• Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn Kiến Thức tổng hợp No.1 VNKienThuc.com - Định hướng VN Kiến Thức
    -
    HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN

[Tản văn] ĐÊM XUÂN ĐÀ LẠT

lengan96.py

New member
Xu
0
Lê Thị Kim Ngân
Tuổi: 16
Nghề nghiệp: Học sinh

[Tản văn] ĐÊM XUÂN ĐÀ LẠT

Năm ấy đón Tết tại Đà Lạt. Đông vừa qua chẳng bao lâu, tiết trời vẫn còn lành lạnh. Bạn gọi cho mình, bảo rằng một đêm Đà Lạt chìm trong biển hoa rực rỡ thế này mà ngồi nhà thì thật lãng phí! Thế là hai đứa phóng xe ra ngoài đi uống cà phê.

Quán nằm trên một ngọn đồi nhỏ và có cái tên nghe thật lạ: Nấm. Nghe đâu, người yêu cũ của anh chủ quán có biệt danh là Mưa. Nấm với mưa thường đi đôi với nhau. Hễ mưa dai dẳng vài hôm là sau đó lại thấy nấm mọc khắp các nẻo đường, ngõ ngách, từ nấm không tên cho đến nấm có tên đều hiện diện. Nhưng cô gái này khác, cô đã bỏ anh chủ quán mà đi khi tình cảm còn đương nồng nàn. Thế là anh ta thành lập “Nấm” như thể xây nên một bến đợi. Đợi “mưa” quay về! …Bạn say sưa kể cho mình nghe về “sự tích” của quán, có lẽ bạn tin điều ấy là có thực, nhưng mình lại nghĩ đó chỉ là những lời đồn thổi.

Nhìn xuống phía dưới đồi, cả thành phố lập lòe dưới ánh điện buổi đêm, chìm hẳn trong sương mù. Mình kể cho bạn nghe về tuổi thơ êm đềm trôi qua với biết bao mùa dã quỳ. Để rồi mùa Đông năm ấy, dã quỳ đã cướp đi của mình người thân yêu nhất. Với mình, dã quỳ vừa giận mà cũng rất đỗi thương yêu…

Đêm, chia tay bạn, trở về với căn phòng khách sạn xa lạ và lạnh lẽo. Buồn kinh khủng. Nhớ đến bạn cũng đang một mình trên phố…Ừ! Một mình đâu có nghĩa là cô đơn, nhỉ?

Đêm cuối cùng ở Đà Lạt, bạn đưa mình đi hết quán này đến cửa hàng nọ. Cuối cùng cả hai dừng lại ở quầy sinh tố ven đường. Vài cơn mưa phùn thấm nhẹ qua voan áo mỏng. Lạnh buốt! “Có ai từng nói với em rằng khi em cười trông em rất hiền không?”…Bỗng chốc thấy ấm áp đến mềm lòng khi nghe bạn hỏi vậy…Một cảm giác đã mất từ bao lâu…

Ngày rời Đà Lạt, nắng lên dần và tiết trời trở nên ấm áp, mùa Xuân thêm phần trọn vẹn. Mình không thích những cuộc tiễn đưa cứng nhắc, gượng gạo như thủ tục, càng không muốn sự lưu luyến níu giữ chân mình. Thế nên đã bao lần một mình bay đi rồi cô đơn trở về một cách nhẹ nhõm. Nhưng lần này, mong lắm một ánh nhìn thân thương, một lời chia tay ngập ngừng…Để rồi tự hứa, sẽ sớm gặp lại nhau…
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:

Chủ đề mới

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top