Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
THỂ THAO & GIẢI TRÍ
HÀI VL
Vui cười
Tây Du Ký thời @
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Kuin Sukoagoa" data-source="post: 95376" data-attributes="member: 50865"><p style="text-align: center"><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><strong>Tây Du Ký thời @</strong></span></span></p> <p style="text-align: center"></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">HỒI 1: Đường Tam Tạng cứu Tôn Ngộ Không và thâu nhận ngựa bạch</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><img src="https://files.myopera.com/TieuPhiVan/blog/TayDuKy11.jpg" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Lại nói Đường Tam Tạng phụng mệnh Quan Âm Bồ Tát và Đường Thái Tông đến Thiên Trúc thỉnh bộ Đại Thừa Phật Pháp Tam Tạng chân kinh về Đại Đường phổ độ chúng sinh.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Từ ngày ra đi đến nay đã được một tháng, hiện trước mặt ông chính là Ngũ Hanh Sơn, một địa điểm du lịch nổi tiếng.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Nhìn ngọn núi cao sừng sững, Đường Tam Tạng chặc lưỡi:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Hic, giá mà trước đừng tiết kiệm học luôn khóa leo núi có phải tốt hơn không?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Chợt ông nghe tiếng huyên náo bên trái, Đường Tam Tạng vội vàng xách dép chạy sang bên cạnh nghe ngóng....</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Đập vào mắt ông là một tấm biển lớn:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Triển lãm khỉ bị núi đè mấy trăm năm không chết.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Giá vé người lớn: 20 lượng.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Trẻ em từ 12 đến 18 tuổi: tính 75 %</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Dưới 12 tuổi: Tính 50 %</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Mua mười vé tặng một vé</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Ký tên: Thổ Địa.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Phía bên trong, một ông già ngồi rung đùi vuốt râu, Đường Tam Tạng lại gần hỏi:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Tôi là người tu hành, có thể free một lần không?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Không được, thế thì chúng tôi ăn cám à, ông tham thế?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Đường Tam Tạng toan bỏ đi thì nghe tiếng la choi ***i ở đằng sau:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ông có phải Đường Tam Tạng, hòa thượng từ Đại Đường đến Tây Thiên Thỉnh Kinh không?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Chính là bần tăng.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thật không đấy? Thời buổi hàng giả nhiều thế này, ông có gì chứng minh không?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Đường Tam Tạng tự ái nói:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Có giấy chứng nhận do đích thân hoàng thượng ký đây.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Dứt lời, tờ giấy bay vụt khỏi tay ông, Đường Tam Tạng kêu oai oái:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Cướp giật, cướp giật, bà con ơi, cướp giật.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Thổ địa vỗ vai:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ông anh yên chí đi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Tôi đầu trọc làm gì có chí mà yên.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thì yên tâm đi, con khỉ đấy nó giở trò giật đồ của khách là chuyện thường ấy mà, tí nữa nó trả ngay.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Khỉ gì mà láo như con cáo, hừ, tại sao lại bị đè ở đây?