Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
THỂ THAO & GIẢI TRÍ
HÀI VL
Vui cười
Tây Du Ký thời @
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Kuin Sukoagoa" data-source="post: 95378" data-attributes="member: 50865"><p><span style="font-family: 'Arial'">Hồi 5: Thi tài</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Trư Bát Giới kêu lên:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Sư huynh, làm gì mà xích người ta như xích chó thế?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ta không xích chó, ta xích heo.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Còn tôi có phải heo đâu - Sa Tăng kêu lên.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Không phải heo thì là vô dụng.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Nói rồi 1.2.3 đi thôi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Đi được nửa đường, Sa Tăng nháy mắt với Trư Bát Giới, cả 2 biến thành một con chuột nhỏ chạy vào ruộng.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôn Ngộ Không muốn đuổi theo nhưng không kịp.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Chạy được một lúc, Trư Bát Giới và Sa Tăng biến thành hai hòa thượng đi trên đường.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Đang đi, một công sai chạy tới hỏi:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Hai ngươi là sư ở chùa nào?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Vân du tứ phương thôi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Tức là sư bụi đời phải không?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Nói rồi choàng vào cổ họ hai cái gông to tướng.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Kéo bọn nó vào đám khổ sai.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Cũng may Tôn Ngộ Không đi tới kịp lúc, không những ra tay giải cứu bọn họ còn đuổi luôn cả bọn lính canh đi, cứu đám hòa thượng đang bị xiềng xích.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Một hòa thượng mếu máo kể lại, thì ra nơi đây là Sa Trì Quốc, mấy năm trước, đất nước này hạn hán, hòa thượng tụng kinh gõ mõ thế nào không chẳng xi nhê gì, đột nhiên xuất hiện 3 đạo sĩ Lộc Lực Đại Tiên, Hổ Lực Đại Tiên, Dương Lực Đại Tiên, bọn họ vừa lên đàn thì trời đổ nước như vòi bơm từ đó quốc vương phong họ làm quốc sư, ra sức tru tăng diệt phật, hòa thượng trong nước đều bị biến thành culy, lao dịch.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Sáng sớm hôm sau, bốn thầy trò vào điện thì đã thấy ba tên đai tiên đứng đó, mắt hình viên đạn vừa thấy bốn thầy trò bước vào thì cãi nhau om tỏi, chẳng ai chịu nhường ai.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Đúng lúc đó, một thái giám chạy vào báo:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Hoàng thượng, hiệp hội nông dân bê ngoài biểu tình đòi mưa, mong muốn ba vị quốc sư lên đàng làm phép.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ok, no star where - Lộc Lực đại tiên nói - có điều đưa bọn chúng đi chém hết chúng tôi mới làm được.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Xời ơi, muỗi - Tôn Ngộ Không cười - làm mưa ta cũng làm được.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Cống rãnh thì đừng sóng sánh với đại dương - Hổ lực Đại Tiên nói - ao mương đừng tương đương với hồ thủy điện, tưởng làm mưa dễ lắm hả em?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Xời ơi, con giun xéo lắm cũng quằn, bọn ta lại chẳng phải con giun,bị bọn mi bức quá thì làm liều thôi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Mi dám cá không?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Sợ gì không cá.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Đàn làm phép được lập lên.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Hổ lực đại tiên nói:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Chúng tôi một tiếng trống kéo mây, hai tiếng trống gió nổi, ba tiếng sấm sét, bốn tiếng mưa rơi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Xời,chẳng model tí nào. - Tôn Ngộ Không cười.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Im miệng để ta làm đã.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Nhưng kỳ lạ thay, bọn họ làm thế nào cũng chẳng có bất cứ hiệu ứng gì, thậm chí một gợn mây cũng không có.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Trư Bát Giới hỏi:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Sao thế sư huynh?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ta đã chôm hết dụng cụ của bọn làm mưa rồi, hê hê, có làm phép đến sáng mai cũng chẳng xi nhê gì đâu.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Đại sư huynh cáo thật.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Hồi lâu, Tôn Ngộ Không nói:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Đến lượt ta rồi phải không?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Bốn thầy trò lên điện.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôn Ngộ Không lấy từ trong bọc ra một cái kèn, một cây đàn ghi ta điện, một bộ trống, một bộ micro nói:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Chúng tôi làm mưa đây.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Hổ Lực đại tiên nói:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Mi định biểu diễn tạp kĩ ở đây chắc?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Biết thì thưa thốt, không biết dựa cột mà nghe nhé - Tôn Ngộ Không cười khẩy - cây kèn này sẽ thổi gió, ghi ta điện sẽ kéo mây, trống sẽ đánh sấm sét, còn micro sẽ tạo mưa.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">cả bọn cười hô hố, Tôn Ngộ Không mặc kệ phân công:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Sư phụ chơi bộ trống, Bát Giới, mi thổi kèn, Sa Tăng, gẩy ghita điện cho ta.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôn Ngộ Không bước ra nói vào micro:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Hét loạn xạ ngậu lên thì chẳng có ý nghĩa gì cả, ban nhạc 4 thầy trò của chúng tôi xin trình bày tác phẩm Chiếc Khăn Gió Ấm, bà con cô bác thể thưởng thức trong lúc chờ trời mưa:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Trích:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Ở bên kia bầu trời, về đêm chắc đang lạnh dần, và em giờ đang chìm trong giấc mơ êm đềm</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Gửi mây mang vào phòng, vòng tay của anh đong đầy, nhẹ nhàng ôm cho em im giấc ngủ ngon</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Ở bên đây bầu trời, thì mưa cứ rơi hững hờ, để tim anh cồn cào và da diết trong nỗi nhớ...dường như anh nhớ về em</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Gửi cho em đêm lung linh và tiếng sóng nơi biển lớn, gửi em những ngôi sao trên cao tặng em chiếc khăn gió ấm, để em thấy chẳng hề cô đơn, để em thấy mình gần bên nhau, để em vững tin vào tình yêu 2 chúng ta</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Và cơn mưa đêm qua đi ngày mai lúc em thức giấc nắng mai sẽ hôn lên môi em nụ hôn của anh ấm áp và em hãy cười nhiều em nhé vì em mãi là niềm hạnh phúc của anh mà thôi</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôn Ngộ Không vừa hát xong, mọi người ở đó đều vỗ tay nồng nhiệt, trời cũng bắt đầu mưa to, nhưng bọn họ vẫn rào thét nhiệt tình:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Tôn Ngộ Không i love you.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Tôn Ngộ Không cho em xin chữ kí.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Tôn Ngộ Không muôn năm.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Đã có mấy fan nữ quá khích cầm lấy hoa vượt qua vệ sĩ chạy lên sân khấu, hôn chùn chụt lên má Tôn Ngộ Không khiến ngài la oái oái.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Bọn Hổ Lực Đại Tiên tức ra mặt, bèn nói:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ta thách đấu tiếp.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ok chơi thì chơi - Tôn Ngộ Không cười.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Các fan vỗ tay rào rào.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Nhà vua nói:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Cố lên đạo sĩ.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Vừa lúc đó, hoàng hậu nhéo tai ngài:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Phải cổ vũ cho Ngộ Không chứ.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ơ ... ơ... buông tai trẫm ra, ừ thì Ngộ Không cố lên, hic đau quá hoàng hậu ơi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thi gì đây? Tôn Ngộ Không hỏi:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thi ăn.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Để cho đệ - Trư Bát Giới nghe thi ăn chạy vụt ra.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Lúc đó, Hổ Lực Đại Tiên cầm bánh xe ô tô ăn ngon lành.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Mi thi nữa không ? - Tôn Ngộ Không hỏi Bát Giới.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Tất nhiên là không, đệ làm sao sánh với huynh - Trư Bát Giới cười hi hì.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôn Ngộ Không cười nhạt rồi gặm luôn cả nóc chiếc xe ấy.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Hổ Lực Đại Tiên cả kinh, vội vàng nhai luôn chiếc cột, nhưng lúc y quay sang thì đã thấy Tôn Ngộ Không đang nướng con sư tử đá rồi chén ngon lành.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Hổ lực đại tiên kêu lên:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Tức nổ mắt nè trời ơi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôn Ngộ Không cười:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Nổ mắt hả, thế thì thi ăn mắt luôn.