Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
LƯU TRỮ
CHỜ PHÂN LOẠI
TẾT … trong miền nhớ !
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="HOANG PHUONG TR" data-source="post: 138645" data-attributes="member: 69098"><p><span style="font-family: 'arial'">Họ và tên : Trần Ngọc Anh</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p> <span style="font-family: 'arial'">Tuổi: 20</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p> <span style="font-family: 'arial'">Nghề nghiệp: sinh viên</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>TẾT … trong miền nhớ !</strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Mưa... vào những ngày cuối năm, trải nghiệm không khí ẩm ướt và lạnh lẽo ở nơi được gọi là "home town" nhỏ bé, chật hẹp... Buổi sáng tỉnh dậy, nhìn ra cửa sổ mờ sương, gần như mất hết ý niệm về không gian và thời gian. Quả thực thời tiết tháng chạp luôn gợi lại chút gì đó quen thuộc, những hình ảnh trong quá khứ...Nồi bánh chưng xanh bốc khói nghi ngút, bên dưới là than củi đỏ hồng ấm áp, cháy lép bép, mắt cay xè vì khói nhưng vẫn tranh nhau đợi đến đêm để xem người lớn vớt những chiếc bánh đầu tiên. Cành đào đỏ thắm bị giăng mắc đủ thứ đèn nhấp nháy, dây trang kim, những tấm thiệp màu... Những buổi tối chen chúc trên đường huyện chọn mứt, ô mai và bánh kẹo với mẹ chuẩn bị tiếp khách những ngày Tết. Ngày 30 với hương thơm của hương nhu, sả và vỏ bưởi trong nồi nước tắm mà bà chuẩn bị cho mấy đứa cháu yêu... Đêm 30 với khói hương trầm nghi ngút toả ra từ bàn thờ, xuống đường ngắm pháo hoa rồi háo hức chờ đợi những bao lì xì đầu tiên, đỏ thắm do bố mẹ mững tuổi... những chuỗi ngày chờ Tết. Lạnh!</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Tết trong tôi thay đổi theo những bước đường tôi khôn lớn và theo sau những nhọc nhằn và hi sinh của cha mẹ. Tôi còn nhớ khi mình còn bé điều kiện sống lúc đó và bây giờ thật khác xa nhau. Ngày 29 Tết, cả nhà hì hụi gói bánh chưng, thịt lợn, đậu xanh , gạo nếp đều nguyên chất và được chuẩn bị từ sớm. Bố tôi gói khéo lắm hết bánh vuông rồi bánh dài rất đều và đẹp, mẹ tôi cứ goi là phải nể phục vài phần, tôi thì chỉ được cái chân sai vặt chạy lăng xăng, ngó nghiêng và vày vò ,nghịch ngợm. Nhà nào gần như cũng có một nồi bánh chưng, chả có ai lại đi mua bánh chưng làm sẵn như bây giờ. Nhiều lúc nhà này qua gói phụ nhà kia hoặc sang gói chung cho vui. Cảm giác thân thương mộc mạc vô cùng. Tất cả bánh được dồn vào nồi và nổi lửa. Từ bé đến lớn, năm nào tôi cũng dành canh nồi bánh chưng hoặc ít ra là ngồi canh lửa cho đến khi buồn ngủ. Cái cảm giác đón giao thừa trong đêm thú vị lắm giống như mình đang đứng giữa sự chuyển giao của thời gian vậy. </span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p> <span style="font-family: 'arial'">Đêm 30 Tết , những bản nhạc Tết đâu đó cứ vọng vang trong xóm. Người lớn thì lo chuẩn bị nhang đèn cúng tổ tiên . Còn lũ trẻ con thì chờ đợi thời khắc giao thừa đến ,đứng trước hiên