Trả lời chủ đề



Nỗi Lòng Một Cánh Hồn Bay


Phải chăng thi sĩ khát tình trăng

Dưới sáng lung linh rải ánh vàng

Nên xúc động lòng, tim khảy nhịp

Niềm mơ duỗi cánh cõi mênh mang?!


Duỗi cánh để rồi vướng những mây

Nhẹ nhàng, êm ả, mát bàn tay

Chỉ qua mấy độ , dần trôi xám

Trả lại hồn sương của tháng ngày


Tháng ngày héo hắt dưới canh khuya

Vọng ngóng trời xa ánh chuyển về

Cứ thế âm thầm thao thức đợi

Từ trong quả mộng trổi lê thê


Lê thê nỗi nhớ với niềm mong

Da diết ngàn thương tím cả lòng

Khắc khoải, dạ sầu ôm cục đá

Sưởi lòng hơi ấm tận bên trong!


Bên trong tảng đá vẫn còn đây

Chút nóng chói chang của nắng ngày

Tích tụ thời gian phơi xác trắng

Đêm dài giá lạnh tạm phôi phai


Phôi phai khoảnh khắc của sầu đau

Khi cả không gian phủ xám màu

Bốn phía lạnh lùng ôm mộng sĩ

Siết dần, túm rụm, ửng xanh xao!


Xanh xao vàng võ một tâm hồn

Buồn bã, thâm trầm mỗi sớm hôm

Dĩ vãng quay tròn theo nỗi nhớ

Tái tê, thắt thẻo dưới hoàng hôn


Hoàng hôn phủ bóng mảnh cô đơn

Mượn bút thơ văn, lảy tiếng đờn

Dào dạt, êm đềm, loang dãy lộng

Từ trong bóng tối nhẹ đôi chân


Đôi chân chầm chậm bước tìm thương

Để tặng cho ai một đóa hường

Hương thắm chan hoà trôi khắp nẻo

Đậm đà, tha thiết, loãng tan sương!...



14/8/2016

Nguyễn Thành Sáng


Top