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Nói rồi tự gõ một cái vào gáy, nhai luôn con mắt vừa rơi ra.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Hổ Lực Đại tiên tức khí, gõ mạnh một cái vào gáy thì lăn đùng ra, biến thành một con hổ to tướng.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôn Ngộ Không cười ha hả:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thế là có cao hổ cốt nguyên chất đem bán rồi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Trư Bát Giới, Sa Tăng cũng nhân cơ hội đó, túm luôn lấy hai tên còn lại bắt chúng phải hiện nguyên hình</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Hồi 6: Hỏa Diệm Sơn</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Lại nói 4 thầy trò cùng nhau đi thỉnh tây kinh, đột nhiên đến một ngày, thời tiết đột nhiên trở nên nóng bức không sao tả nổi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Trư Bát Giới nói:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Đại sư huynh ơi, cứ thế này có khi đệ thành heo quay mất, hay đi đâu mua cái máy điều hòa đi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ngu vừa thôi chứ - Tôn Ngộ Không gõ vào đầu Bát Giới - chả lẽ cho mày vác máy lạnh bên người à?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thì ít ra cũng phải có cái quạt gió chứ. - Sa Tăng kêu.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Đồ ngu lâu dốt bền khó đào tạo - Đường Tam Tạng gắt - uổng công sư phụ dậy lâu nay, cướp đâu ra điện mà cắm?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Sao không móc trộm lưới điện hả sư phụ? - Trư Bát Giới hỏi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Nếu sở điện lực hỏi thì mi chịu trách nhiệm nhé, ta lập tức câu trộm cho - Tôn Ngộ Không cười.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thôi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Một lúc sau, càng đi vào càng nóng, ngay cả Tôn Ngộ Không cũng khò khà khò khẹt vừa đi vừa gãi đầu gãi tai.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Đường Tam Tạng nói:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ngộ Không, lại bị chí cắn hả? Thầy đã nói rồi, phải chịu khó tắm rửa vào, hoặc phải đi viện chăm sóc lông ấy, ở bẩn như trò thì chí rận đầy mình, còn bám sang cả người sư phụ nữa.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Con cũng nghe lời thầy thử tắm rồi nhưng một tháng sau lại ngứa ngáy như thường. Mà thầy làm quái gì có lông mà sợ chí rận hả thầy.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Bó tay rồi. - Đường Tam Tạng a di đà phật nói - cũng phải thôi, trò mà chăm tắm thì ta chết tiền mua dầu gội đầu cho trò, thôi kệ xác trò, một năm tắm một lần cũng chẳng sao.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Quá bực mình, Tôn Ngộ Không đập gậy gọi Thổ Địa:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Lão đâu rồi, ra đây cho ta.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Thổ Địa chồi lên vái chào, Tôn Ngộ Không nói:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Khỏi đa lễ, thời gian là vàng là bạc, mau nói xem, tại sao nơi đây lại nóng như lò than thế?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Cái này là do ngài chứ không phải do lão.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Cái gì? - Tôn Ngộ Không sừng sộ - có tin ta kiện lão ra tận tòa án quốc tế không? ta bị nhốt năm trăm năm nay, lấy đâu ra thời gian đi quậy chứ?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ngài không nhớ sao? Năm xưa lúc ngài nhẩy trong vũ trường của Thái THượng lão quân, ngài lắc dữ quá làm đổ cả lò luyện đan, hic thật không ngờ lò luyện đan lại rơi thẳng xuống dưới này, tạo thành ngọn hỏa diêm sơn.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thì ra là thế - Tôn Ngộ Không gật gù - ta nhớ rồi, hôm đó Thái Thượng Lão Quân khai trương vũ trường, làm sao ta có thể vắng mặt được. Nhớ lại lúc đó ta uống nhầm mấy viên thuốc lắc dỏm nên lắc dữ quá, vô tình xô đổ lò luyện đan của lão quân, hic nghĩ lại đến giờ này ở một số chỗ, lông của ta vẫn chưa mọc được.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Chỗ nào thế? - Thổ Địa hỏi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Hóng hớt, chỗ mà ai cũng biết là chỗ nào đấy lúc nhẩy đầm ý.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Trư Bát Giới từ nãy giờ nghe lỏm làu bàu:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Đấy các cụ dạy cấm có sai, ăn hại cũng không bằng phá hoại mà lị, cũng tại sư huynh nên chúng ta mới khổ thế này.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Gớm, khổ thì ta dẹp, thổ địa có cách nào dập lửa không?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Cứ đến chỗ Bà La Sát mà thuê Quạt Ba Tiêu nhưng nói trước mụ lấy giá cắt cổ đấy.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Xời ơi, trước giờ đại thánh ta có bao giờ trả tiền đâu, letsgo!</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Dứt lời Tôn Ngộ Không đằng vân một mạch đến La Sát Động.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Gã đập cửa gọi ầm ĩ:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Bà chị ơi, bà chị gì xinh xinh ơi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Bà La Sát chạy ra:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Đứa nào phá làng phá xóm thế hả? Có cho người ta ngủ không thì bảo?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Em muốn mượn quạt ba tiêu của bà chị - Tôn Ngộ Không nói.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Xời ơi, quạt của ta có phải của chùa đâu mà cho mi mượn? biết thủ tục đầu tiên rồi chứ?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thủ tục đầu tiên là thủ tục gì?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Mày vừa ở trên xuống đấy à? Tiền đâu là đầu tiên hiểu chưa con?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- A hiểu rồi.Có điều đệ vừa đánh bạc cháy túi rồi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thế bao giờ chữa cháy được thì lấy.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Đại tỉ nể tình em tí.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Mỡ đấy mà húp nhớ.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Nói rồi cánh cửa đóng sầm lại.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôn Ngộ Không lầm bầm: Mụ keo kiệt, đã thế đừng trách Tôn Ngộ Không ta ác.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Nói rồi ngài biến thành một con ruồi bay vào trong.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Gặp đúng lúc bà la sát đang nằm trên ghế gáy pho pho.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôn Ngộ Không lặng lẽ bay tới, đậu sát vành tại.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Vừa chạm vào màng nhĩ, ngài hét lớn:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Bà chị mà không cho mượn quạt thì cho em mượn lỗ tai trình diễn show âm nhạc nhé, đảm bảo nghe xong bà chị cho em mượn ngay.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Bà la sát giật mình bật dậy, đập lia lịa vào đầu nhưng hỗi ôi, vẫn nghe giọng con khỉ đột nói:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Bài đầu tiên là Một Đời Người một giấc mộng, sợ bà chị nghe không rõ nên em vặn volum hết cỡ.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Rầm rầm, chát chát, huỳnh huỵch.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Bà la sát ôm đầu kêu la thảm thiết.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Bài thứ hai là Cao Cao Tại Thượng.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Xình chát xình, bùm bùm.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Và tiếp theo là một rockshow đặc biệt.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- THôi đủ rồi, - bà la sát thở phì phò - đủ rồi, ta phê lắm rồi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Cho mượn quạt chưa?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- OK, mượn gì cũng được.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">* * *</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôn Ngộ Không đang ung dung xách quạt ba tiêu về chợt thấy Trư Bát Giới hớn ha hớn hở chạy đến đón.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Sư huynh, anh về rồi à?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ừ. Sao chú mày lại ở đây?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Sư phụ nóng ruột nên bảo đệ đến, nhưng đệ biết thừa sư huynh tài ba hơn người, cần quái gì đến đệ.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Dĩ nhiên, - Tôn Ngộ Không cười hi hí - sư huynh mày đã ra tay thì gạo cũng xay ra cám.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Quạt ba tiêu đâu?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Đây thôi, Tôn Ngộ Không rút trong người ra.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thật không đấy? Dạo này hàng giả nhiều lắm.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Yên tâm đi, có cả tem bảo hành ở trên đấy thì sai thế quái nào được.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Trư Bát Giới nhìn ngó hồi lâu rồi nói:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ừ tem thật, có điều quá hạn sử dụng rồi, thôi huynh lấy nhằm quạt giả rồi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôn Ngộ Không chăm chăm nhìn lại rồi giậm chân, ném quạt xuống đất nói:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Khốn nạn, mụ này ranh như ma lanh, để tao quay lại cho mụ một bài học.