Trả lời chủ đề

Thơ Nguyễn Thành Sáng




Lời Của Trái Tim


Canh khuya thao thức cạnh bàn tròn

Rỉ rả nhẹ nhàng khúc nỉ non

Sâu thẳm từ trong loang tiếng vọng

Hỡi người trầm mặc dưới đêm đơn!


Vì sao lặng lẽ giữa đêm nay 

Trông bạn đìu hiu nét guộc gầy

Cô tịch, thu hình ôm thổn thức

Chiều thu ảm đạm quấn hồn ai


Ngồi đây, kết chữ đọng thành thơ

Nắn nót từng câu trải nguyệt mờ

Phôi lãng u hoài hay dệt mộng

Ru tình hay khỏa nỗi chơ vơ


Ai tận trời xa hứng gió ngàn

Ai ngồi trên cỏ tắm trăng vàng

Ai bên phím nhạc, dìu êm ả…

Còn Sáng! mình ên uống bóng đèn!


Có thấy cô đơn, Có thấy buồn

Có nghe đồng vọng tiếng ngân chuông

Có sầu héo hắt làm băng giá

Buốt tái hồn sương khúc đoạn trường?


Sao người cứ mãi dáng âm thầm

Chẳng nói một lời, chẳng trở trăn

Cặm cụi, miệt mài lên bức vẽ

Nào mây, sông nước với trăng xanh


Ta nghe cảm xúc biết là bao 

Dẫu xế hoàng hôn ánh nhạt màu

Mãi vẫn lặng lờ con nước chảy

Dưới dòng sông cạn, gió lao xao!...



19/8/2016

Nguyễn Thành Sáng


Top