nhà xem pháo hoa. Ngay khi đồng hồ chưa điểm 12h đêm thì tiếng pháo đì đùng đã dòn dã ở khắp mọi nơi. Đám trẻ hân hoan thích thú vô cùng. Trong Tết thì điều hứng khởi nhất với tôi lúc đó là được bố mẹ dắt đi chơi và nhận thật nhiều lì xì mừng tuổi, được thả phanh ăn hết thảy bánh kẹo và món ăn mình thích...Tết cứ thế trôi đi với những đổi thay,nhưng nó vẫn luôn mang theo mình hương vị và sắc màu riêng truyền thống . Đó là cây nêu, tràng pháo, bánh chưng xanh, thịt mỡ, dưa hành, câu đối đỏ; đó là tiết trời dịu nhẹ phảng phất hương xuân, đó là những chồi non xanh vươn lên mơn mởn căng tràn nhựa sống, đó là tiếng cười đùa và ấm cúng của tình thân. Thêm một cái tết nữa gần về, tôi cũng như bao người đang rạo rực, hân hoan chào đón mùa xuân. Mùa xuân này khác nhiều so với những mùa xuân khác. Một mùa xuân lại về nhưng tôi cảm giác không còn cái không khí bận rộn như lúc trước. Cần thứ gì chỉ việc chạy ù ra chợ mua là có ngay, tôi cảm giác những phong tục ngày tết cũng dần dần mất đi. Những nỗi lo toan đã được giản ước rất nhiều. Có lẽ tựu trung lại, nỗi lo lớn nhất chỉ có mỗi chuyện kiếm tiền tiêu Tết. Chẳng còn mấy cảnh chắt chiu nuôi lợn, nuôi gà, cũng chẳng rỗi rãi kỳ cạch gói bánh, giã giò. Nếu không muốn chen chúc ở chợ hay xếp hàng dài ở quầy tính tiền trong siêu thị để hưởng "không khí Tết" thì chỉ cần nhấc điện thoại alô là có ngay một cái Tết tươm tất tại nhà. Con người cũng trở nên thay đổi hơn, không còn bận rộn với 3, 4 ngày tết nữa mà giờ đến chiều mùng 2 là đã hết tết rồi. Mọi người lại lo bắt tay vào công việc riêng của mình.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p> <span style="font-family: 'arial'">Quá khứ và hiện tại đan xen, không khỏi cảm thấy có chút gì đó mất mát nhưng vẫn tiếp tục hi vọng =.=</span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="HOANG PHUONG TR, post: 138645, member: 69098"] [FONT=arial]Họ và tên : Trần Ngọc Anh Tuổi: 20 Nghề nghiệp: sinh viên [B]TẾT … trong miền nhớ ![/B] Mưa... vào những ngày cuối năm, trải nghiệm không khí ẩm ướt và lạnh lẽo ở nơi được gọi là "home town" nhỏ bé, chật hẹp... Buổi sáng tỉnh dậy, nhìn ra cửa sổ mờ sương, gần như mất hết ý niệm về không gian và thời gian. Quả thực thời tiết tháng chạp luôn gợi lại chút gì đó quen thuộc, những hình ảnh trong quá khứ...Nồi bánh chưng xanh bốc khói nghi ngút, bên dưới là than củi đỏ hồng ấm áp, cháy lép bép, mắt cay xè vì khói nhưng vẫn tranh nhau đợi đến đêm để xem người lớn vớt những chiếc bánh đầu tiên. Cành đào đỏ thắm bị giăng mắc đủ thứ đèn nhấp nháy, dây trang kim, những tấm thiệp màu... Những buổi tối chen chúc trên đường huyện chọn mứt, ô mai và bánh kẹo với mẹ chuẩn bị tiếp khách những ngày Tết. Ngày 30 với hương thơm của hương nhu, sả và vỏ bưởi trong nồi nước tắm mà bà chuẩn bị cho mấy đứa cháu yêu... Đêm 30 với khói hương trầm nghi ngút toả ra từ bàn thờ, xuống đường ngắm pháo hoa rồi háo hức chờ đợi những bao lì xì đầu tiên, đỏ thắm do bố mẹ mững tuổi... những