay một con vật yếu đuối.”
Lời bình:
Không ai vĩnh viễn là nhà vô địch. Thắng không kiêu, bại không nản, lúc bạn đắc ý nhất cũng là lúc bạn nguy hiểm nhất. Chúng ta hầu hết đều giống như con muỗi trong truyện, chỉ vì ánh hào quang chiến thắng nhất tời mà dẫn đến sự hối hận muộn màng.
Bản án cho kẻ yếu đuối
Một loại bệnh dịch đang lan tràn khắp vương quốc động vật, số con vật chết do dịch nhiều vô số kể. Thế là chúa tể của muôn loài – sư tử lập tức mở một cuộc họp khẩn cấp.
Sau khi nghe đại biểu của từng loài báo cáo xong tình hình, sư tử nói:” Vương quốc của chúng ta gặp phải hoạ lớn như thế này chắc chắn là đã có một ai đó mạo phạm đến thượng đế. Chúng ta cần phải kiểm điểm sai lầm của chính mình, xem là vì lí do gì, không cần biết là ai, chỉ cần người đó phạm đến thượng đế, đều bị đưa ra làm vật để tế thượng đế tha mạng.”
Mọi người đều thấy những lời nói của chúa tể sư tử thấu tình đạt lý, ai cũng đồng ý. Đầu tiên là động vật ăn thịt tự kiểm điểm về tội lỗi của mình, sư tử nói: “ Ta cũng có lúc sai lầm, hai hôm trước, ta gặp một con ngựa đang bị thương, ta đã vồ bắt và ăn thịt nó.”
Cáo nói:” Thưa đại vương, ngài là động vật ăn thịt. Ăn thịt là điều không thể tránh khỏi. Hơn nữa con ngựa đã bị thương rồi, ngài làm như vậy chính là sự giải thoát cho nó khỏi đau.”
Tiếp theo đó là lần lượt từng con một trong động vật ăn thịt người tự nhận lỗi của mình, toàn những tội lỗi nhỏ nhặt không đáng kể, cáo nói những lỗi này đều không đáng để làm thượng đế phẫn nộ.
Đến lượt động vật ăn cỏ, lừa rất thành thật:” Mấy hôm trước,, tôi nhìn thấy những lộc non xanh mướt mới nhú trên cành, tôi đã không kìm chế được lòng, ăn mất một ít, còn ngoài ra tôi không làm chuyện gì cả.”
Nghe xong cáo nói:” Ngươi là động vật ăn cỏ, ngươi chỉ ăn cỏ là được rồi sao lại còn ăn lá cây, như vậy là cướp mất thức ăn của loài khác. Như vậy mầm cây sẽ thấy khó chịu, chính hành động này của ngươi đã vi phạm đến sự sắp đặt của thượng đế.”
Những con vật thuộc động vật ăn thịt đề nghị giết lừa, đem dâng lên thượng đế để thể hiện sự hối lỗi của muôn loài. Sau khi lễ tế hoàn tất lừa trở thành món ăn khoái khẩu của sư tử.
Lời bình:
Những quy định của kẻ mạnh đặt ra bao giờ cũng xem nhẹ lợi ích của người yếu, cũng có nghĩa là bản chất ý đồ của họ là muốn bắt nạt kẻ yếu hơn mình. Quyền giải thích nằm trong tay kẻ mạnh, cho dù luật có công bằng hợp lí đến đâu, nó cũng chỉ là một tờ giấy vô nghĩa, thậm chí còn trở thành bản án dành cho những kẻ yếu đuối.
Giữ gìn cẩn thận nguồn tài nguyên chủ đạo của bạn
Một con sư tử đói nhìn thấy một con bò đực béo mập đang ăn cỏ.
Tuy nó muốn lao đến ngay lập tức để ăn thịt con bò, nhưng hai chiếc sừng của nó làm cho sư tử không khỏi e ngại.
Thế là nó từ từ tiến lại gần con bò, nói với giọng nói thân thiện nhất:” Tôi rất ngưỡng mộ anh bạn đấy, anh có cái đầu rất đẹp, đôi bờ vai rộng, vưng chắc; chân của anh lại đầy sức mạnh, nhưng… có một điều làm tôi không sao hiểu nổi, tại sao anh có thể chịu đựng được cái sừng kia nhỉ? Tôi nghĩ chúng chắc chắn sẽ làm anh thấy khó chịu, hơn nữa còn làm cho vẻ bề ngoài của anh không được hoàn hảo.”
