Tết trong tôi

se7en_1007

New member
Xu
0
Họ và tên : Hoàng Văn Tề
Tuổi : 25
Nghề nghiệp: Kỹ sư Điện

TẾT XƯA TRONG TÔI

Thoắt cái một năm lại sắp qua và Tết lại sắp đến rồi. Khoảng thời gian sum họp, quây quần cùng gia đình đang đến gần, khoảng thời gian chứa đựng những sắc màu, hương vị và âm thanh đặc biệt chẳng thể lẫn đi đâu được. Chỉ nghĩ đến thế thôi mà cảm giác háo hức, mong chờ lại trỗi dậy mạnh mẽ trong tôi, nguyên vẹn như đứa con nít ngày nào vẫn xung xăng, rạo rực chờ được ăn ngon, mặc đẹp và lì xì trong ba ngày Tết cổ truyền.


Từ năm nay, cái Tết với tôi sẽ thật khác, tôi không còn là cậu sinh viên vời mỗi kỳ nghỉ Tết tới mười mấy ,hai mươi ngày tha hồ làm mọi thứ mình thích. Tôi mới đi làm và thời gian nghỉ đã eo hẹp hơn rất nhiều, có lẽ sẽ không còn đầy đủ cái không khí rộn ràng, vui tươi mấy ngày trước Tết khi cả nhà cùng nhau dọn dẹp, trang hoàng và chuẩn bị mọi thứ cho một cái Tết đầy ý nghĩa mà luôn ngập tràn trong đó tiếng cười nói và những niềm vui.


Tết trong tôi thay đổi theo những bước đường tôi khôn lớn và theo sau những nhọc nhằn và hi sinh của cha mẹ. Tôi còn nhớ khi mình còn 5,6 tuổi điều kiện sống lúc đó và bây giờ thật khác xa nhau, khi lũy tre xanh còn bao bọc đầy ắp quanh những con đường làng đất đỏ, khi cái thiếu thốn vẫn là đặc trưng ở mỗi làng quê. Cái không khí Tết bắt đầu từ đêm 28. Cả nhà chuẩn bị mứt quả , rồi đồ nấu bánh chưng, và quan trọng nhất là vài mâm pháo. Thứ gì có thể thiếu cũng được, nhưng vài mâm pháo tét, pháo đùng,pháo cối thì không thể thiếu. Không khí rộn ràng vui không thể tả. Nếu thiếu tiếng pháo thì cái Tết cổ truyền chẳng còn là Tết cổ truyền nữa.

Ngày 29 Tết, cả nhà hì hụi gói bánh chưng, thịt lợn, đậu xanh , gạo nếp đều nguyên chất và được chuẩn bị từ sớm. Bố tôi gói khéo lắm hết bánh vuông rồi bánh dài rất đều và đẹp, mẹ tôi cứ goi là phải nể phục vài phần, tôi thì chỉ được cái chân sai vặt chạy lăng xăng, ngó nghiêng và vày vò ,nghịch ngợm. Nhà nào gần như cũng có một nồi bánh chưng, chả có ai lại đi mua bánh chưng làm sẵn như bây giờ. Nhiều lúc nhà này qua gói phụ nhà kia hoặc sang gói chung cho vui. Cảm giác thân thương mộc mạc vô cùng. Tất cả bánh được dồn vào nồi và nổi lửa. Củi thì đun vô tư, tôi nghe bà và mẹ nói bánh chưng đun củi mới ngon. Từ bé đến lớn, năm nào tôi cũng dành canh nồi bánh chưng hoặc ít ra là ngồi canh lửa cho đến khi buồn ngủ. Cái cảm giác đón giao thừa trong đêm thú vị lắm giống như mình đang đứng giữa sự chuyển giao của thời gian vậy. Tiếng gió se se lạnh của trời đêm trong xóm nhỏ khiến mình đôi khi rùng mình nhưng lại ấm áp ngay bởi ngọn lửa cháy tí tách trong bếp bánh chưng. Màn đêm buông dần trên cả xóm, tĩnh mịch trong đêm chỉ còn tiếng tí tách của bếp lửa và mùi hương thơm đăc biệt của sự hòa quện hoàn hảo trong những chiếc bánh lan tỏa ra không gian như khởi đầu cho cái hương vị của Tết cổ truyền.

Tết quê tôi với phiên chợ giáp Tết mang tên “chợ trẻ con” là ngày mà có lẽ con trẻ cảm thấy vui nhất trong năm, đứa nào cũng được bố mẹ đưa xuống mua sắm quần áo mới, được ăn này ăn nọ, được chiều hết mức. Để bây giờ khi đã lớn,vào ngày ấy anh em tôi vẫn thường ghé qua mỗi khi nó được mở, để thấy lại tuổi thơ của mình mà khi tới hết cấp hai chúng tôi vẫn được mẹ mua cho những bộ quần áo và giày dép mới y hệt nhau,được mua bánh, được đưa đi ăn, để được thấy những nụ cười tíu tít ngân vang.

Đêm 30 Tết , những bản nhạc Tết đâu đó cứ vọng vang trong xóm. Người lớn thì lo xì xụm chuẩn bị nhang đèn cúng tổ tiên . Còn lũ trẻ con thì chờ đợi thời khắc giao thừa đến , nhà nào nhà nấy đã treo sẵn ít thì 1 mâm pháo , nhiều thì 2,3 mâm đốt cho đã . Ngay khi đồng hồ chưa điểm 12h đêm thì tiếng pháo đì đùng, xì xoẹt đã dòn dã ở khắp mọi nơi. Đám trẻ hân hoan thích thú vô cùng. Trong Tết thì điều hứng khởi nhất với tôi lúc đó là được bố mẹ dắt đi chơi và nhận thật nhiều lì xì mừng tuổi, được thả phanh ăn hết thảy bánh kẹo và món ăn mình thích...


Tết cứ thế trôi đi với những đổi thay,nhưng nó vẫn luôn mang theo mình hương vị và sắc màu riêng truyền thống . Đó là cây nêu, tràng pháo, bánh chưng xanh, thịt mỡ, dưa hành, câu đối đỏ; đó là tiết trời dịu nhẹ phảng phất hương xuân, đó là những trồi non xanh vươn lên mơn mởn căng tràn nhựa sống, đó là tiếng cười đùa và ấm cúng của tình thân.


Tôi đủ lớn để hiểu cuộc sống này ngắn ngủi đến nhường nào và rằng cuộc sống là chẳng chờ đợi. Tết này tôi sẽ dành nhiều thời gian hơn bên gia đình và lưu giữ nụ cười từ những người thân yêu. Tôi yêu gia đình mình và những giây phút mọi người vui vẻ bên nhau.
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top