Trả lời chủ đề



Em Khảy Tiếng Đàn


Hỡi nàng cúi mặt, nét đan thanh! 

Khoan nhặt đàn tranh, nhẹ lắc cành

Giữa nắng trưa hè oi ả bức

Du dương thoang thoảng, mát hồn xanh!


Dào dạt, êm êm, đượm thiết tình

Như ngàn ánh mộng điểm trời xinh

Tường Vi danh gọi, Tường Vi ảnh

Hiền thục, chứa chan, một bóng hình


Em trải tấc lòng qua cánh thơ

Tha nhân, ý sống tự bao giờ

Hoá thân làm gió, tan mây bạc

Tỏa sáng không gian, giạt áng mờ


Có lẽ rằng em cũng một lần

Niềm thương, nỗi nhớ với bâng khuâng 

Rồi chiều hôm ấy quần u ám

Phong vũ từ đâu kéo động tầng!


Khiến cho rơi rụng đóa hồng thương

Da diết, buồn đau trước đoạn trường

Sắc thắm rạng ngời đan lối mộng

Từng hồi lả tả, rải sầu tương…


Bởi vậy cho nên hiểu thế nào

Là sương nhỏ giọt dưới canh thâu

Là tim héo hắt, khô dòng chảy

Là tại vì sao sớm bạc đầu…


Tiếng đàn em khảy ấm lòng tôi

Đã mấy thu rồi một cánh bơi

Giữa cõi mênh mông, bầu lộng gió 

Mệt nhoài, dã dượi, lắm chơi vơi! 


7/8/2016

Nguyễn Thành Sáng


Top