Trả lời chủ đề




Gió Và Thi Sĩ


Hỡi người Thi Sĩ giữa canh khuya!

Sao vẫn còn đây, chẳng chịu về

Chìm giấc no say vào mộng đẹp

Hơn là khắc khoải với lê thê!...


Thì ra cánh gió của năm xưa

Kết bạn cùng ta giữa chặng đường

Cát bụi, phong trần muôn đá sỏi

Sẻ chia, tâm sự những canh sương


Đã khá lâu rồi, ta vắng nhau

Kẻ ngàn phương duỗi, vượt ba đào

Kẻ thân mình cuốn bên bờ vắng

Thao thức, bâng khuâng dưới nguyệt mờ


Gió sướng hơn ta gấp bội lần 

Được đời phiêu bạt cõi xa xăm

Xem hoa đủ sắc bao vườn thắm

Nghe nhạc du dương khắp mọi tầng…


Đừng buồn, trăn trở nữa người ơi

Một kiếp thu hình, kiếp nổi trôi

Phận số an bày đâu cưỡng được

Chỉ đành chấp nhận thế mà thôi


Dẫu chẳng đó đây…phải bó mình

Nhưng còn sâu thẳm mảnh hồn xinh

Còn làm Thi Sĩ dòng thơ thắm

Rạng rỡ hơn ta, chỉ lướt nhìn


Biết nghe từ gió lời than thở

Biết thấy trăng thanh nhỏ lệ buồn

Biết cảm dòng sông lờ lững chảy

Biết sầu xúc động thấy sương buông…


Được trải lòng ra với áng thơ

Phun Châu, nhả Ngọc ửng đêm mờ

Bút xanh hóa kiếm rơi sầu hận

Hơn hẳn trùng khơi chỉ vật vờ!


14/6/2016

Nguyễn Thành Sáng


Top