Trả lời chủ đề



NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (26)



Vọng tưởng để rồi thêm thấm đau

U hoài, khắc khoải nhỏ dòng châu

Hồn thương ngàn cũ về xa vợi

Bọt sóng trùng dương rã trắng màu


Lang rời xóm vắng, chân lần bước

Đường đất gập ghềnh dẫn chốn xa

Vầng sáng hừng lên nơi trước mặt

Ma buồn lặng lẽ tiến dần ra!


Lạ kìa! Đông đúc nhiều khu nhỏ

Ánh rộ tràn đầy ngập lối đi

Hừng tỏ sầu đêm nơi mộng mị

Nay như hiện thực cánh hồn phi


Chợt thấy chạnh lòng nhớ Tổ Tiên

“Ri Tô” cõi sống một hồn thiêng

Bàn chân chai cứng hằn trên đá

Những tối cung trời lặng lẽ riêng


Đâu ngờ suối hận trào rơi má

Vạn kiếp căm thù lũ “Mic Ma”

Đất sống hoa thơm, vườn cỏ thắm

Tham tàn cưỡng chiếm diệt vong ta!


Sức yếu, thế cô, chùn vó ngựa

Khắp vùng Tộc Tổ biến lầm than

Để nay đau đớn, niềm lưu dấu

Ôm chặt mối hờn, một khổ tan


Mật đắng nuốt vào theo ánh lệ

Nghe sầu thống thiết trải lê thê

Chim trời giọt nhỏ, nhìn mây cuốn

Nấc nghẹn, ngàn khơi rủ bóng về


Ta thét rực thù để nấu nung?

Hay buồn than thở chỉ mông lung?

Khi trăng đã chết thời biền biệt

Một khúc tang thương, chuỗi lạnh lùng!


Vừa đi lần ra phố hồn Lang 

vừa sầu nhớ…


Ghi chú: “Ri Tô”,

”Mic Ma”tên hư cấu.



                Nguyễn Thành Sáng


Top