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- KHỏi cần - Trư Bát Giới nhặt quạt rồi cười rộ lên.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Sao?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ngươi ngu như con tu hú.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Mày dám nói với sư huynh như thế à? Chán cơm thèm đất thích nghe kèn rồi phải không em?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Trư Bát Giới chợt rùng mình, hiện nguyên hình thành Ngưu Ma Vương.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôn Ngộ Không thấy NGưu Ma Vương bèn nhào tới:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Đại ca.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Ngưu Ma Vương hừ hừ lỗ mũi trâu:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thằng khốn nạn, cả vợ tao mày cũng dám lừa.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ai là vợ đại ca?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Bà la sát chứ ai? Chết đi con ơi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Nói rồi Ngưu Ma Vương dùng cây chĩa ba đâm tới.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôn Ngộ Không nhanh như chớp vung gậy đánh trả, chẳng mấy chốc đã đánh gẫy cả cây chĩa ba của y.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Lêu lêu, mua phải hàng dỏm rồi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Ngưu Ma Vương tức xì khói ra khỏi tai, y lồng lộn hóa thành một con trâu khổng lồ.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Tao sẽ cho mày bẹp dí.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôn Ngộ Không dắt cây thiết bảng vào trong tai rồi phất ra mảnh lụa đỏ, phất mạnh:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Cũng may trước có sang Tây Ban Nha học đấu bò tót, nhào vô kiếm ăn.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Tao sẽ húc cho mày thủng ruột.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Hấp.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Xí hụt, thế mà cũng gọi là Ngưu Ma Vương.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Hấp.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Lại hụt, lại đâm, lại hụt...................</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Ngưu Ma Vương lồng lộn:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ta mà đâm hụt mi phát này ta thề không làm trâu.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Phải rồi, mi không làm trâu thì làm heo nái đi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Ngưu Ma Vương càng tức hơn, hồng hộc xông tới.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôn Ngộ Không phì phèo châm điếu thuốc lá khinh khỉnh chờ đợi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Hấp.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Ngưu Ma Vương phóng vụt qua mảnh vải đỏ, tiện chân, Tôn Ngộ Không đưa ra ngáng chân y.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Ngưu Ma Vương kêu lên một tiếng thảm thiết, rơi thẳng xuống Hỏa Diệm Sơn đang bốc cháy phừng phừng.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôn Ngộ Không với xuống:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thành trâu nướng chưa?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Cứu ta với - Ngưu Ma Vương kêu lên.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Số điện thoại cứu hỏa bao nhiêu ấy nhỉ? 113 hay 911 thế?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Cứu với, mau gọi cho cho bà la sát tới đây.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Số của mụ ý bao nhiêu?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- 090............</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Xời ơi, điện thoại của đệ hết tiền rồi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Điện thoại ở trong áo khoác ta ấy.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tút ... tút ... tút...</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- A Lô, hầu tử hầu tôn đấy hả? Đại vương đây, ở nhà khỏe không?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Mi gọi đi đâu đấy? - Ngưu Ma Vương gào lên thất thanh.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Hoa Quả Sơn, lâu rồi chưa nói chuyện với hầu tử hầu tôn của đệ.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Mi gọi về cho Bà La Sát cơ mà.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Điện thoại chùa tội gì không buôn, alô, các con hả? hôm nay buôn thoải mái nhớ, sao thằng Hầu Tam mọc lông trắng à? Còn thằng Hầu Hỉ sinh con trai à?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">................</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Sau khi Ngộ Không buôn chán buôn chê, hơn ba tiếng sau, bà la sát mới kịp đến nơi, cứu đức lang quân yêu quý của mình.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Hồi 7: Bàn Tơ động</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Vượt qua trùng trùng hiểm trở, chợt một ngày nọ, đang đi trên đường, một cô gái xinh đẹp ngã vật ra giữa đường đi thều thào:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Cứu tôi với.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Đường Tam Tạng hỏi:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Sao thế cô nương?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Làm ơn gọi 115 dùm, tôi bị cảm gió.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Cảm gió à? - Trư Bát Giới nói - để tôi hô hấp nhân tạo một tí là xong.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôn Ngộ Không gõ đầu hắn:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ngu vừa vừa thôi, cảm gió cần gì hô hấp nhân tạo.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thế thì để đệ xoa bóp cho - Sa Tăng nói.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôn Ngộ Không đá một cái mạnh:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Định lợi dụng hả? Thảo nào râu ria mọc đầy mặt.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Râu huynh còn nhiều hơn râu đệ cơ mà.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- còn cãi à? Thích ăn liên hòan vả không?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Tóm lại các người có cứu tôi không? - cô gái nói.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Cứu.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- thế cứu bằng cách nào?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Trong chúng ta chỉ có Tiểu Bạch Long đứng đắn nhất - Đường Tam Tạng nói, - để nó cõng cô gái này vậy.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Các người định cõng tôi đi đâu hu hu. Định bán vào vũ trường phải không?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Tôi giống ma cô lắm chắc? - Đường Tam Tạng giận nói.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ông không giống, nhưng mặt ông gian lắm, bố ai dám tin.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thế thì thế nào?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Đi phía sau tôi ba bước, nếu không tôi báo công an bắt ông vì tội sàm sỡ đấy.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Đường Tam Tạng cố gắng nhịn nhục đi chậm lại phía sau.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Trư Bát Giới giành phần kéo Tiểu Bạch Long, cứ ép sát vào người cô gái, Sa Tăng tuy vai gánh hành lý nhưng cũng không chịu kém phần, đi sát rạt mông ngựa, Tôn Ngộ Không lại nhẩy nhót phía trước.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Chợt Đường Tam Tạng hô một tiếng thất thanh, đột nhiên biến mất.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Sư phụ đâu rồi? - Tôn Ngộ Không nói.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Mất trên cây quất rồi. - Sa Tăng nói.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Làm sao mà mất?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ai mà biết, có khi sư phụ chơi ảo thuật cũng nên. - Trư Bát Giới nhún vai.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Bọn mày có óc không đấy? hơi đâu mà đi diễn trò ảo thuật lúc này?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- ừ nhỉ, nhưng biết đâu đấy, sư phụ hay chơi trò giật gân lắm.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Này - Tiểu Bạch Long nói - các huynh ơi, sao tự nhiên nhẹ thế?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Cả bọn giật mình nhìn lên mới phát hiện cô gái đã mất tích từ lúc nào.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Nó đâu rồi? - Tôn Ngộ Không nói.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Không biết.? - Sa Tăng nói.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Mày biết gì không hả? Cái gì cũng không biết là sao? - Tôn Ngộ Không gắt.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thôi chết rồi, có khi sư phụ bị bọn nó bắt cóc tống tiền rồi, chết rồi sư huynh ơi, mau đi nhà băng rút tiền ra chuộc đi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Mày mơ giữa ban ngày à? bọn mình nghèo rớt mùng tơi, tiền đâu mà rút?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Sa Tăng nói:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Hơn nữa có bắt cóc cũng chả ai chọn đứa khố rách áo ôm như sư phụ mình đâu.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thằng này khá - Tôn Ngộ Không nói - ngu dài lâu thông minh đột xuất. Chắc chắn là yêu tinh rồi, hừ, rất có thể con bé kia là đồng bọn của bọn nó. Giờ cả bọn phân ra làm bốn hướng, nhớ đem theo điện thoại di động, phát hiện tung tích sư phụ thì nháy máy cho anh em, nhớ, nháy máy thôi đấy, đừng gọi, tốn tiền lắm.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôn Ngộ Không bay đi hồi lâu chợt phát hiện một động nhện u ám.