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Nó vốn là Tề Thiên Đại Thánh trên trời, phạm tội đại náo thiên cung nên bị Phật Tổ Như Lai phạt nhốt dưới Ngũ Hành Sơn đã năm trăm năm này.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Trời ơi, năm trăm năm nay rồi? - Đường Tam Tạng kêu lên - chết rồi, thế thì nó bẩn khiếp, nếu để nó cầm thì còn gì là công văn của ta nữa.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Nói rồi Đường Tam Tạng chạy vụt vào bên trong.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Thổ Địa chạy theo la oai oái:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ngươi còn chưa mua vé, đứng lại, định xù hả?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Đường Tam Tạng vào bên trong quả nhiên thấy một con khỉ mình đầy lông lá đang bị đè dưới chân núi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Vừa thấy Đường Tam Tạng, nó kêu lên:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Sư phụ, mau cứu đệ tử.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ê đừng thấy người sang bắt quàng làm họ nhé, ai sư đồ gì với ngươi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Con là Tôn Ngộ Không, năm trăm năm trước Phật Tổ Như Lai đã nói năm trăm năm sau sẽ có một vị hòa thượng từ đông thổ đại đường đến Tây Thiên Thỉnh Kinh đi qua đây, nếu con chịu làm đồ đệ của người thì sẽ giải thoát con khỏi Ngũ Hanh Sơn, cái này ghi rõ trong hợp đồng rồi, sư phụ không xù được đâu.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thì ra là thế? Nhưng ta làm sao cứu mi?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Phật Tổ Như Lai đặt password phá núi là bài niệm kinh của Kim Thiền Tử, sư phụ là hậu thân của Kim Thiền Tử, chỉ cần sư phụ đọc một bài kinh thì con sẽ được giải thoát.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Đọc xong nhớ trả tiền công cho ta nhé. - Đường Tam Tạng làu bàu rồi ngồi xuống tụng kinh.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Quả nhiên một lúc sau, ngọn núi rung rinh rồi nổ tan tành.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Thổ địa chạy vào thấy Tôn Ngộ Không được giải thoát thì giậm chân kêu lên:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thôi thế là toi rồi, ngươi đạp đổ nồi cơm của ta rồi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôn Ngộ Không tức giận bay vọt tới gõ liên hồi lên đầu Thổ Địa:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Dám lấy ta làm vật trưng bày hả?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Đường Tam Tạng thấy Tôn Ngộ Không thoát được bèn nói:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ê thế còn vụ ta giải thoát cho mi thì sao?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôn Ngộ Không quỳ xuống nói:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Yên tâm đi, tôi không xù đâu mà sợ, Sư phụ, đệ tử nguyện đi theo người đến Tây Thiên Thỉnh kinh.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thật chứ? - Đường Tam Tạng không giấu nổi vẻ thất vọng khi không được trả lương. - free thù lao chứ?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ok, điều này Phật Tổ nói rõ rồi, thù lao free luôn.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thế thì được, chúng ta lên đường.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Nào ngờ lúc quay lại đã chẳng thấy con ngựa của Đường Tam Tạng đâu.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Đường Tam Tạng túm cổ Thổ Địa kêu lên:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Con ngựa của ta đâu? Mau trả lại đây.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ông có mua vé thăm quan đâu, lại còn không mua vé trông ngựa, không đóng phí mà đòi tôi có trách nhiệm phải đền ông chứ?