chuỗi ngày chờ Tết. Lạnh! Tết trong tôi thay đổi theo những bước đường tôi khôn lớn và theo sau những nhọc nhằn và hi sinh của cha mẹ. Tôi còn nhớ khi mình còn bé điều kiện sống lúc đó và bây giờ thật khác xa nhau. Ngày 29 Tết, cả nhà hì hụi gói bánh chưng, thịt lợn, đậu xanh , gạo nếp đều nguyên chất và được chuẩn bị từ sớm. Bố tôi gói khéo lắm hết bánh vuông rồi bánh dài rất đều và đẹp, mẹ tôi cứ goi là phải nể phục vài phần, tôi thì chỉ được cái chân sai vặt chạy lăng xăng, ngó nghiêng và vày vò ,nghịch ngợm. Nhà nào gần như cũng có một nồi bánh chưng, chả có ai lại đi mua bánh chưng làm sẵn như bây giờ. Nhiều lúc nhà này qua gói phụ nhà kia hoặc sang gói chung cho vui. Cảm giác thân thương mộc mạc vô cùng. Tất cả bánh được dồn vào nồi và nổi lửa. Từ bé đến lớn, năm nào tôi cũng dành canh nồi bánh chưng hoặc ít ra là ngồi canh lửa cho đến khi buồn ngủ. Cái cảm giác đón giao thừa trong đêm thú vị lắm giống như mình đang đứng giữa sự chuyển giao của thời gian vậy. Đêm 30 Tết , những bản nhạc Tết đâu đó cứ vọng vang trong xóm. Người lớn thì lo chuẩn bị nhang đèn cúng tổ tiên . Còn lũ trẻ con thì chờ đợi thời khắc giao thừa đến ,đứng trước hiên nhà xem pháo hoa. Ngay khi đồng hồ chưa điểm 12h đêm thì tiếng pháo đì đùng đã dòn dã ở khắp mọi nơi. Đám trẻ hân hoan thích thú vô cùng. Trong Tết thì điều hứng khởi nhất với tôi lúc đó là được bố mẹ dắt đi chơi và nhận thật nhiều lì xì mừng tuổi, được thả phanh ăn hết thảy bánh kẹo và món ăn mình thích...Tết cứ thế trôi đi với những đổi thay,nhưng nó vẫn luôn mang theo mình hương vị và sắc màu riêng truyền thống . Đó là cây nêu, tràng pháo, bánh chưng xanh, thịt mỡ, dưa hành, câu đối đỏ; đó là tiết trời dịu nhẹ phảng phất hương xuân, đó là những chồi non xanh vươn lên mơn mởn căng tràn nhựa sống, đó là tiếng cười đùa và ấm cúng của tình thân. Thêm một cái tết nữa gần về, tôi cũng như bao người đang rạo rực, hân hoan chào đón mùa xuân. Mùa xuân này khác nhiều so với những mùa xuân khác. Một mùa xuân lại về nhưng tôi cảm giác không còn cái không khí bận rộn như lúc trước. Cần thứ gì chỉ việc chạy ù ra chợ mua là có ngay, tôi cảm giác những phong tục ngày tết cũng dần dần mất đi. Những nỗi lo toan đã được giản ước rất nhiều. Có lẽ tựu trung lại, nỗi lo lớn nhất chỉ có mỗi chuyện kiếm tiền tiêu Tết. Chẳng còn mấy cảnh chắt chiu nuôi lợn, nuôi gà, cũng chẳng rỗi rãi kỳ cạch gói bánh, giã giò. Nếu không muốn chen chúc ở chợ hay xếp hàng dài ở quầy tính tiền trong siêu thị để hưởng "không khí Tết" thì chỉ cần nhấc điện thoại alô là có ngay một cái Tết tươm tất tại nhà. Con người cũng trở nên thay đổi hơn, không còn bận rộn với 3, 4 ngày tết nữa mà giờ đến chiều mùng 2 là đã hết tết rồi. Mọi người lại lo bắt tay vào công việc riêng của mình. Quá khứ và hiện tại đan xen, không khỏi cảm thấy có chút gì đó mất mát nhưng vẫn tiếp tục hi vọng =.=[/FONT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
LƯU TRỮ
CHỜ PHÂN LOẠI
TẾT … trong miền nhớ !
Top