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Bên trong, Đường Tam Tạng đang bị ba cô gái ăn mặc cực kỳ sexy y hệt vũ nữ ở sàn nhẩy Thái Thượng lão quân đang vây quanh:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Lấy em đi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Đường Tam Tạng run cầm cập:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Bần tăng là kẻ xuất gia, làm sao có thể lấy vợ chứ?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Xời ơi, muốn có tóc chứ gì? Úm Ba la.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Bùm, tóc Đường Tam Tạng mọc đầy đầu.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Chu choa - đứa thứ hai nói - chàng đẹp trai giống WON BIN quá.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Đứa thứ ba bu lên, hôn chụt lấy má Đường Tam Tạng nói:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thôi, quyết định thế nhớ, hôm nay cưới luôn.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôn Ngộ Không nghe vậy hoảng vía, vội vàng nháy máy cho ba sư đệ rồi vọt vào:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Đứng yên, cảnh sát đây, cho kiểm tra giấy tờ.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Cả ba nghe tiếng cảnh sát ôm nhau run cầm cập, Đường Tam Tạng mừng rỡ nói:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-Ngộ Không hả con?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôn Ngộ Không thầm rủa Đường Tam Tạng là đồ đầu đất, quả nhiên, ba con nhền nhện nghe Đường Tam Tạng nói vậy thì đu dây bay vọt ra.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôn Ngộ Không nói:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Rốt cuộc bọn mày là nhền nhện hay tarzan? Khôn hồn khai báo danh tính.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Bọn nhền nhện cười khẩy một tiếng rồi nhào vô tấn công liền.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Nhưgn hỗi ôi, Tôn Ngộ Không nào phải dễ bắt nạt, chẳng mấy chốc, ngài đã đánh cho một đứa toạc cả áo.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Đồ sàm sỡ.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- A Di đà phật - Tôn Ngộ Không nói rồi đánh tiếp.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Cả ba con yêu quái hô biến rồi cầm tay nhau, biến thành một con rết khổng lồ.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôn Ngộ Không kinh ngạc vô cùng, liền sau đó bị con rết đốt một cái vào mông đau điếng, lập tức nhẩy ùm xuống sông.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Trư Bát Giới và Sa Tăng, Tiểu Bạch Long đều đã nhìn thấy, vội vàng chạy vào cứu sư phụ.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Trư Bát Giới vừa vào thấy thức ăn thừa mứa dưới đất bèn nhẩy tới chén lia lịa, mọi người cản thế nào cũng không được.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Ba con yêu quái đi về, thấy vậy bèn phun tơ, nhốt cả ba vào bọc</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôn Ngộ Không xuôi theo dòng sông một đoạn chợt thấy người ta nắm đuôi mình lôi lên.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Giật mình nhìn lên, mới thấy Mão Nhật Tinh Quân oai vệ nhìn mình.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôn Ngộ Không hốt hoảng chạy ra:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Tránh xa ra đi đại ca.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Sao thế?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Virus H5N1 quành hành khắp nơi, em còn yêu đời lắm, tránh xa một tí.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Mão Nhật TInh quân thở dài:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Yên chí đi, ta được kiểm dịch đàng hoàng rồi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Phòng cho chắc, giờ các bố ý làm ăn tắc trách lắm.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thế bố có muốn đi cứu sư phụ không? Ở đây cù nhầy mãi,</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- xời ơi, đến tôi còn không cứu được nữa là ông.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Tôi là gà nhớ, rết phải sợ gà, thế mà không cũng không hiểu, kém tắm quá.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ừ nhỉ, đi nhanh lên, không nó cưỡng hôn sư phụ tôi thì chết dở.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">* * *</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Quả nhiên 3 con nhền nhện thấy gà tinh thì sợ chết khiếp, ba chân tám cẳng thi nhau ù té chạy, Tôn Ngộ Không lại chờ ở phía sau, một gậy chết tươi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Đường Tam Tạng rụng hết tóc, bước tới vái chào:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Đa tạ tinh quân cứu mạng.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Khỏi, phiền ngài ký vào đây để ta về thanh toán với thiên đình tiền công, - rồi y hạ giọng nói nhỏ - nhớ ghi vào chỗ cực kỳ tốt nhé, nếu bo được thì cáng tuyệt.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Bần tăng nghèo lắm, cướp đâu ra tiền mà bo cho thí chủ.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Đồ keo bẩn</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Hồi 8: Kim giác - Ngân giác</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Thầy trò Đường Tam Tạng lại tiếp tục rong ruổi về phía tây, họ nào có ngờ hành động của họ lại bị một toán yêu quái theo dõi chặt chẽ.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Kim Giác đại vương nói:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Mày thấy chưa? Thằng kia là Đường Tam Tạng.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Ngân giác đại vương nói:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Úi trời, hình rõ nhỉ, đại ca thấy tiểu đệ mua được cái tivi này nét không?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Người ta nói ăn thịt Đường Tam Tạng sẽ được trường sinh bất lão.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Đã thế đệ chỉ mua bằng nửa giá, tuyệt vời quá.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Chúng ta phải xực hắn.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Càng nghĩ càng phục tài mua bán của đệ.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Kim Giác đại vương hết chịu nổi, giơ tay đập mạnh vào đầu Ngân Giác đại vương:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Mày có nghe tao nói gì không đấy? Đang nói phải ăn thịt Đường Tam Tạng hiểu chưa?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Có chứ, thế đại ca có nghe đệ nói gì không?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Mày là đồ đầu đất.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Đại ca thì có.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Thế là hai tên yêu quái lao vào đấm đá nhau túi bụi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">* * *</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôn Ngộ Không nhún nhảy phía trước, nói:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Bát Giới, mi đi hái thức ăn đi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Sao lại là đệ? Sa Tăng thì sao?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Nó bận gánh đồ.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Còn huynh?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Tao ở lại chăm sóc sư phụ. Hay mày định bắt Tiểu Bạch Long hoặc sư phụ đi? Thôi đi đi, phân công lao động rõ ràng rồi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Trư Bát Giới vừa đi vừa làu bàu.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Đi ba bước, chửi sư huynh, đi bảy bước, nhiếc sư phụ, thêm một lúc nữa thì nằm ngủ thẳng cẳng.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">No bụng, đã mắt, y thủng thẳng đứng dậy đi về.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Về đến nơi đã thấy Tôn Ngộ Không cười khì khì:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ngủ ngon nhỉ.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Gì thế? ĐỊnh gắp lửa bỏ tay người hử? Ai ngủ? Có huynh ngủ thì có.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thôi đi mày ơi, mày vừa đi vừa chửi y như Chí Phèo, hết chửi sư huynh rồi chửi sư phụ, hô hố, sau lại còn ngáy phì phì nữa chứ.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Bốc phét vừa thôi huynh, huynh có gì làm bằng chứng?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Chuyện vặt, xem đây này.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Dứt lời, Tôn Ngộ Không móc ra chiếc máy quay phim kĩ thuật số, Trư Bát Giới tái mặt:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Huynh, huynh quay lúc nào thế?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Kể về biến phép đại ca mày đứng thứ nhì không ai dám đứng thứ nhất em ơi, anh mày biến thành một con ruồi bám theo mày đấy chứ.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Đồ ruồi hôi - Trư Bát Giới làu bàu.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Khôn hồn đi thêm lần nữa, không thì tao úynh cho một trận bây giờ.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Trư Bát Giới đi được một lúc, gặp một con ong, y cúi chào:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Chào sư huynh.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Gặp một cây dừa:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Sư huynh, đệ không dám nữa.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Gặp một tảng đá lớn:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Đệ đang đi đấy nhớ sư huynh.