Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KIẾN THỨC PHỔ THÔNG
Trung Học Phổ Thông
Ngữ văn THPT
Tư liệu Văn học
Thảo luận về thế hệ các nhà thơ trẻ thời chống Mĩ cứu nước
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Butchi" data-source="post: 134935" data-attributes="member: 7"><p><span style="font-family: 'arial'">Trong số các nhà thơ trên, mình thích nhất nhà thơ Lê Anh Xuân với bài thơ "Dừa ơi". Có lẽ do tuổi thơ mình cũng gán bó với hàng dừa. "Dừa ơi" là một bài thơ trữ tình sâu lắng, lời thơ mộc mạc và tình cảm. Mộc mạc và tình cảm như con người xứ dừa vậy.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p style="text-align: center"><span style="font-family: 'arial'"><strong>DỪA ƠI</strong></p><p></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span>[ATTACH]10663[/ATTACH]<span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Tôi lớn lên đã thấy dừa trước ngõ</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Dừa ru tôi giấc ngủ tuổi thơ</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Cứ mỗi chiều nghe dừa reo trước gió</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Tôi hỏi nội tôi: "Dừa có tự bao giờ?"</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Nội nói: "Lúc nội còn con gái</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Đã thấy bóng dừa mát rượi trước sân</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Đất này xưa đầm lầy chua mặn</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Đời đói nghèo cay đắng quanh năm"</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em></em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Hôm nay tôi trở về quê cũ</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Hai mươi năm biết mấy nắng mưa</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Nội đã khuất rồi xanh rì đám cỏ</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Trên thân dừa vết đạn xác xơ.</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Dừa ơi dừa! Người bao nhiêu tuổi</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Mà lá tươi xanh mãi đến giờ</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Tôi nghe gió ngàn xưa đang gọi</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Xào xạc lá dừa hay tiếng gươm khua.</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em></em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Ôi có phải nhà thơ Đồ Chiểu</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Từng ngâm thơ dưới rặng dừa này</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Tôi tưởng thấy nghĩa quân đuổi giặc</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Vừa qua đây còn lầy lội đường dây.</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em></em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Tôi đứng dưới hàng dừa cao vút</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Cạnh hàng dừa tơ lá mướt xanh màu</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Những công sự còn thơm mùi đất</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Cạnh những chiến hào chống Pháp năm nao.</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em></em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Vẫn như xưa vườn dừa quê nội</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Sao lòng tôi vẫn thấy yêu hơn</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Ôi thân dừa đã hai lần máu chảy</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Biết bao đau thương, biết mấy oán hờn.</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em></em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Dừa vẫn đứng hiên ngang cao vút</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Lá vẫn xanh rất mực dịu dàng</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Rễ dừa bám sâu vào lòng đất</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Như dân làng bám chặt quê hương.</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em></em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Dừa bị thương dừa không cúi xuống</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Vẫn ngẩng lên ca hát giữa trời</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Nếu ngã xuống dừa ơi không uổng</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Dừa lại đứng lên thân dựng pháo đài.</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em></em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Lá dừa xanh long lanh ánh nắng</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Theo đoàn quân thành lá nguỵ trang</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Nếu rụng xuống dừa ơi không uổng</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Dừa lại cháy lên ánh đuốc soi đường.</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em></em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Đất quê hương nát bầm vết đạn</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Đã nuôi dừa năm tháng xanh tươi</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Ôi có phải dừa hút bao cay đắng</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Để trổ ra những trái ngọt cho đời.</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em></em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Nghe vườn dừa rì rào tiếng nhạc</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Lòng nao nao tôi nhớ nội xiết bao</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Tuổi thơ xưa uống nước dừa dịu ngọt</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Tôi biêt đâu thuở chua xót ban đầu.