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôn Ngộ Không cười khẩy:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thôi bỏ đi, sư phụ để cho con.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Nói rồi Tôn Ngộ Không hóa ra một con Dylan mới cáu:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Sư phụ chơi con này được chứ?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ta không có bằng lái xe.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôn Ngộ Không nghe vậy lại biến ra một con Mercedes:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Con này thì sao? Rất hợp với dáng thầy:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Đã nói không có bằng lái xe mà lị.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôn Ngộ Không bĩu môi:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Sư phụ nhà quê khủng khiếp.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Nói rồi Ngộ Không vọt lên trên cao, chợt thấy một con rồng đang bay lượn thì vội vàng bay tới túm lấy râu nó giáng cho mấy đấm:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Có phải mi ăn cắp ngựa của chúng ta không?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Con rồng kêu lên oai oái:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Đại ca tha cho em, tha cho em, em chỉ vì đói quá thôi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thế mi là ai?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Em vốn là thái tử của Long Vương, cãi nhau với phụ vương nên quyết định bỏ nhà đi Thiên Trúc chơi, nào ngờ giữa đường đánh bạc hết tiền, đói quá làm liều, đành phải chén con ngựa của đại ca thôi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Hóa ra là bỏ nhà đi bụi đời. - Tôn Ngộ Không cười khẩy - mi ăn ngựa sống mà không sợ H5N1 à?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Con rồng cười phá lên:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Đại ca vừa ở trên Sao Hỏa xuống hay sao mà không biết H5N1 là virus cúm gà chỉ ăn gà mới nhiễm thôi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôn Ngộ Không quê độ gắt:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Tao biết thừa, chỉ thử mày đấy thôi. Giờ ngựa tao mày chén hết rồi, tính bồi thường thế nào?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Tiền em hết rồi, đại ca xem có đồ gì cứ lột tạm.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thôi khỏi, chú mày vừa đánh bạc cháy túi còn qué gì nữa cho tao lột chứ, hay mày biến thành ngựa cho thầy tao cưỡi nhớ.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ngựa đực hay ngựa cái hả đại ca?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thế mày là đàn ông hay đàn bà? - Tôn Ngộ Không quát tướng lên rôi giơ gậy toan bổ xuống.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tiểu Bạch Long thấy vậy hoảng hồn vội hóa thành con ngựa trắng nói:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Em đùa thôi mà đại ca, cẩn thận nóng quá đứt mạch máu não đấy.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">--------------------------------------------------------------------------------</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Thấy Tôn Ngộ Không dẫn Tiểu Bạch Long về, Đường Tam Tạng mừng lắm nói:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thằng thế mà khá, chớp mắt đã tìm được ngựa rồi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Rồi ông cúi xuống nói nhỏ:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Này có phải con chôm chỉa ở đâu thế?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Yên tâm đi sư phụ, sư phụ có cưỡi từ giờ đến Tây Thiên cũng chẳng ai bắt sư phụ đâu.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Nếu người ta bắt thì ngươi phải chịu trách nhiệm đấy nhé.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- OK.