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Gặp hai tên tiểu yêu:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Sư huynh biến làm hai người cơ à?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Hai con tiểu yêu trói nghiến y lại, y vẫn há hốc mồm:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Sao huynh trói đệ thế? Đệ có lười đâu?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Chờ mãi không thấy Trư Bát Giới quay về, Tôn Ngộ Không sốt ruột:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Con heo mập chết tiệt, không biết đi đâu rồi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Đường Tam Tạng ôn tồn nhắc:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ngộ Không, đừng chửi bậy giữa đường, sai dịch mà biết phạt chết.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Kệ xác nó, thôi chúng ta lên đường.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Đi được một lúc, chợt thấy một ông lão ôm chân rên rỉ bên đường.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Help me. - ông lão thều thào.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Lão già này sính ngoại quá - Tôn Ngộ Không phì cười - kệ xác lão đi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Cứu tôi với. - ông lão lại nói.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Đang bận lên đường - Đường Tam Tạng nói - cứ mặc kệ ông ấy.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ai đó cõng tôi, tôi trả 100 lượng bạc.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Đường Tam Tạng vừa nghe nói lập tức vỗ vai Tôn Ngộ Không:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Không thể thấy chết không cứu.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôn Ngộ Không làu bàu:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Vừa nghe thấy hơi tiền là mắt sáng rực, giọng thay đổi 180 độ.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Đường Tam Tạng nhẩy xuống ngõ ý cho ông lão mượn ngựa.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Lão đau chân, không cưỡi ngựa được.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Đường Tam Tạng nói:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Vậy thì để Ngộ Không cõng lão vậy.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Con á? Còn khuya nhá.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Cõng không thì bảo? Không ta lại niệm chú bây giờ?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Từ từ đã, rồi sẽ cõng. - Tôn Ngộ Không nói - nhớ chia tiền cho con với.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ok, không thiếu phần của mi đâu.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Nào ngờ, Tôn Ngộ Không vừa cõng ba bước đã cảm thấy mình đang cõng cả một quả núi, vừa quay lưng nhìn lên thì ông lão đã biến thành Kim Giác đại vương, xách cổ Đường Tam Tạng và Sa Tăng bay lên cao, còn trên lưng mình là nguyên tòa tháp Ép Phen cao ngất ngưởng.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôn Ngộ Không kêu lên:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Sa Tăng, sao mày để nó bắt dễ thế?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Mọi khi em thấy đánh nhau đại sư huynh ra tay trước mới đến lượt bọn em, giờ đại sư huynh chưa ra tay sao em dám?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Khốn nạn, quan liêu đến thế là cùng.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Từ từ ở đó nhé, bye bye. - Kim Giác đại vương cười lớn rồi bay vọt mất.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Đến lúc Tôn Ngộ Không thoát được tòa tháp đó, bóng dáng hắn đã mất dạng tận nơi nào.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Hoảng hồn hoảng vía, Tôn Ngộ Không lập tức gọi Thổ Địa lên hỏi:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ông có biết ai bắt cóc sư phụ ta không?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Không biết.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Làm ăn tắc trách thế hả? Có biết tội gì không?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Sorry đại thánh, cũng vì mấy hôm nay cơ quan chúng tôi họp giao ban, sổ sách chưa chuyển kịp đến.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ta còn lạ gì nữa? Chắc chắn các ông nhậu nhẹt đến độ quên cả sổ sách chứ gì?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Sao đại thánh biết? - Thổ Địa tròn mắt</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Lúc trước trên Thiên Đình ta cũng thế.-Tôn Ngộ Không buột miệng rồi mặt đỏ phừng phừng quát - Hừ, lằng nhằng, mau tìm thông tin cho ta xem.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Chờ lát, để tôi lên internet lấy tin xem.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Thổ địa móc laptop ra gõ gõ một hồi rồi nói:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Vùng này có 2 con yêu quái, Ngân Giác và KIm Giác, phép thuật thì thường thôi, quan trọng là có một chiếc hồ lô cực kỳ lợi hại, hễ gọi tên người ta thì sẽ bị hút vào bình.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- OK nhớ rồi, cám ơn nhớ, lần sau ta sẽ bo cho lão.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôn Ngộ Không bay một lèo đến cửa động quát tháo ầm ĩ, quả nhiên hai con yêu tinh cầm chiếc bình chạy ra.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thì ra là mày hả con khỉ khô?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôn Ngộ Không tức lắm nhưng cố nhịn cười hề hề:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ta không phải Tôn Ngộ Không.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thế mày là thằng nào? Hừ, định lừa anh mày chắc?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ta là Không Ngộ Tôn.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Xời ơi, lừa ai hả em?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thật đấy chứ, có giấy chứng minh nhân dân đây này.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Đâu? - Ngân Giác lại gần rồi đưa mắt nhìn vào tờ giấy Ngộ Không biến ra rồi gật gù - ừ nhỉ, không phải Tôn Ngộ Không.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôn Ngộ Không chỉ chờ có vậy lập tức đấm mạnh vào mắt hắn.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Cho mày chừa tội ngu.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Ngân Giác giận lắm quát lớn rồi xông vào đánh túi bụi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Kim giác bên ngòai thấy không ổn, lập tức mở nút hồ lô nói:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ngộ không Tôn.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôn Ngộ Không nhủ thầm: "Ngộ Không Tôn chỉ là nickname, cho mày gọi đến sáng mai"</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Bèn trả lời:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Sếp đây.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Nào ngờ chiếc bình hút một mạch thẳng vào bên trong.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Bị rơi vào trong, Tôn Ngộ Không giật mình, bên dưới toàn axit đậm đặc bèn biến thành một con ruồi bay vo ve trên không trung.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Bỏ xừ, rơi xuống dưới này không chết cũng thành tật.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Rồi ngài nhổ một cọng lông thả xuống dưới, biến thành một Tôn Ngộ Không giả bị tan một nửa người.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôn Ngộ Không hét lớn:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Tan rồi, đau quá, mất nửa người rồi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Hai con yêu tinh cả mừng, vội vàng mở nắp ra, Tôn Ngộ Không chỉ chờ có vậy, lập tức bay vọt ra ngoài.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Đi ra, ngài hóa thành hàng ngàn hồ lô ném thẳng vào chỗ Kim Giác và Ngân Giác.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Ngân Giác nói:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Đại ca ơi, hình như đệ say rồi thì phải, sao nhiều hồ lô thế?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ừ, hình như tao cũng thế? Úi giời, sao nhiều thế?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Hàng giả dạo này nhiều quá. Chết cha, biết đâu là hồ lô thật bây giờ?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Yên chí đi, hồ lô của chúng ta có tem bảo hành đàng hoàng.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Nào ngờ kiểm tra lại, thấy hồ lô nào cũng có tem bảo hành.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Ngân giác nói:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Hay chúng ta thử từng cái một.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Nói rồi hắn mở một hồ lô nói:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Kim giác.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Kim giác nghe vậy nhào tới đấm mạnh vào Ngân giác:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thằng đầu đất, mày định hại tao chắc? Ngu thế?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Ngân giác bị đánh đau đá trả:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thế ông có cách gì hay?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Trong lúc cả hai đánh đấm túi bụi, Ngộ Không bước tới nhặt hô lô lên nói:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Hai vị đại vương ơi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Hai tên đang đánh nhau thấy Ngộ Không gọi đồng loạt quay lại:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Cái gì?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Chiếc hồ lô khởi động hút cả 2 vào.