“ Anh nghĩ như vậy thật sao?” còn bò được khen cảm thấy vô cùng sung sướng, “Tôi chưa bao giờ nghĩ về vấn đề này cả, nhưng mà nhờ anh nhắc nhở tôi mới nhận ra nó thực sự là một trở ngại lớn đấy. Anh nói nó làm ảnh hưởng đến vẻ bề ngoài của tôi sao?”
Sư tử giả vờ bỏ đi, nhưng thật ra nó đang nấp sau một cái cây theo dõi. Con bò sau khi thấy sư tử đã đi khuất, nó mới dùng hết sức húc cái sừng vào tảng đá lớn. Một cái sừng bị vỡ vụn, nó lại đâm thêm một lần nữa, cái sừng còn lại cũng không còn, đầu nó giờ trở nê bằng phẳng.
“ Ha ha” – sư tử cười lớn, nhảy ra nói:” Bây giờ ta đã có một bữa no bụng rồi, cảm ơn ngươi đã bỏ đi đôi sừng của ngươi. Ban đầu ta không dám tấn công ngươi cũng là do cặp sừng này của ngươi đó.
Lời bình:
Thích nghe những lời mật ngọt là nhược điểm khó khắc phục của chúng ta. Hãy nhớ rằng: đằng sau những lời xu nịnh thường ẩn chứa nững mục đích mờ ám, thậm chí còn là cái bẫy chết người. Mỗi người đều có một ưu thế đó chính là nguồn thế mạnh chủ yeus của bạn, bạn nên giữ gìn cẩn thận.
Lời mời không mong muốn
Con sư tử muốn ăn thịt con bò, nó bèn nghĩ ra một cách để con bò mắc bẫy.
Nó bèn nói ngon nói ngọt với con bò. Là nó vừa giết một con cừu làm vật tế, mời con bò cùng nó thưởng thức. Thực ra sư tử chỉ chờ khi con bò cúi xuống ăn, nó sẽ bất ngờ giết chết con bò. Con bò chấp nhận lời đề nghị nhưng khi nó chỉ nhìn thấy nhiều bát đĩa được dọn ra mà không hề có con cừu nào, nó vô cùng tức giận, bỏ về mà không nói một lời. Sư tử trách bò là nó chưa làm gì có lỗi với con bò mà sao con bò lại tức giận đến vây.
“ Thế mà ngươi bảo không có lí do gì sao? Ta không hề thấy có con cừu nào cả mà tất cả chỉ là dụng cụ để nướng thịt bò thôi.”
Lời bình:
Miếng ăn không thể tự nhiên mà đến miệng được. Đừng bao giờ có ý đồ hại kẻ khác, làm như vậy có thể làm bạn mất đi những thứ quý giá nhất, thậm chí còn có thể tổn hại đến mạng sống của bạn.
Không có ai vĩnh viễn là nhà vô địch
Con muỗi đến bên sư tử nói:” Tôi chả sợ anh chút nào, vì anh không thể nào mạnh bằng tôi. Nếu anh không tin thì anh hãy nói với tôi xem anh có thể làm được gì nào? Dùng móng vuốt để cào hay là dùng răng để nhai? Toàn là những thứ võ của đàn bà. Tôi còn khoẻ hơn anh cơ, không tin thì chúng ta cùng so tài ngang thấp nhé.”
Thế là nó đậu lên mặt sư tử cắn một phát thật mạnh vào mặt nó. Con sư tử dùng móng cào lên mặt mình đau quá, sư tử đành phải đầu hàng.
Muỗi sau khi chiến thắng sư tử, ca khúc khải hoàn toàn bay đi. Nhưng trong lúc không để ý đã mắc vào mạng nhện, khi con nhện chuẩn bị đến ăn thịt nó, muỗi đau khổ nói:”
Ta đã thắng được chúa tể rừng xanh mà lại bại dưới tay một con vật yếu đuối.”
Lời bình:
Không ai vĩnh viễn là nhà vô địch. Thắng không kiêu, bại không nản, lúc bạn đắc ý nhất cũng là lúc bạn nguy hiểm nhất. Chúng ta hầu hết đều giống như con muỗi trong truyện, chỉ vì ánh hào quang chiến thắng nhất tời mà dẫn đến sự hối hận muộn màng.