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Hồi 2: Ngộ Không bị đội vòng Kim cô.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Hai thầy trò tiếp tục lên đường, đi thêm một đoạn nữa, chợt hai tên bặm trợn chạy ra:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Đứng lại.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Gì thế đại ca? - Đường Tam Tạng hỏi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Mày còn hỏi nữa à? - một tên nói - bọn tao mất bao nhiêu công sức trồng cỏ ở đây, thế mà mày ở đâu đi đến giẫm hết cả.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Đường Tam Tạng nghe vậy trố mắt ra miệng liên tục nói:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- A di đà phật.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Một tên lại nói:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thôi được rồi, nhìn mày cũng đẹp trai(?) tao bỏ qua đấy, biết điều xì ra vài chục lạng rồi biến đi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- A thì ra là bọn xin đểu - Tôn Ngộ Không kêu.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Này ăn nói cẩn thận nhớ. Biết điều thì nôn tiền ra đây.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôn Ngộ Không cười nhạt:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Đã lâu rồi lão Tôn không đánh lộn, hay lắm, ngon thì nhào vô kiếm ăn.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Khoan đã Ngộ Không.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Gì thế đại ca? à nhầm, sư phụ?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Dù sao bọn họ cũng là con người, phải lấy đức thu phục họ.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Một tên nghe vậy cười nói:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Đồ sư cọ mốc lý sự.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">RỒi nhặt cục đá bên đường ném vào đầu Đường Tam Tạng.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Đường Tam Tạng bị đá ném trúng tức giận gào lên:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ngộ Không, thịt chúng cho ta.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôn Ngộ Không nghe lời như mở cờ trong bụng, lập tức vung gậy như ý đập hai phát hai tên cướp đường chết tươi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Yếu thế.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Đường Tam Tạng kêu lên:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ngộ Không, ta có bảo ngươi giết chúng đâu?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Rõ ràng thầy nói thịt chúng cơ mà?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ơ, như vậy chỉ là muốn ngươi cảnh cáo bọn họ qua loa thôi, sao ngươi lại sát sinh?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ôi dào, đúng là lý sự cùn.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Không được, bọn họ là cường đạo nhưng cũng là con người, ngươi động một tí thì sát sinh thì ta đi thỉnh kinh phổ độ chúng sinh làm gì?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Này nhớ, đừng tưởng là sư phụ thì lên mặt nhớ, tinh vi vừa thôi, thằng này cóc cần nhớ.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ngươi đã kí hợp đồng với Phật Tổ Như Lai rồi, nếu xù thì phải đền khối tiền đấy. </span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Kuin Sukoagoa, post: 95376, member: 50865"] [CENTER][FONT=Arial][SIZE=4][B]Tây Du Ký thời @[/B][/SIZE][/FONT] [/CENTER] [FONT=Arial] HỒI 1: Đường Tam Tạng cứu Tôn Ngộ Không và thâu nhận ngựa bạch [IMG]https://files.myopera.com/TieuPhiVan/blog/TayDuKy11.jpg[/IMG] Lại nói Đường Tam Tạng phụng mệnh Quan Âm Bồ Tát và Đường Thái Tông đến Thiên Trúc thỉnh bộ Đại Thừa Phật Pháp Tam Tạng chân kinh về Đại Đường phổ độ chúng sinh. Từ ngày ra đi