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Vừa vào đến miệng bình, Ngân Giác lấy thân bịt miệng bình lại, nói:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Huynh chạy đi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Kim Giác cố xua Ngân Giác ra nói:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Để ta hy sinh, mi đi đi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Thấy hai anh em nhường nhau, Tôn Ngộ Không ngứa mắt ấn cả hai vào nói:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Cả 2 vào cho công bằng, đỡ phải nhường.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Hút được cả 2, Tôn Ngộ Không sung sướng chạy đi tìm Đường Tam Tạng:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Sư phụ ơi, bắt được bọn nó rồi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Đường Tam Tạng mừng rỡ:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thế à?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Nào ngờ chiếc hồ lô vẫn còn mở nắp, Đường Tam Tạng lập tức bị hút về phía trong.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôn Ngộ Không kêu khổ:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Bỏ xừ rồi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Không còn cách nào khác, đành lấy búa đập vỡ chiếc bình ra.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Thoát ra ngoài, Đường Tam Tạng ôn tồn nói với Kim giác, Ngân Giác:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thấy huynh đệ hai ngươi tình thâm, ta tha cho các ngươi lần này.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Đa tạ thánh tăng - cả 2 anh em nói.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Có điều phải xì ít tiền chứ? - Đường Tam Tạng nháy mắt - đa tạ xuông thế à?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Bọn tôi làm gì có tiền. - Kim Giác kêu lên.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Định xù hả? - Đường Tam Tạng quát - Ngộ Không, hút bọn nó cho ta.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôn Ngộ Không cười khổ:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- làm gì còn bình nữa mà hút</span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Kuin Sukoagoa, post: 95378, member: 50865"] [FONT=Arial]Hồi 5: Thi tài Trư Bát Giới kêu lên: - Sư huynh, làm gì mà xích người ta như xích chó thế? - Ta không xích chó, ta xích heo. - Còn tôi có phải heo đâu - Sa Tăng kêu lên. - Không phải heo thì là vô dụng. Nói rồi 1.2.3 đi thôi. Đi được nửa đường, Sa Tăng nháy mắt với Trư Bát Giới, cả 2 biến thành một con chuột nhỏ chạy vào ruộng. Tôn Ngộ Không muốn đuổi theo nhưng không kịp. Chạy được một lúc, Trư Bát Giới và Sa Tăng biến thành hai hòa thượng đi trên đường. Đang đi, một công sai chạy tới hỏi: - Hai ngươi là sư ở chùa nào? - Vân du tứ phương thôi. - Tức là sư bụi đời phải không? Nói rồi choàng vào cổ họ hai cái gông to tướng. - Kéo bọn nó vào đám khổ sai. Cũng may Tôn Ngộ Không đi tới kịp lúc, không những ra tay giải cứu bọn họ còn đuổi luôn cả bọn lính canh đi, cứu đám hòa thượng đang bị xiềng xích. Một hòa thượng mếu máo kể lại, thì ra nơi đây là Sa Trì Quốc, mấy năm trước, đất nước này hạn hán, hòa thượng tụng kinh gõ mõ thế nào không chẳng xi nhê gì, đột nhiên xuất hiện 3 đạo sĩ Lộc Lực Đại Tiên, Hổ Lực Đại Tiên, Dương Lực Đại Tiên, bọn họ vừa lên đàn thì trời đổ nước như vòi bơm từ đó quốc vương phong họ làm quốc sư, ra sức tru tăng diệt phật, hòa thượng trong nước đều bị biến thành culy, lao dịch. Sáng sớm hôm sau, bốn thầy trò vào điện thì đã thấy ba tên đai tiên đứng đó, mắt hình viên đạn vừa thấy bốn thầy trò bước vào thì cãi nhau om tỏi, chẳng ai chịu nhường ai. Đúng lúc đó, một thái giám chạy vào báo: - Hoàng thượng, hiệp hội nông dân bê ngoài biểu tình đòi mưa, mong muốn ba vị quốc sư lên đàng làm phép. - Ok, no star where - Lộc Lực đại tiên nói - có điều đưa bọn chúng đi chém hết chúng tôi mới làm được. - Xời ơi, muỗi - Tôn Ngộ Không cười - làm mưa ta cũng làm được. - Cống rãnh thì đừng sóng sánh với đại dương - Hổ lực Đại Tiên nói - ao mương đừng tương đương với hồ thủy điện, tưởng làm mưa dễ lắm hả em? - Xời ơi, con giun xéo lắm cũng quằn, bọn ta lại chẳng phải con giun,bị bọn mi bức quá thì làm liều thôi. - Mi dám cá không? - Sợ gì không cá. Đàn làm phép được lập lên. Hổ lực đại tiên nói: - Chúng tôi một tiếng trống kéo mây, hai tiếng trống gió nổi, ba tiếng sấm sét, bốn tiếng mưa rơi. - Xời,chẳng model tí nào. - Tôn Ngộ Không cười. - Im miệng để ta làm đã. Nhưng kỳ lạ thay, bọn họ làm thế nào cũng chẳng có bất cứ hiệu ứng gì, thậm chí một gợn mây cũng không có. Trư Bát Giới hỏi: - Sao thế sư huynh? - Ta đã chôm hết dụng cụ của bọn làm mưa rồi, hê hê, có làm phép đến sáng mai cũng chẳng xi nhê gì đâu. - Đại sư huynh cáo thật. Hồi lâu, Tôn Ngộ Không nói: - Đến lượt ta rồi phải không? Bốn thầy trò lên điện. Tôn Ngộ Không lấy từ trong bọc ra một cái kèn, một cây đàn ghi ta điện, một bộ trống, một bộ micro nói: - Chúng tôi làm mưa đây. Hổ Lực đại tiên nói: - Mi định biểu diễn tạp kĩ ở đây chắc? - Biết thì thưa thốt, không biết dựa cột mà nghe nhé - Tôn Ngộ Không cười khẩy - cây kèn này sẽ thổi gió, ghi ta điện sẽ kéo mây, trống sẽ đánh sấm sét, còn micro sẽ tạo mưa. cả bọn cười hô hố, Tôn Ngộ Không mặc kệ phân công: - Sư phụ chơi bộ trống, Bát Giới, mi thổi kèn, Sa Tăng, gẩy ghita điện cho ta. Tôn Ngộ Không bước ra nói vào micro: - Hét loạn xạ ngậu lên thì chẳng có ý nghĩa gì cả, ban nhạc 4 thầy trò của chúng tôi xin trình bày tác phẩm Chiếc Khăn Gió Ấm, bà con cô bác thể thưởng thức trong lúc chờ trời mưa: Trích: Ở bên kia bầu trời, về đêm chắc đang lạnh dần, và em giờ đang chìm trong giấc mơ êm đềm Gửi mây mang vào phòng, vòng tay của anh đong đầy, nhẹ nhàng ôm cho em im giấc ngủ ngon Ở bên đây bầu trời, thì mưa cứ rơi hững hờ, để tim anh cồn cào và da diết trong nỗi nhớ...dường như anh nhớ về em Gửi cho em đêm lung linh và tiếng sóng nơi biển lớn, gửi em những ngôi sao trên cao tặng em chiếc khăn gió ấm, để em thấy chẳng hề cô đơn, để em thấy mình gần bên nhau, để em vững tin vào tình yêu 2 chúng ta Và cơn mưa đêm qua đi ngày mai lúc em thức giấc nắng mai sẽ hôn lên môi em nụ hôn của anh ấm áp và em hãy cười nhiều em nhé vì em mãi là niềm hạnh phúc của anh mà thôi Tôn Ngộ Không vừa hát xong, mọi người ở đó đều vỗ tay nồng nhiệt, trời cũng bắt đầu mưa to, nhưng bọn họ vẫn rào thét nhiệt tình: - Tôn Ngộ Không i love you. - Tôn Ngộ Không cho em xin chữ kí. - Tôn Ngộ Không muôn năm. Đã có mấy fan nữ quá khích cầm lấy hoa vượt qua vệ sĩ chạy lên sân khấu, hôn chùn chụt lên má Tôn Ngộ Không khiến ngài la oái oái. Bọn Hổ Lực Đại Tiên tức ra mặt, bèn nói: - Ta thách đấu tiếp. - Ok chơi thì chơi - Tôn Ngộ Không cười. Các fan vỗ tay rào rào. Nhà vua nói: - Cố lên đạo sĩ. Vừa lúc đó, hoàng hậu nhéo tai ngài: - Phải cổ vũ cho Ngộ Không chứ. - Ơ ... ơ... buông tai trẫm ra, ừ thì Ngộ Không cố lên, hic đau quá hoàng hậu ơi. - Thi gì đây? Tôn Ngộ Không hỏi: - Thi ăn. - Để cho đệ - Trư Bát Giới nghe thi ăn chạy vụt ra. Lúc đó, Hổ Lực Đại Tiên cầm bánh xe ô tô ăn ngon lành. - Mi thi nữa không ? - Tôn Ngộ Không hỏi Bát Giới. - Tất nhiên là không, đệ làm sao sánh với huynh - Trư Bát Giới cười hi hì. Tôn Ngộ Không cười nhạt rồi gặm luôn cả nóc chiếc xe ấy. Hổ Lực Đại Tiên cả kinh, vội vàng nhai luôn chiếc cột, nhưng lúc y quay sang thì đã thấy Tôn Ngộ Không đang nướng con sư tử đá rồi chén ngon lành. Hổ lực đại tiên kêu lên: - Tức nổ mắt nè trời ơi. Tôn Ngộ Không cười: - Nổ mắt hả, thế thì thi ăn mắt luôn. Nói rồi tự gõ một cái vào gáy, nhai luôn con mắt vừa rơi ra. Hổ Lực Đại tiên tức khí, gõ mạnh một cái vào gáy thì lăn đùng ra, biến thành một con hổ to tướng. Tôn Ngộ Không cười ha hả: - Thế là có cao hổ cốt nguyên chất đem bán rồi. Trư Bát Giới, Sa Tăng cũng nhân cơ hội đó, túm luôn lấy hai tên còn lại bắt chúng phải hiện nguyên hình Hồi 6: Hỏa Diệm Sơn Lại nói 4 thầy trò cùng nhau đi thỉnh tây kinh, đột nhiên đến một ngày, thời tiết đột nhiên trở nên nóng bức không sao tả nổi. Trư Bát Giới nói: - Đại sư huynh ơi, cứ thế này có khi đệ thành heo quay mất, hay đi đâu mua cái máy điều hòa đi. - Ngu vừa thôi chứ - Tôn Ngộ Không gõ vào đầu Bát Giới - chả lẽ cho mày vác máy lạnh bên người à? - Thì ít ra cũng phải có cái quạt gió chứ. - Sa Tăng kêu. - Đồ ngu lâu dốt bền khó đào tạo - Đường Tam Tạng gắt - uổng công sư phụ dậy lâu nay, cướp đâu ra điện mà cắm? - Sao không móc trộm lưới điện hả sư phụ? - Trư Bát Giới hỏi. - Nếu sở điện lực hỏi thì mi chịu trách nhiệm nhé, ta lập tức câu trộm cho - Tôn Ngộ Không cười. - Thôi. Một lúc sau, càng đi vào càng nóng, ngay cả Tôn Ngộ Không cũng khò khà khò khẹt vừa đi vừa gãi đầu gãi tai. Đường Tam Tạng nói: - Ngộ Không, lại bị chí cắn hả? Thầy đã nói rồi, phải chịu khó tắm rửa vào, hoặc phải đi viện chăm sóc lông ấy, ở bẩn như trò thì chí rận đầy mình, còn bám sang cả người sư phụ nữa. - Con cũng nghe lời thầy thử tắm rồi nhưng một tháng sau lại ngứa ngáy như thường. Mà thầy làm quái gì có lông mà sợ chí rận hả thầy. - Bó tay rồi. - Đường Tam Tạng a di đà phật nói - cũng phải thôi, trò mà chăm tắm thì ta chết tiền mua dầu gội đầu cho trò, thôi kệ xác trò, một năm tắm một lần cũng chẳng sao. Quá bực mình, Tôn Ngộ Không đập gậy gọi Thổ Địa: - Lão đâu rồi, ra đây cho ta. Thổ Địa chồi lên vái chào, Tôn Ngộ Không nói: - Khỏi đa lễ, thời gian là vàng là bạc, mau nói xem, tại sao nơi đây lại nóng như lò than thế? - Cái này là do ngài chứ không phải do lão. - Cái gì? - Tôn Ngộ Không sừng sộ - có tin ta kiện lão ra tận tòa án quốc tế không? ta bị nhốt năm trăm năm nay, lấy đâu ra thời gian đi quậy chứ? - Ngài không nhớ sao? Năm xưa lúc ngài nhẩy trong vũ trường của Thái THượng lão quân, ngài