</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em></em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Tôi ngước nhìn mùa xuân nắng dọi</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Bốn mặt quê hương giải phóng rồi</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Tôi bỗng thấy nội tôi trẻ lại</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Như thời con gái tuổi đôi mươi</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Như hàng dừa trước ngõ nhà tôi.</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em></em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>(1-1966)</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em></em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em></em>Với bài thơ "Dừa ơi", nhà thơ Lê Anh Xuân đã dựng lên một tượng đài nữa của "Dáng đứng Việt Nam". Hình ảnh cây dừa quen thuộc với người Việt từ bao đời nay. Chẳng ai biết dừa có từ lúc nào, nhưng dừa luôn vững vàng trước bao giông tố, vững vàng như con người Việt Nam, ngã xuống lại vùng đứng lên. Trong bài thơ, mình thích nhất là hai câu:<em></em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em></em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Tôi nghe gió ngàn xưa đang gọi</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Xào xạc lá dừa hay tiếng gươm khua</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em></em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em></em>Cây dừa chính là người bạn, người đồng chí của chúng ta. Dừa luôn đứng bên con người, chịu đựng gian khổ cùng con người. Nước dừa ngọt đấy, mát đấy, nhưng ai biết đâu "<em>thuở chua xót ban đầu"</em>.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Cảm ơn thiên nhiên đã ban tặng cho người Việt những cây dừa hiên ngang, những trái dừa ngọt mát. </span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Cảm ơn nhà thơ Lê Anh Xuân đã tạc vào thơ một "<em>Dáng đứng Việt Nam</em>" thứ hai.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Cảm ơn người đã mở đề tài này để mình được chia sẻ, được trở về những cảm xúc tuổi thơ dưới những cây dừa thân thuộc.</span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Butchi, post: 134935, member: 7"] [FONT=arial]Trong số các nhà thơ trên, mình thích nhất nhà thơ Lê Anh Xuân với bài thơ "Dừa ơi". Có lẽ do tuổi thơ mình cũng gán bó với hàng dừa. "Dừa ơi" là một bài thơ trữ tình sâu lắng, lời thơ mộc mạc và tình cảm. Mộc mạc và tình cảm như con người xứ dừa vậy. [CENTER][B]DỪA ƠI[/B][/CENTER] [/FONT][ATTACH=CONFIG]10663[/ATTACH][FONT=arial] [I]Tôi lớn lên đã thấy dừa trước ngõ Dừa ru tôi giấc ngủ tuổi thơ Cứ mỗi chiều nghe dừa reo trước gió Tôi hỏi nội tôi: "Dừa có tự bao giờ?" Nội nói: "Lúc nội còn con gái Đã thấy bóng dừa mát rượi trước sân Đất này xưa đầm lầy chua mặn Đời đói nghèo cay đắng quanh năm" Hôm nay tôi trở về quê cũ Hai mươi năm biết mấy nắng mưa Nội đã khuất rồi xanh rì đám cỏ Trên thân dừa vết đạn xác xơ. Dừa ơi dừa! Người bao nhiêu tuổi Mà lá tươi xanh mãi đến giờ Tôi nghe gió ngàn xưa đang gọi Xào xạc lá dừa hay tiếng gươm khua. Ôi có phải nhà thơ Đồ Chiểu Từng ngâm thơ dưới rặng dừa này Tôi tưởng thấy nghĩa quân đuổi giặc Vừa qua đây còn lầy lội đường dây. Tôi đứng dưới hàng dừa cao vút Cạnh hàng dừa tơ lá mướt xanh màu Những công sự còn thơm mùi đất Cạnh những chiến hào chống Pháp năm nao. Vẫn như xưa vườn dừa quê nội Sao lòng tôi vẫn thấy yêu hơn Ôi thân dừa đã hai lần máu chảy Biết bao đau thương, biết mấy oán hờn. Dừa vẫn đứng hiên ngang cao vút Lá vẫn xanh rất mực dịu dàng Rễ dừa bám sâu vào lòng đất Như dân làng bám chặt quê hương. Dừa bị thương dừa không cúi xuống Vẫn ngẩng lên ca hát giữa trời Nếu ngã xuống dừa ơi không uổng Dừa lại đứng lên thân dựng pháo đài. Lá dừa xanh long lanh ánh nắng Theo đoàn quân thành lá nguỵ trang Nếu rụng xuống dừa ơi không uổng Dừa lại cháy lên ánh đuốc soi đường. Đất quê hương nát bầm vết đạn Đã nuôi dừa năm tháng xanh tươi Ôi có phải dừa hút bao cay đắng Để trổ ra những trái ngọt cho đời. Nghe vườn dừa rì rào tiếng nhạc Lòng nao nao tôi nhớ nội xiết bao Tuổi thơ xưa uống nước dừa dịu ngọt Tôi biêt đâu thuở chua xót ban đầu. Tôi ngước nhìn mùa xuân nắng dọi Bốn mặt quê hương giải phóng rồi Tôi bỗng thấy nội tôi trẻ lại Như thời con gái tuổi đôi mươi Như hàng dừa trước ngõ nhà tôi. (1-1966) [/I]Với bài thơ "Dừa ơi", nhà thơ Lê Anh Xuân đã dựng lên một tượng đài nữa của "Dáng đứng Việt Nam". Hình ảnh cây dừa quen thuộc với người Việt từ bao đời nay. Chẳng ai biết dừa có từ lúc nào, nhưng dừa luôn vững vàng trước bao giông tố, vững vàng như con người Việt Nam, ngã xuống lại vùng đứng lên. Trong bài thơ, mình thích nhất là hai câu:[I] Tôi nghe gió ngàn xưa đang gọi Xào xạc lá dừa hay tiếng gươm khua [/I]Cây dừa chính là người bạn, người đồng chí của chúng ta. Dừa luôn đứng bên con người, chịu đựng gian khổ cùng con người. Nước dừa ngọt đấy, mát đấy, nhưng ai biết đâu "[I]thuở chua xót ban đầu"[/I]. Cảm ơn thiên nhiên đã ban tặng cho người Việt những cây dừa hiên ngang, những trái dừa ngọt mát. Cảm ơn nhà thơ Lê Anh Xuân đã tạc vào thơ một "[I]Dáng đứng Việt Nam[/I]" thứ hai. Cảm ơn người đã mở đề tài này để mình được chia sẻ, được trở về những cảm xúc tuổi thơ dưới những cây dừa thân thuộc.[/FONT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KIẾN THỨC PHỔ THÔNG
Trung Học Phổ Thông
Ngữ văn THPT
Tư liệu Văn học
Thảo luận về thế hệ các nhà thơ trẻ thời chống Mĩ cứu nước
Top