đến nay đã được một tháng, hiện trước mặt ông chính là Ngũ Hanh Sơn, một địa điểm du lịch nổi tiếng. Nhìn ngọn núi cao sừng sững, Đường Tam Tạng chặc lưỡi: - Hic, giá mà trước đừng tiết kiệm học luôn khóa leo núi có phải tốt hơn không? Chợt ông nghe tiếng huyên náo bên trái, Đường Tam Tạng vội vàng xách dép chạy sang bên cạnh nghe ngóng.... Đập vào mắt ông là một tấm biển lớn: - Triển lãm khỉ bị núi đè mấy trăm năm không chết. - Giá vé người lớn: 20 lượng. - Trẻ em từ 12 đến 18 tuổi: tính 75 % - Dưới 12 tuổi: Tính 50 % - Mua mười vé tặng một vé Ký tên: Thổ Địa. Phía bên trong, một ông già ngồi rung đùi vuốt râu, Đường Tam Tạng lại gần hỏi: - Tôi là người tu hành, có thể free một lần không? - Không được, thế thì chúng tôi ăn cám à, ông tham thế? Đường Tam Tạng toan bỏ đi thì nghe tiếng la choi ***i ở đằng sau: - Ông có phải Đường Tam Tạng, hòa thượng từ Đại Đường đến Tây Thiên Thỉnh Kinh không? - Chính là bần tăng. - Thật không đấy? Thời buổi hàng giả nhiều thế này, ông có gì chứng minh không? Đường Tam Tạng tự ái nói: - Có giấy chứng nhận do đích thân hoàng thượng ký đây. Dứt lời, tờ giấy bay vụt khỏi tay ông, Đường Tam Tạng kêu oai oái: - Cướp giật, cướp giật, bà con ơi, cướp giật. Thổ địa vỗ vai: - Ông anh yên chí đi. - Tôi đầu trọc làm gì có chí mà yên. - Thì yên tâm đi, con khỉ đấy nó giở trò giật đồ của khách là chuyện thường ấy mà, tí nữa nó trả ngay. - Khỉ gì mà láo như con cáo, hừ, tại sao lại bị đè ở đây? - Nó vốn là Tề Thiên Đại Thánh trên trời, phạm tội đại náo thiên cung nên bị Phật Tổ Như Lai phạt nhốt dưới Ngũ Hành Sơn đã năm trăm năm này. - Trời ơi, năm trăm năm nay rồi? - Đường Tam Tạng kêu lên - chết rồi, thế thì nó bẩn khiếp, nếu để nó cầm thì còn gì là công văn của ta nữa. Nói rồi Đường Tam Tạng chạy vụt vào bên trong. Thổ Địa chạy theo la oai oái: - Ngươi còn chưa mua vé, đứng lại, định xù hả? Đường Tam Tạng vào bên trong quả nhiên thấy một con khỉ mình đầy lông lá đang bị đè dưới chân núi. Vừa thấy Đường Tam Tạng, nó kêu lên: - Sư phụ, mau cứu đệ tử. - Ê đừng thấy người sang bắt quàng làm họ nhé, ai sư đồ gì với ngươi. - Con là Tôn Ngộ Không, năm trăm năm trước Phật Tổ Như Lai đã nói năm trăm năm sau sẽ có một vị hòa thượng từ đông thổ đại đường đến Tây Thiên Thỉnh Kinh đi qua đây, nếu con chịu làm đồ đệ của người thì sẽ giải thoát con khỏi Ngũ Hanh Sơn, cái này ghi rõ trong hợp đồng rồi, sư phụ không xù được đâu. - Thì ra là thế? Nhưng ta làm sao cứu mi? - Phật Tổ Như Lai đặt password phá núi là bài niệm kinh của Kim Thiền Tử, sư phụ là hậu thân của Kim Thiền Tử, chỉ cần sư phụ đọc một bài kinh thì con sẽ được giải thoát. - Đọc xong nhớ trả tiền công cho ta nhé. - Đường Tam Tạng làu bàu rồi ngồi xuống tụng kinh. Quả nhiên một lúc sau, ngọn núi rung rinh rồi nổ tan tành. Thổ địa chạy vào thấy Tôn Ngộ Không được giải thoát thì giậm chân kêu lên: - Thôi thế là toi rồi, ngươi đạp đổ nồi cơm của ta rồi. Tôn Ngộ Không tức giận bay vọt tới gõ liên hồi lên đầu Thổ Địa: - Dám lấy ta làm vật trưng bày hả? Đường Tam Tạng thấy Tôn Ngộ Không thoát được bèn nói: - Ê thế còn vụ ta giải thoát cho mi thì sao? Tôn Ngộ Không quỳ xuống nói: - Yên tâm đi, tôi không xù đâu mà sợ, Sư phụ, đệ tử nguyện đi theo người đến Tây Thiên Thỉnh kinh. - Thật chứ? - Đường Tam Tạng không giấu nổi vẻ thất vọng khi không được trả lương. - free thù lao chứ? - Ok, điều này Phật Tổ nói rõ rồi, thù lao free luôn. - Thế thì được, chúng ta lên đường. Nào ngờ lúc quay lại đã chẳng thấy con ngựa của Đường Tam Tạng đâu. Đường Tam Tạng túm cổ Thổ Địa kêu lên: - Con ngựa của ta đâu? Mau trả lại đây. - Ông có mua vé thăm quan đâu, lại còn không mua vé trông ngựa, không đóng phí mà đòi tôi có trách nhiệm phải đền ông chứ? Tôn Ngộ Không cười khẩy: - Thôi bỏ đi, sư phụ để cho