lắc dữ quá làm đổ cả lò luyện đan, hic thật không ngờ lò luyện đan lại rơi thẳng xuống dưới này, tạo thành ngọn hỏa diêm sơn. - Thì ra là thế - Tôn Ngộ Không gật gù - ta nhớ rồi, hôm đó Thái Thượng Lão Quân khai trương vũ trường, làm sao ta có thể vắng mặt được. Nhớ lại lúc đó ta uống nhầm mấy viên thuốc lắc dỏm nên lắc dữ quá, vô tình xô đổ lò luyện đan của lão quân, hic nghĩ lại đến giờ này ở một số chỗ, lông của ta vẫn chưa mọc được. - Chỗ nào thế? - Thổ Địa hỏi. - Hóng hớt, chỗ mà ai cũng biết là chỗ nào đấy lúc nhẩy đầm ý. Trư Bát Giới từ nãy giờ nghe lỏm làu bàu: - Đấy các cụ dạy cấm có sai, ăn hại cũng không bằng phá hoại mà lị, cũng tại sư huynh nên chúng ta mới khổ thế này. - Gớm, khổ thì ta dẹp, thổ địa có cách nào dập lửa không? - Cứ đến chỗ Bà La Sát mà thuê Quạt Ba Tiêu nhưng nói trước mụ lấy giá cắt cổ đấy. - Xời ơi, trước giờ đại thánh ta có bao giờ trả tiền đâu, letsgo! Dứt lời Tôn Ngộ Không đằng vân một mạch đến La Sát Động. Gã đập cửa gọi ầm ĩ: - Bà chị ơi, bà chị gì xinh xinh ơi. Bà La Sát chạy ra: - Đứa nào phá làng phá xóm thế hả? Có cho người ta ngủ không thì bảo? - Em muốn mượn quạt ba tiêu của bà chị - Tôn Ngộ Không nói. - Xời ơi, quạt của ta có phải của chùa đâu mà cho mi mượn? biết thủ tục đầu tiên rồi chứ? - Thủ tục đầu tiên là thủ tục gì? - Mày vừa ở trên xuống đấy à? Tiền đâu là đầu tiên hiểu chưa con? - A hiểu rồi.Có điều đệ vừa đánh bạc cháy túi rồi. - Thế bao giờ chữa cháy được thì lấy. - Đại tỉ nể tình em tí. - Mỡ đấy mà húp nhớ. Nói rồi cánh cửa đóng sầm lại. Tôn Ngộ Không lầm bầm: Mụ keo kiệt, đã thế đừng trách Tôn Ngộ Không ta ác. Nói rồi ngài biến thành một con ruồi bay vào trong. Gặp đúng lúc bà la sát đang nằm trên ghế gáy pho pho. Tôn Ngộ Không lặng lẽ bay tới, đậu sát vành tại. Vừa chạm vào màng nhĩ, ngài hét lớn: - Bà chị mà không cho mượn quạt thì cho em mượn lỗ tai trình diễn show âm nhạc nhé, đảm bảo nghe xong bà chị cho em mượn ngay. Bà la sát giật mình bật dậy, đập lia lịa vào đầu nhưng hỗi ôi, vẫn nghe giọng con khỉ đột nói: - Bài đầu tiên là Một Đời Người một giấc mộng, sợ bà chị nghe không rõ nên em vặn volum hết cỡ. Rầm rầm, chát chát, huỳnh huỵch. Bà la sát ôm đầu kêu la thảm thiết. - Bài thứ hai là Cao Cao Tại Thượng. Xình chát xình, bùm bùm. - Và tiếp theo là một rockshow đặc biệt. - THôi đủ rồi, - bà la sát thở phì phò - đủ rồi, ta phê lắm rồi. - Cho mượn quạt chưa? - OK, mượn gì cũng được. * * * Tôn Ngộ Không đang ung dung xách quạt ba tiêu về chợt thấy Trư Bát Giới hớn ha hớn hở chạy đến đón. - Sư huynh, anh về rồi à? - Ừ. Sao chú mày lại ở đây? - Sư phụ nóng ruột nên bảo đệ đến, nhưng đệ biết thừa sư huynh tài ba hơn người, cần quái gì đến đệ. - Dĩ nhiên, - Tôn Ngộ Không cười hi hí - sư huynh mày đã ra tay thì gạo cũng xay ra cám. - Quạt ba tiêu đâu? - Đây thôi, Tôn Ngộ Không rút trong người ra. - Thật không đấy? Dạo này hàng giả nhiều lắm. - Yên tâm đi, có cả tem bảo hành ở trên đấy thì sai thế quái nào được. Trư Bát Giới nhìn ngó hồi lâu rồi nói: - Ừ tem thật, có điều quá hạn sử dụng rồi, thôi huynh lấy nhằm quạt giả rồi. Tôn Ngộ Không chăm chăm nhìn lại rồi giậm chân, ném quạt xuống đất nói: - Khốn nạn, mụ này ranh như ma lanh, để tao quay lại cho mụ một bài học. - KHỏi cần - Trư Bát Giới nhặt quạt rồi cười rộ lên. - Sao? - Ngươi ngu như con tu hú. - Mày dám nói với sư huynh như thế à? Chán cơm thèm đất thích nghe kèn rồi phải không em? Trư Bát Giới chợt rùng mình, hiện nguyên hình thành Ngưu Ma Vương. Tôn Ngộ Không thấy NGưu Ma Vương bèn nhào tới: - Đại ca. Ngưu Ma Vương hừ hừ lỗ mũi trâu: - Thằng khốn nạn, cả vợ tao mày cũng dám lừa. - Ai là vợ đại ca? - Bà la sát chứ ai? Chết đi con ơi. Nói rồi Ngưu Ma Vương dùng cây chĩa ba đâm tới. Tôn Ngộ Không nhanh như chớp vung gậy đánh trả, chẳng mấy chốc đã đánh gẫy cả cây chĩa ba của y. - Lêu lêu, mua phải hàng dỏm rồi. Ngưu Ma Vương tức xì khói ra khỏi tai, y lồng lộn hóa thành một con trâu khổng lồ. - Tao sẽ cho mày bẹp dí. Tôn Ngộ Không dắt cây thiết bảng vào trong tai rồi phất ra mảnh lụa đỏ, phất mạnh: - Cũng may trước có sang Tây Ban Nha học đấu bò tót, nhào vô kiếm ăn. - Tao sẽ húc cho mày thủng ruột. Hấp. - Xí hụt, thế mà cũng gọi là Ngưu Ma Vương. Hấp. Lại hụt, lại đâm, lại hụt................... Ngưu Ma Vương lồng lộn: - Ta mà đâm hụt mi phát này ta thề không làm trâu. - Phải rồi, mi không làm trâu thì làm heo nái đi. Ngưu Ma Vương càng tức hơn, hồng hộc xông tới. Tôn Ngộ Không phì phèo châm điếu thuốc lá khinh khỉnh chờ đợi. Hấp. Ngưu Ma Vương phóng vụt qua mảnh vải đỏ, tiện chân, Tôn Ngộ Không đưa ra ngáng chân y. Ngưu Ma Vương kêu lên một tiếng thảm thiết, rơi thẳng xuống Hỏa Diệm Sơn đang bốc cháy phừng phừng. Tôn Ngộ Không với xuống: - Thành trâu nướng chưa? - Cứu ta với - Ngưu Ma Vương kêu lên. - Số điện thoại cứu hỏa bao nhiêu ấy nhỉ? 113 hay 911 thế? - Cứu với, mau gọi cho cho bà la sát tới đây. - Số của mụ ý bao nhiêu? - 090............ - Xời ơi, điện thoại của đệ hết tiền rồi. - Điện thoại ở trong áo khoác ta ấy. Tút ... tút ... tút... - A Lô, hầu tử hầu tôn đấy hả? Đại vương đây, ở nhà khỏe không? - Mi gọi đi đâu đấy? - Ngưu Ma Vương gào lên thất thanh. - Hoa Quả Sơn, lâu rồi chưa nói chuyện với hầu tử hầu tôn của đệ. - Mi gọi về cho Bà La Sát cơ mà. - Điện thoại chùa tội gì không buôn, alô, các con hả? hôm nay buôn thoải mái nhớ, sao thằng Hầu Tam mọc lông trắng à? Còn thằng Hầu Hỉ sinh con trai à? ................ Sau khi Ngộ Không buôn chán buôn chê, hơn ba tiếng sau, bà la sát mới kịp đến nơi, cứu đức lang quân yêu quý của mình. Hồi 7: Bàn Tơ động Vượt qua trùng trùng hiểm trở, chợt một ngày nọ, đang đi trên đường, một cô gái xinh đẹp ngã vật ra giữa đường đi thều thào: - Cứu tôi với. Đường Tam Tạng hỏi: - Sao thế cô nương? - Làm ơn gọi 115 dùm, tôi bị cảm gió. - Cảm gió à? - Trư Bát Giới nói - để tôi hô hấp nhân tạo một tí là xong. Tôn Ngộ Không gõ đầu hắn: - Ngu vừa vừa thôi, cảm gió cần gì hô hấp nhân tạo. - Thế thì để đệ xoa bóp cho - Sa Tăng nói. Tôn Ngộ Không đá một cái mạnh: - Định lợi dụng hả? Thảo nào râu ria mọc đầy mặt. - Râu huynh còn nhiều hơn râu đệ cơ mà. - còn cãi à? Thích ăn liên hòan vả không? - Tóm lại các người có cứu tôi không? - cô gái nói. - Cứu. - thế cứu bằng cách nào? - Trong chúng ta chỉ có Tiểu Bạch Long đứng đắn nhất - Đường Tam Tạng nói, - để nó cõng cô gái này vậy. - Các người định cõng tôi đi đâu hu hu. Định bán vào vũ trường phải không? - Tôi giống ma cô lắm chắc? - Đường Tam Tạng giận nói. - Ông không giống, nhưng mặt ông gian lắm, bố ai dám tin. - Thế thì thế nào? - Đi phía sau tôi ba bước, nếu không tôi báo công an bắt ông vì tội sàm sỡ đấy. Đường Tam Tạng cố gắng nhịn nhục đi chậm lại phía sau. Trư Bát Giới giành phần kéo Tiểu Bạch Long, cứ ép sát vào người cô gái, Sa Tăng tuy vai gánh hành lý nhưng cũng không chịu kém phần, đi sát rạt mông ngựa, Tôn Ngộ Không lại nhẩy nhót phía trước. Chợt Đường Tam Tạng hô một tiếng thất thanh, đột nhiên biến mất. - Sư phụ đâu rồi? - Tôn Ngộ Không nói. - Mất trên cây quất rồi. - Sa Tăng nói. - Làm sao mà mất? - Ai mà biết, có khi sư phụ chơi ảo thuật cũng nên. - Trư Bát Giới nhún vai. - Bọn mày có óc không đấy? hơi đâu mà đi diễn trò ảo thuật lúc này? - ừ nhỉ, nhưng biết đâu đấy, sư phụ hay chơi trò giật gân lắm. - Này - Tiểu Bạch Long nói - các huynh ơi, sao tự nhiên nhẹ thế? Cả bọn giật mình nhìn lên mới phát hiện cô gái đã mất tích từ lúc nào. - Nó đâu rồi? - Tôn Ngộ Không nói. - Không biết.? - Sa Tăng nói. - Mày biết gì không hả? Cái gì cũng không biết là sao? - Tôn Ngộ Không gắt. - Thôi chết rồi, có khi sư phụ bị bọn nó bắt cóc tống tiền rồi, chết rồi sư huynh ơi, mau đi nhà băng rút tiền ra chuộc đi. - Mày mơ giữa ban ngày à? bọn mình nghèo rớt mùng tơi, tiền đâu mà rút? Sa Tăng nói: - Hơn nữa có bắt cóc cũng chả ai chọn đứa khố rách áo ôm như sư phụ mình đâu. - Thằng này khá - Tôn Ngộ Không nói - ngu dài lâu thông minh đột xuất. Chắc chắn là yêu tinh rồi, hừ, rất có thể con bé kia là đồng bọn của bọn nó. Giờ cả bọn phân ra làm bốn hướng, nhớ đem theo điện thoại di động, phát hiện tung tích sư phụ thì nháy máy cho anh em, nhớ, nháy máy thôi đấy, đừng gọi, tốn tiền lắm. Tôn Ngộ Không bay đi hồi lâu chợt phát hiện một động nhện u ám. Bên trong, Đường Tam Tạng đang bị ba cô gái ăn mặc cực kỳ sexy y hệt vũ nữ ở sàn nhẩy Thái Thượng lão quân đang vây quanh: - Lấy em đi. Đường Tam Tạng run cầm cập: - Bần tăng là kẻ xuất gia, làm sao có thể lấy vợ chứ? - Xời ơi, muốn có tóc chứ gì? Úm Ba la. Bùm, tóc Đường Tam Tạng mọc đầy đầu. - Chu choa - đứa thứ hai nói - chàng đẹp trai giống WON BIN quá. Đứa thứ ba bu lên, hôn chụt lấy má Đường Tam Tạng nói: - Thôi, quyết định thế nhớ, hôm nay cưới luôn. Tôn Ngộ Không nghe vậy hoảng vía, vội vàng nháy máy cho ba sư đệ rồi vọt vào: - Đứng yên, cảnh sát đây, cho kiểm tra giấy tờ. Cả ba nghe tiếng cảnh sát ôm nhau run cầm cập, Đường Tam Tạng mừng rỡ nói: -Ngộ Không hả con? Tôn Ngộ Không thầm rủa Đường Tam Tạng là đồ đầu đất, quả nhiên, ba con nhền nhện nghe Đường Tam Tạng nói vậy thì đu dây bay vọt ra. Tôn Ngộ Không nói: - Rốt cuộc bọn mày là nhền nhện hay tarzan? Khôn hồn khai báo danh tính. Bọn nhền nhện cười khẩy một tiếng rồi nhào vô tấn công liền. Nhưgn hỗi ôi, Tôn Ngộ Không nào phải dễ bắt nạt, chẳng mấy chốc, ngài đã đánh cho một đứa toạc cả áo. - Đồ sàm sỡ. - A Di đà phật - Tôn Ngộ Không nói rồi đánh tiếp. Cả ba con yêu quái hô biến rồi cầm tay nhau, biến thành một con rết khổng lồ. Tôn Ngộ Không kinh ngạc vô cùng, liền sau đó bị con rết đốt một cái vào mông đau điếng, lập tức nhẩy ùm xuống sông. Trư Bát Giới và Sa Tăng, Tiểu Bạch Long