traitimdatinh
New member
- Xu
- 0
Ngập ngừng nét bút chẳng nên câu. Mà sao thơ lại khó mở đầu. Ý riêng lai láng ngàn câu dấu. Nhọc nhằn gian khó phút hồi lâu. Tập tành nghiên bút trúc tâm tư. Dở dở hư hư cách nối từ. Thơ đã đi đâu mà lối chữ. Nằm chờ mõi mắt với tình thư. Ôi , sâu lắng âm thanh thời gian. Ngộ lòng man mác cõi thênh thang. Mây xanh lơ lững buồn ngao ngán. Lạc gió trời xa ngã nắng vàng. Để đó chơi vơi nét phong lưu. Bóng cây nghiên ngã như bóng dù. Nhớ nhớ vết xướt tên bạn hữu. Lâu rồi viễn xứ thư không lưu. Cho tình trôi dạt trên dòng sông. Mặt nước lon ton chảy ngược dòng. Thuyền xưa có còn cho bến mộng. U buồn trong vắt mảnh tình không. Dăm nét chữ mà sao quá xa xăm. Gói thơ cứ mãi năm tháng trầm. Còn đâu vết son cho say đắm. Ngọt ngào hơi thở chút mười lăm. Tập tành đôi nét thơ lững lơ. Để riêng thương nhớ bên đợi chờ. Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ. Ngó bài thơ dở, đọc không vô!