con. Nói rồi Tôn Ngộ Không hóa ra một con Dylan mới cáu: - Sư phụ chơi con này được chứ? - Ta không có bằng lái xe. Tôn Ngộ Không nghe vậy lại biến ra một con Mercedes: - Con này thì sao? Rất hợp với dáng thầy: - Đã nói không có bằng lái xe mà lị. Tôn Ngộ Không bĩu môi: - Sư phụ nhà quê khủng khiếp. Nói rồi Ngộ Không vọt lên trên cao, chợt thấy một con rồng đang bay lượn thì vội vàng bay tới túm lấy râu nó giáng cho mấy đấm: - Có phải mi ăn cắp ngựa của chúng ta không? Con rồng kêu lên oai oái: - Đại ca tha cho em, tha cho em, em chỉ vì đói quá thôi. - Thế mi là ai? - Em vốn là thái tử của Long Vương, cãi nhau với phụ vương nên quyết định bỏ nhà đi Thiên Trúc chơi, nào ngờ giữa đường đánh bạc hết tiền, đói quá làm liều, đành phải chén con ngựa của đại ca thôi. - Hóa ra là bỏ nhà đi bụi đời. - Tôn Ngộ Không cười khẩy - mi ăn ngựa sống mà không sợ H5N1 à? Con rồng cười phá lên: - Đại ca vừa ở trên Sao Hỏa xuống hay sao mà không biết H5N1 là virus cúm gà chỉ ăn gà mới nhiễm thôi. Tôn Ngộ Không quê độ gắt: - Tao biết thừa, chỉ thử mày đấy thôi. Giờ ngựa tao mày chén hết rồi, tính bồi thường thế nào? - Tiền em hết rồi, đại ca xem có đồ gì cứ lột tạm. - Thôi khỏi, chú mày vừa đánh bạc cháy túi còn qué gì nữa cho tao lột chứ, hay mày biến thành ngựa cho thầy tao cưỡi nhớ. - Ngựa đực hay ngựa cái hả đại ca? - Thế mày là đàn ông hay đàn bà? - Tôn Ngộ Không quát tướng lên rôi giơ gậy toan bổ xuống. Tiểu Bạch Long thấy vậy hoảng hồn vội hóa thành con ngựa trắng nói: - Em đùa thôi mà đại ca, cẩn thận nóng quá đứt mạch máu não đấy. -------------------------------------------------------------------------------- Thấy Tôn Ngộ Không dẫn Tiểu Bạch Long về, Đường Tam Tạng mừng lắm nói: - Thằng thế mà khá, chớp mắt đã tìm được ngựa rồi. Rồi ông cúi xuống nói nhỏ: - Này có phải con chôm chỉa ở đâu thế? - Yên tâm đi sư phụ, sư phụ có cưỡi từ giờ đến Tây Thiên cũng chẳng ai bắt sư phụ đâu. - Nếu người ta bắt thì ngươi phải chịu trách nhiệm đấy nhé. - OK. Hồi 2: Ngộ Không bị đội vòng Kim cô. Hai thầy trò tiếp tục lên đường, đi thêm một đoạn nữa, chợt hai tên bặm trợn chạy ra: - Đứng lại. - Gì thế đại ca? - Đường Tam Tạng hỏi. - Mày còn hỏi nữa à? - một tên nói - bọn tao mất bao nhiêu công sức trồng cỏ ở đây, thế mà mày ở đâu đi đến giẫm hết cả. Đường Tam Tạng nghe vậy trố mắt ra miệng liên tục nói: - A di đà phật. Một tên lại nói: - Thôi được rồi, nhìn mày cũng đẹp trai(?) tao bỏ qua đấy, biết điều xì ra vài chục lạng rồi biến đi. - A thì ra là bọn xin đểu - Tôn Ngộ Không kêu. - Này ăn nói cẩn thận nhớ. Biết điều thì nôn tiền ra đây. Tôn Ngộ Không cười nhạt: - Đã lâu rồi lão Tôn không đánh lộn, hay lắm, ngon thì nhào vô kiếm ăn. - Khoan đã Ngộ Không. - Gì thế đại ca? à nhầm, sư phụ? - Dù sao bọn họ cũng là con người, phải lấy đức thu phục họ. Một tên nghe vậy cười nói: - Đồ sư cọ mốc lý sự. RỒi nhặt cục đá bên đường ném vào đầu Đường Tam Tạng. Đường Tam Tạng bị đá ném trúng tức giận gào lên: - Ngộ Không, thịt chúng cho ta. Tôn Ngộ Không nghe lời như mở cờ trong bụng, lập tức vung gậy như ý đập hai phát hai tên cướp đường chết tươi. - Yếu thế. Đường Tam Tạng kêu lên: - Ngộ Không, ta có bảo ngươi giết chúng đâu? - Rõ ràng thầy nói thịt chúng cơ mà? - Ơ, như vậy chỉ là muốn ngươi cảnh cáo bọn họ qua loa thôi, sao ngươi lại sát sinh? - Ôi dào, đúng là lý sự cùn. - Không được, bọn họ là cường đạo nhưng cũng là con người, ngươi động một tí thì sát sinh thì ta đi thỉnh kinh phổ độ chúng sinh làm gì? - Này nhớ, đừng tưởng là sư phụ thì lên mặt nhớ, tinh vi vừa thôi, thằng này cóc cần nhớ. - Ngươi đã kí hợp đồng với Phật Tổ Như Lai rồi, nếu xù thì phải đền khối tiền đấy. [/FONT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
THỂ THAO & GIẢI TRÍ
HÀI VL
Vui cười
Tây Du Ký thời @
Top