Tản văn : Mưa xuân

nhattri123

New member
Xu
0
MƯA XUÂN

Tối qua đài báo không khí lạnh tràn về . Thằng con trai học ở phố điện bảo : “ Bố ! Tết này có mưa phùn sâu bọ phát triển dữ lắm đấy.”

Mẹ tôi tám tư tuổi, biết trồng lúa khi chưa có phân thuốc hóa học đã mỏm mẻm cười :

- Cha mày, học cho lắm . Mưa này có khác gì túm gốc lúa mà lôi lên . Mai ba thằng Nhân cứ ra đồng xem sao?

View attachment 11056

Ừ nhỉ ! Mưa mà lị. Tôi mở toang cánh cửa cảm nhận cái hơi lạnh se se của hơi nước lăn tăn vào da thịt . Ngoài đồng mưa đang lất phất mơn man phủ lên những chồi non xanh mượt mà của lúa. Xa xa phía sau cánh đồng là dãy núi đang chìm dần trong mây khói, có lẽ do dãy núi ấy đã đón nhận và ngưng tụ hơi nước của gió mùa đông bắc mang từ biển về, mà thời tiết, khí hậu của làng tôi khác biệt hơn các làng khác trong tỉnh chăng? Nhớ hồi học cấp hai lũ bạn xã ngoài cứ trêu chọc “Mày ở xã khỉ gì mà tết cứ bận quần đùi và tay mang dép?” Tức khí, tôi thường chống chế bằng câu học lõm của anh tôi “ Tết mà không mưa thì còn gì tết ”. Nhưng thật ra thì tôi buồn lắm - Buồn vì con đường lấy lội của làng quê, nên mẹ thường không cho mặt áo mới - Buồn vì cứ đến những ngày cuối năm, khi mỗi người trong làng đang bận rộn chuẩn bị đón tết, thì cả gia đình chúng tôi phái lặn lội trùm áo tơi lá ra đồng gặt lúa. Thời bao cấp, nhà tôi không may mắn nên chỉ được nhận những thửa ruộng một vụ ăn lúa nước trời, mà quê tôi gọi là lúa nước giai. Ba tôi, một lão nông đầy kinh nghiệm biết rằng làm lúa vụ này không mấy đạt, nhưng không hiểu sao ông vẫn cứ làm. Ba tháng chống chịu với mùa đông thừa lạnh thiếu sáng làm cho cây lúa cứ thấp lè tè, gié ngắn cũn, hạt lừng lừng, nhìn thấy đáng thương, đáng ghét .Vậy mà năm nào - thậm chí có năm, sáng sớm mùng một tết, trong lúc mẹ tôi đang chuẩn bị mâm cỗ cúng đầu năm thì ba tôi phải dỗ dành bốn anh em tôi cùng ông dầm mưa ra ruộng gặt lúa . Những lúc ấy tôi vô cùng buồn và tủi. Vừa ôm lúa vừa cứ thấp thỏm ngóng ra đường cái quang xem có đứa bạn nào vận đồ mới đi ăn tết không. Nhưng rồi cứ nhìn mưa phấp phới bay, đầu ba lấm tấm những hạt mưa nhỏ li ti kết tinh trên tóc trắng xóa thấy thật là thương thì nổi buồn cũng vơi đi . Mãi đến khi tôi cảm nhận được hơi thở của cỏ cây, đất trời, mây gió. Tôi mới hiểu được cái vị đắng của mùa giáp hạt là thế nào? Và vì sao ba tôi phải gieo lúa vào mùa ấy! Thật vậy - với mấy sào ruộng gặt được vài chục thùng lúa ướt và vài gióng rơm. Vậy mà gia đình tôi đã giúp cho cả xóm có được những hạt gạo ấm lòng ba bữa tết, những con trâu con bò có cái ăn để lũ trẻ bọn tôi tha hồ rong chơi đến mãi mùng năm. Ba mẹ tôi với tấm lòng nhân hậu, Người không bao giờ lấy điều đó mà bắt chẹt dân làng.

Bây giờ đường làng ngõ xóm đã được nhựa, bê tông hóa . Ba tôi đã đi xa . Lúa nước giai và mùa giáp hạt chỉ còn là kỉ niệm. Câu nói của lũ bạn xã bên giờ đã trật lất . Chỉ còn câu nói chống chế của anh tôi là luôn đúng “ Tết mà không mưa thì còn gì tết ! ”. Thật vậy! bạn cứ thử tưởng tượng rằng từ hai mươi tháng chạp cho đến giao thừa mà không có hạt mưa xuân thì còn gì là thú vị. Tạo hóa vốn công bằng và hào phóng mà. Thằng con trai và mẹ già tôi ai cũng đúng . Trong cái lợi luôn có cái hại đi kèm. Không có ngày và đêm liệu vũ trụ có tồn tại. Vậy thì mưa xuân ơi xin hãy cứ mưa ... Để cho mọi người tạm quên đi cái gánh lo âu của cuộc sống hằng ngày mà thanh thản ngắm nhìn những giọt mưa giăng giăng báo hiệu một xuân đang đến ...

Đỗ Nhất Trí
Trường THCS ĐỒNG KHỞI HOÀ THỊNH
Đt 01225455386
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top