đều đã nhìn thấy, vội vàng chạy vào cứu sư phụ. Trư Bát Giới vừa vào thấy thức ăn thừa mứa dưới đất bèn nhẩy tới chén lia lịa, mọi người cản thế nào cũng không được. Ba con yêu quái đi về, thấy vậy bèn phun tơ, nhốt cả ba vào bọc Tôn Ngộ Không xuôi theo dòng sông một đoạn chợt thấy người ta nắm đuôi mình lôi lên. Giật mình nhìn lên, mới thấy Mão Nhật Tinh Quân oai vệ nhìn mình. Tôn Ngộ Không hốt hoảng chạy ra: - Tránh xa ra đi đại ca. - Sao thế? - Virus H5N1 quành hành khắp nơi, em còn yêu đời lắm, tránh xa một tí. Mão Nhật TInh quân thở dài: - Yên chí đi, ta được kiểm dịch đàng hoàng rồi. - Phòng cho chắc, giờ các bố ý làm ăn tắc trách lắm. - Thế bố có muốn đi cứu sư phụ không? Ở đây cù nhầy mãi, - xời ơi, đến tôi còn không cứu được nữa là ông. - Tôi là gà nhớ, rết phải sợ gà, thế mà không cũng không hiểu, kém tắm quá. - Ừ nhỉ, đi nhanh lên, không nó cưỡng hôn sư phụ tôi thì chết dở. * * * Quả nhiên 3 con nhền nhện thấy gà tinh thì sợ chết khiếp, ba chân tám cẳng thi nhau ù té chạy, Tôn Ngộ Không lại chờ ở phía sau, một gậy chết tươi. Đường Tam Tạng rụng hết tóc, bước tới vái chào: - Đa tạ tinh quân cứu mạng. - Khỏi, phiền ngài ký vào đây để ta về thanh toán với thiên đình tiền công, - rồi y hạ giọng nói nhỏ - nhớ ghi vào chỗ cực kỳ tốt nhé, nếu bo được thì cáng tuyệt. - Bần tăng nghèo lắm, cướp đâu ra tiền mà bo cho thí chủ. - Đồ keo bẩn Hồi 8: Kim giác - Ngân giác Thầy trò Đường Tam Tạng lại tiếp tục rong ruổi về phía tây, họ nào có ngờ hành động của họ lại bị một toán yêu quái theo dõi chặt chẽ. Kim Giác đại vương nói: - Mày thấy chưa? Thằng kia là Đường Tam Tạng. Ngân giác đại vương nói: - Úi trời, hình rõ nhỉ, đại ca thấy tiểu đệ mua được cái tivi này nét không? - Người ta nói ăn thịt Đường Tam Tạng sẽ được trường sinh bất lão. - Đã thế đệ chỉ mua bằng nửa giá, tuyệt vời quá. - Chúng ta phải xực hắn. - Càng nghĩ càng phục tài mua bán của đệ. Kim Giác đại vương hết chịu nổi, giơ tay đập mạnh vào đầu Ngân Giác đại vương: - Mày có nghe tao nói gì không đấy? Đang nói phải ăn thịt Đường Tam Tạng hiểu chưa? - Có chứ, thế đại ca có nghe đệ nói gì không? - Mày là đồ đầu đất. - Đại ca thì có. Thế là hai tên yêu quái lao vào đấm đá nhau túi bụi. * * * Tôn Ngộ Không nhún nhảy phía trước, nói: - Bát Giới, mi đi hái thức ăn đi. - Sao lại là đệ? Sa Tăng thì sao? - Nó bận gánh đồ. - Còn huynh? - Tao ở lại chăm sóc sư phụ. Hay mày định bắt Tiểu Bạch Long hoặc sư phụ đi? Thôi đi đi, phân công lao động rõ ràng rồi. Trư Bát Giới vừa đi vừa làu bàu. Đi ba bước, chửi sư huynh, đi bảy bước, nhiếc sư phụ, thêm một lúc nữa thì nằm ngủ thẳng cẳng. No bụng, đã mắt, y thủng thẳng đứng dậy đi về. Về đến nơi đã thấy Tôn Ngộ Không cười khì khì: - Ngủ ngon nhỉ. - Gì thế? ĐỊnh gắp lửa bỏ tay người hử? Ai ngủ? Có huynh ngủ thì có. - Thôi đi mày ơi, mày vừa đi vừa chửi y như Chí Phèo, hết chửi sư huynh rồi chửi sư phụ, hô hố, sau lại còn ngáy phì phì nữa chứ. - Bốc phét vừa thôi huynh, huynh có gì làm bằng chứng? - Chuyện vặt, xem đây này. Dứt lời, Tôn Ngộ Không móc ra chiếc máy quay phim kĩ thuật số, Trư Bát Giới tái mặt: - Huynh, huynh quay lúc nào thế? - Kể về biến phép đại ca mày đứng thứ nhì không ai dám đứng thứ nhất em ơi, anh mày biến thành một con ruồi bám theo mày đấy chứ. - Đồ ruồi hôi - Trư Bát Giới làu bàu. - Khôn hồn đi thêm lần nữa, không thì tao úynh cho một trận bây giờ. Trư Bát Giới đi được một lúc, gặp một con ong, y cúi chào: - Chào sư huynh. Gặp một cây dừa: - Sư huynh, đệ không dám nữa. Gặp một tảng đá lớn: - Đệ đang đi đấy nhớ sư huynh. Gặp hai tên tiểu yêu: - Sư huynh biến làm hai người cơ à? Hai con tiểu yêu trói nghiến y lại, y vẫn há hốc mồm: - Sao huynh trói đệ thế? Đệ có lười đâu? Chờ mãi không thấy Trư Bát Giới quay về, Tôn Ngộ Không sốt ruột: - Con heo mập chết tiệt, không biết đi đâu rồi. Đường Tam Tạng ôn tồn nhắc: - Ngộ Không, đừng chửi bậy giữa đường, sai dịch mà biết phạt chết. - Kệ xác nó, thôi chúng ta lên đường. Đi được một lúc, chợt thấy một ông lão ôm chân rên rỉ bên đường. - Help me. - ông lão thều thào. - Lão già này sính ngoại quá - Tôn Ngộ Không phì cười - kệ xác lão đi. - Cứu tôi với. - ông lão lại nói. - Đang bận lên đường - Đường Tam Tạng nói - cứ mặc kệ ông ấy. - Ai đó cõng tôi, tôi trả 100 lượng bạc. Đường Tam Tạng vừa nghe nói lập tức vỗ vai Tôn Ngộ Không: - Không thể thấy chết không cứu. Tôn Ngộ Không làu bàu: - Vừa nghe thấy hơi tiền là mắt sáng rực, giọng thay đổi 180 độ. Đường Tam Tạng nhẩy xuống ngõ ý cho ông lão mượn ngựa. - Lão đau chân, không cưỡi ngựa được. Đường Tam Tạng nói: - Vậy thì để Ngộ Không cõng lão vậy. - Con á? Còn khuya nhá. - Cõng không thì bảo? Không ta lại niệm chú bây giờ? - Từ từ đã, rồi sẽ cõng. - Tôn Ngộ Không nói - nhớ chia tiền cho con với. - Ok, không thiếu phần của mi đâu. Nào ngờ, Tôn Ngộ Không vừa cõng ba bước đã cảm thấy mình đang cõng cả một quả núi, vừa quay lưng nhìn lên thì ông lão đã biến thành Kim Giác đại vương, xách cổ Đường Tam Tạng và Sa Tăng bay lên cao, còn trên lưng mình là nguyên tòa tháp Ép Phen cao ngất ngưởng. Tôn Ngộ Không kêu lên: - Sa Tăng, sao mày để nó bắt dễ thế? - Mọi khi em thấy đánh nhau đại sư huynh ra tay trước mới đến lượt bọn em, giờ đại sư huynh chưa ra tay sao em dám? - Khốn nạn, quan liêu đến thế là cùng. - Từ từ ở đó nhé, bye bye. - Kim Giác đại vương cười lớn rồi bay vọt mất. Đến lúc Tôn Ngộ Không thoát được tòa tháp đó, bóng dáng hắn đã mất dạng tận nơi nào. Hoảng hồn hoảng vía, Tôn Ngộ Không lập tức gọi Thổ Địa lên hỏi: - Ông có biết ai bắt cóc sư phụ ta không? - Không biết. - Làm ăn tắc trách thế hả? Có biết tội gì không? - Sorry đại thánh, cũng vì mấy hôm nay cơ quan chúng tôi họp giao ban, sổ sách chưa chuyển kịp đến. - Ta còn lạ gì nữa? Chắc chắn các ông nhậu nhẹt đến độ quên cả sổ sách chứ gì? - Sao đại thánh biết? - Thổ Địa tròn mắt - Lúc trước trên Thiên Đình ta cũng thế.-Tôn Ngộ Không buột miệng rồi mặt đỏ phừng phừng quát - Hừ, lằng nhằng, mau tìm thông tin cho ta xem. - Chờ lát, để tôi lên internet lấy tin xem. Thổ địa móc laptop ra gõ gõ một hồi rồi nói: - Vùng này có 2 con yêu quái, Ngân Giác và KIm Giác, phép thuật thì thường thôi, quan trọng là có một chiếc hồ lô cực kỳ lợi hại, hễ gọi tên người ta thì sẽ bị hút vào bình. - OK nhớ rồi, cám ơn nhớ, lần sau ta sẽ bo cho lão. Tôn Ngộ Không bay một lèo đến cửa động quát tháo ầm ĩ, quả nhiên hai con yêu tinh cầm chiếc bình chạy ra. - Thì ra là mày hả con khỉ khô? Tôn Ngộ Không tức lắm nhưng cố nhịn cười hề hề: - Ta không phải Tôn Ngộ Không. - Thế mày là thằng nào? Hừ, định lừa anh mày chắc? - Ta là Không Ngộ Tôn. - Xời ơi, lừa ai hả em? - Thật đấy chứ, có giấy chứng minh nhân dân đây này. - Đâu? - Ngân Giác lại gần rồi đưa mắt nhìn vào tờ giấy Ngộ Không biến ra rồi gật gù - ừ nhỉ, không phải Tôn Ngộ Không. Tôn Ngộ Không chỉ chờ có vậy lập tức đấm mạnh vào mắt hắn. - Cho mày chừa tội ngu. Ngân Giác giận lắm quát lớn rồi xông vào đánh túi bụi. Kim giác bên ngòai thấy không ổn, lập tức mở nút hồ lô nói: - Ngộ không Tôn. Tôn Ngộ Không nhủ thầm: "Ngộ Không Tôn chỉ là nickname, cho mày gọi đến sáng mai" Bèn trả lời: - Sếp đây. Nào ngờ chiếc bình hút một mạch thẳng vào bên trong. Bị rơi vào trong, Tôn Ngộ Không giật mình, bên dưới toàn axit đậm đặc bèn biến thành một con ruồi bay vo ve trên không trung. - Bỏ xừ, rơi xuống dưới này không chết cũng thành tật. Rồi ngài nhổ một cọng lông thả xuống dưới, biến thành một Tôn Ngộ Không giả bị tan một nửa người. Tôn Ngộ Không hét lớn: - Tan rồi, đau quá, mất nửa người rồi. Hai con yêu tinh cả mừng, vội vàng mở nắp ra, Tôn Ngộ Không chỉ chờ có vậy, lập tức bay vọt ra ngoài. Đi ra, ngài hóa thành hàng ngàn hồ lô ném thẳng vào chỗ Kim Giác và Ngân Giác. Ngân Giác nói: - Đại ca ơi, hình như đệ say rồi thì phải, sao nhiều hồ lô thế? - Ừ, hình như tao cũng thế? Úi giời, sao nhiều thế? - Hàng giả dạo này nhiều quá. Chết cha, biết đâu là hồ lô thật bây giờ? - Yên chí đi, hồ lô của chúng ta có tem bảo hành đàng hoàng. Nào ngờ kiểm tra lại, thấy hồ lô nào cũng có tem bảo hành. Ngân giác nói: - Hay chúng ta thử từng cái một. Nói rồi hắn mở một hồ lô nói: - Kim giác. Kim giác nghe vậy nhào tới đấm mạnh vào Ngân giác: - Thằng đầu đất, mày định hại tao chắc? Ngu thế? Ngân giác bị đánh đau đá trả: - Thế ông có cách gì hay? Trong lúc cả hai đánh đấm túi bụi, Ngộ Không bước tới nhặt hô lô lên nói: - Hai vị đại vương ơi. Hai tên đang đánh nhau thấy Ngộ Không gọi đồng loạt quay lại: - Cái gì? Chiếc hồ lô khởi động hút cả 2 vào. Vừa vào đến miệng bình, Ngân Giác lấy thân bịt miệng bình lại, nói: - Huynh chạy đi. Kim Giác cố xua Ngân Giác ra nói: - Để ta hy sinh, mi đi đi. Thấy hai anh em nhường nhau, Tôn Ngộ Không ngứa mắt ấn cả hai vào nói: - Cả 2 vào cho công bằng, đỡ phải nhường. Hút được cả 2, Tôn Ngộ Không sung sướng chạy đi tìm Đường Tam Tạng: - Sư phụ ơi, bắt được bọn nó rồi. Đường Tam Tạng mừng rỡ: - Thế à? Nào ngờ chiếc hồ lô vẫn còn mở nắp, Đường Tam Tạng lập tức bị hút về phía trong. Tôn Ngộ Không kêu khổ: - Bỏ xừ rồi. Không còn cách nào khác, đành lấy búa đập vỡ chiếc bình ra. Thoát ra ngoài, Đường Tam Tạng ôn tồn nói với Kim giác, Ngân Giác: - Thấy huynh đệ hai ngươi tình thâm, ta tha cho các ngươi lần này. - Đa tạ thánh tăng - cả 2 anh em nói. - Có điều phải xì ít tiền chứ? - Đường Tam Tạng nháy mắt - đa tạ xuông thế à? - Bọn tôi làm gì có tiền. - Kim Giác kêu lên. - Định xù hả? - Đường Tam Tạng quát - Ngộ Không, hút bọn nó cho ta. Tôn Ngộ Không cười khổ: - làm gì còn bình nữa mà hút[/FONT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
THỂ THAO & GIẢI TRÍ
HÀI VL
Vui cười
Tây Du Ký thời @
Top