Tết!...Pháo!...
Họ và tên:Ngô Thị Khánh Hương
Tuổi: 22
Nghề nghiệp: Sinh viên
Tôi tin chắc rằng, những đứa ở xóm tôi, và những ai đã từng chơi những trò này đều có cảm xúc như tôi. Mỗi lần nhắc tới tết thôi đã thấy trong lòng lâng lâng rồi.
Nào, quay ngược thời gian thôi....
Để xem...Cái trò đầu tiên mà tôi nhớ là gì nhỉ?
Tôi nhớ cái tiếng đùng đùng đùng đùng liên thanh.... đứng gần hơi điếc tai mà nghe rộn ràng lắm! Đó là pháo dây hay còn gọi là pháo bánh mà sau này tôi mới biết tên chứ hồi còn bé tí ấy chỉ nhớ nó là những khúc pháo kết thành một dây dài treo hai bên cổng đám cưới hay cổng nhà ngày tết, khi nổ có khói trắng mù, xác pháo văng tung tóe, tôi với mấy đứa trong xóm xúm lại lượm xác pháo về chơi, đôi khi gặp mấy cái pháo còn nguyên chưa nổ thì vui sướng đi khoe. Đó là một thời...
Lớn hơn, có cái trò "chuyên nghiệp" hơn, "tốn" hơn: Bắn súng pháo. Bên cạnh cây súng nước yêu thích, tôi đòi ba mua cho cây súng pháo oai như gì ấy, hai anh em chơi cùng lũ nhóc trong xóm. Cái súng pháo thì chắc ai cũng biết rồi nhỉ, thậm chí là quá quen thuộc mà tôi nghĩ chắc ai cũng có nó trong miền ký ức tuổi thơ như tôi.
Không dừng lại ở đó, trò lại sinh trò, chơi vô bờ bến luôn, tôi không biết cái trò này ở đâu ra mà thấy tụi nó chơi mình cũng chơi, cái trò mà cắt một miếng trong vành đạn súng pháo, rồi cạo bột của mấy que diêm sinh bỏ vô đó, tiếp theo là lấy cái tăm xe đạp bẻ cong lại sao cho đầu nhọn cắm vào chỗ bột đó. Giờ thì chỉ việc đập cái "đầu pháo" thật mạnh xuống nền cứng là nó nổ y như bắn súng pháo vậy. Thế là vui...
Khoái cái tiếng nổ đùng đùng, bụp bụp... nên hễ có trò nào có tiếng nổ như thế cũng được gọi là pháo, pháo "bóng bóng". Bong bóng thì đứa nào cũng thích hết, nhất là bong bóng bay. Giờ thì có đủ loại bong bóng đẹp đẽ, còn ngày đó tụi mình chơi toàn mấy loại bong bóng mỏng rẻ nhưng mà cũng quí, nổ kêu nghe sướng lắm.
Có cái bong bóng thì không muốn nó bể đâu, để tới hồi nó tới "giới hạn" hay "lỡ", cả bọn lại lấy xác bong bóng ra chơi tiếp, thổi thành những cái bong bóng nhỏ tí tẹo rồi xúm lại bóp cho nó bể, cứ như thế cho tới khi không còn thổi được nữa. Pháo bong bóng là đấy, cũng rất vui, rất tuyệt!...
Họ và tên:Ngô Thị Khánh Hương
Tuổi: 22
Nghề nghiệp: Sinh viên
Tết!...Pháo!...
Tôi tin chắc rằng, những đứa ở xóm tôi, và những ai đã từng chơi những trò này đều có cảm xúc như tôi. Mỗi lần nhắc tới tết thôi đã thấy trong lòng lâng lâng rồi.
Nào, quay ngược thời gian thôi....
Để xem...Cái trò đầu tiên mà tôi nhớ là gì nhỉ?
Tôi nhớ cái tiếng đùng đùng đùng đùng liên thanh.... đứng gần hơi điếc tai mà nghe rộn ràng lắm! Đó là pháo dây hay còn gọi là pháo bánh mà sau này tôi mới biết tên chứ hồi còn bé tí ấy chỉ nhớ nó là những khúc pháo kết thành một dây dài treo hai bên cổng đám cưới hay cổng nhà ngày tết, khi nổ có khói trắng mù, xác pháo văng tung tóe, tôi với mấy đứa trong xóm xúm lại lượm xác pháo về chơi, đôi khi gặp mấy cái pháo còn nguyên chưa nổ thì vui sướng đi khoe. Đó là một thời...
Lớn hơn, có cái trò "chuyên nghiệp" hơn, "tốn" hơn: Bắn súng pháo. Bên cạnh cây súng nước yêu thích, tôi đòi ba mua cho cây súng pháo oai như gì ấy, hai anh em chơi cùng lũ nhóc trong xóm. Cái súng pháo thì chắc ai cũng biết rồi nhỉ, thậm chí là quá quen thuộc mà tôi nghĩ chắc ai cũng có nó trong miền ký ức tuổi thơ như tôi.
Không dừng lại ở đó, trò lại sinh trò, chơi vô bờ bến luôn, tôi không biết cái trò này ở đâu ra mà thấy tụi nó chơi mình cũng chơi, cái trò mà cắt một miếng trong vành đạn súng pháo, rồi cạo bột của mấy que diêm sinh bỏ vô đó, tiếp theo là lấy cái tăm xe đạp bẻ cong lại sao cho đầu nhọn cắm vào chỗ bột đó. Giờ thì chỉ việc đập cái "đầu pháo" thật mạnh xuống nền cứng là nó nổ y như bắn súng pháo vậy. Thế là vui...
Khoái cái tiếng nổ đùng đùng, bụp bụp... nên hễ có trò nào có tiếng nổ như thế cũng được gọi là pháo, pháo "bóng bóng". Bong bóng thì đứa nào cũng thích hết, nhất là bong bóng bay. Giờ thì có đủ loại bong bóng đẹp đẽ, còn ngày đó tụi mình chơi toàn mấy loại bong bóng mỏng rẻ nhưng mà cũng quí, nổ kêu nghe sướng lắm.
Có cái bong bóng thì không muốn nó bể đâu, để tới hồi nó tới "giới hạn" hay "lỡ", cả bọn lại lấy xác bong bóng ra chơi tiếp, thổi thành những cái bong bóng nhỏ tí tẹo rồi xúm lại bóp cho nó bể, cứ như thế cho tới khi không còn thổi được nữa. Pháo bong bóng là đấy, cũng rất vui, rất tuyệt!...
Sửa lần cuối bởi điều hành viên: