Thất thường

Tongthieugia

New member
Xu
0
THẤT THƯỜNG
Có khi nào em chợt buồn chợt khóc
Dòng thời gian là nỗi buồn thục nữ
Mùa đông ư. Em đã cướp mất hồn anh
Thật tình cố ý là thật tình chứ
Lá diêu bông cứ để tận trời xanh
Thì trái Đất lấy ai người thấu hiểu
 
Lần đầu tôi thấy thơ sáu dòng
Không vần mà ý tứ lông bông
Tôi góp ý thôi, ông đừng giận
Ra đường ném đá, kể như... xong =))
(u đầu đấy :D)
 
Lần đầu tôi thấy thơ sáu dòng
Không vần mà ý tứ lông bông
Tôi góp ý thôi, ông đừng giận
Ra đường ném đá, kể như... xong =))
(u đầu đấy :D)
Nếu sợ ném đá thì đừng lông bông
Đừng có đi xích lô không còn nhông
Không giận mà vui, đâu đáng tội
Thơ chẳng ai đọc cũng vứt không.
 
Nếu sợ ném đá thì đừng lông bông
Đừng có đi xích lô không còn nhông
Không giận mà vui, đâu đáng tội
Thơ chẳng ai đọc cũng vứt không.

Tư tưởng tốt đẹp, đúng ý tôi
Nhưng nhỡ gặp lúc nuốt không trôi
Ông nổi "cơn điên", đi ném đá
Chỉ còn biết cách... chạy mà thôi.
 
Tư tưởng tốt đẹp, đúng ý tôi
Nhưng nhỡ gặp lúc nuốt không trôi
Ông nổi "cơn điên", đi ném đá
Chỉ còn biết cách... chạy mà thôi.

Tư tưởng tốt đẹp trúng ý bạn
Gặp hỏi han không nuốt lời
Lại còn mời nước để cho xơi
Được như thế phải chăng hời?
 
Được đúng như thế thật quá hời
Nhưng mà tôi chẳng phải dân chơi
Chẳng dám mời ông bia cùng bọt
Thôi thì nước ngọt, ông tạm xơi. :P

Không phải dân chơi -không phải hốt
Không tiền uống xô-wa cũng tốt
Tuy rằng tuổi chú còn kém tôi
Nhưng thấu tình là mẫu chốt.
 
Không phải dân chơi -không phải hốt
Không tiền uống xô-wa cũng tốt
Tuy rằng tuổi chú còn kém tôi
Nhưng thấu tình là mẫu chốt.

Ai bảo tuổi tôi kém tuổi ông
Gọi tôi bằng "cụ" đấy - biết không?
Mà thôi, bây giờ tôi buồn ngủ
Mai mà dậy muộn chắc tôi... xong
(mai có tiết thể dục tiết 1,2, bye)
Chúc ngủ ngon!
 
Thất thường là không tốt
Không phải mốt tình yêu
Thất thường là rất liều
Chẳng ai có thể yêu
Đừng nói đến chiều chuộng
 
Ai bảo tuổi tôi kém tuổi ông
Gọi tôi bằng "cụ" đấy - biết không?
Mà thôi, bây giờ tôi buồn ngủ
Mai mà dậy muộn chắc tôi... xong
(mai có tiết thể dục tiết 1,2, bye)
Chúc ngủ ngon!
Sao nỡ vội đi ngủ
Sao có thể gọi cụ
Tuổi ông là 16
Nhớ đừng có lu bù
Thằng chú là thằng chú
Sao nỡ gọi bằng cu
 
Có ai thích "thất thường" nữa ko nhỉ ^_^:

Sớm, giúp má nhuộm tóc,
Giúp má bận áo dài,
Má đi dự mít tinh,
Kỷ niệm ngày Nhà giáo.

Tóc má nhiều sợi bạc,
Nhiều sợi thì màu đồng,
Má ơi, má nhớ không,
Hai chục năm về trước ...

Người gội đầu cho con,
Chính đối tay má đấy,
Tóc con hoe ngày ấy,
Bởi ham dãi nắng nhiều.

Giờ tình thế đảo ngược,
Tóc con thì đen mướt,
Con chải từng sợi một,
Tóc má, tóc má ơi!

Sáng ny má đi rồi,
Con cũng đến công sở,
Cũng dự lễ mít tinh
Nhưng với vị trí khác
Không như má, má ơi

Con chối bỏ nghề má,
Đã tròn được 1 năm
Mỗi ngày một quên dần
Những hoài vọng xưa cũ.

Ôi những cuộc điện thoại,
Học trò cũ của con,
Con cũng đoạn tuyệt hết
Nhấc máy mà làm chi?

Ngày hôm qua, qua đi,
Nhớ làm gì, mệt lắm
Cả ngày con việc bận
Trưa ko được về nhà.

Má, má ơi, má à...
Áo dài bận đẹp lắm,
Tóc nhuộm rồi, ko trắng
Đến tối má về nhà,
Liệu con có được hoa ...?

(Một ngày ko quên, 20/11/2010)

 
THẤT THƯỜNG (HồI TIẾP NÈ)

Từ ngày con sinh ra
Cũng được tròn hai tám
Thế mà con có dám
Tâm sự cùng má đâu?!

Chẳng hiểu cớ vì sao?
Tuần rồi con liều quá
Tâm sự cùng với má
Chuyện bí mật của con.

Vừa gọi về cho má
Con vội tắt máy ngay
Tim cứ đập liên hồi
Thế là má gọi lại.

"Má hỏi sao nhá máy"
Mình trả lời thật lòng
"Định báo má một tin
Mà ngại không dám nói".

Lấy hết "sức bình sinh"
Rồi mình cũng thổ lộ
Má tủm tỉm cười cười
Mình thở phào nhẹ nhõm.

Lần đầu tiên cảm nhận
Mình với má thật gần
Chẳng cần phải nói nhiều
Mẹ con im lặng hiểu.
 
Lá diêu bông cứ để tận trời xanh
Mượn tạm thơ ông làm cảm hứng

Lá bay đến tận trời xanh
Tựa như phận gái mong manh chốn này
"Nhưng mà dù có đắng cay
Con ơi cứ đợi đến ngày ving quang"
Thầy cô đưa chuyến đò ngang
Con chưa kịp đáp, hai hàng lệ rơi
Kỉ niệm rồi có đầy vơi
Nhưng con vẫn sẽ vượt khơi quay về
Thầy cô, bạn cũ tựu tề
Trò xưa kính cẩn một bề tri ân
Phượng hồng rơi rụng đầy sân
Thầy ơi lặng lẽ bước chân năm nào
Bây giờ thấy mến yêu sao
Con xin giữ mãi ánh sao - mắt thầy

Lâu rồi thử lại vần lục bát
Thấy thơ mình bét nát làm sao
Thép ơi, ý tứ nơi nao
Mà thơ như thế khác nào... gượng nhau
(Thơ đọc thấy gượng ép quá, xấu hổ thật >"<)
 
- Thơ thì không phải gượng ép, muốn thế nào nó thế ấy, hay hoặc không là do người cảm nhận
"Con xin giữ mãi ánh sao - mắt thầy"
Có đôi lần em đã thấy
Những vết nhăn thêm nhăn đầy khóe mắt
.......( cái này chưa nghĩ ra)
Tâm hồn thầy vẫn son sắt trẻ trung
Thơ lục bát thật là ...
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top