Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Tản văn, Tạp bút
Tản Văn Băng Sơn.
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Hide Nguyễn" data-source="post: 9305" data-attributes="member: 6"><p><strong>MƯA QUÊ</strong></p><p></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'sans-serif'"></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'sans-serif'">Nguyễn Bính có câu thơ: "Gió mưa là bệnh của giời...."</span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'sans-serif'"></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'sans-serif'">Hôm nào bệnh nặng thì nước mắt ròng ròng, chan chứa. Hôm nào buồn thì trứng xoá mênh mang. Mưa thành phố bắt mọi người vội vàng. Mưa làng quê sao mà bẻ bai, dai dẳng, chầm chậm, lê thê....</span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'sans-serif'"></span></span></p><p style="text-align: center"><img src="https://blog.chaobuoisang.net/images/stores/cs/2011/05/23/mua-tuoi-tho-0.jpg" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></p> <p style="text-align: center"></p> <p style="text-align: center"></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'sans-serif'">Những khoảng sân đất dềnh lên, những con đường ngoằn nghèo nhão ra càng thưa vắng bàn chân trần bấm đốt vào bùn cho đỡ trơn khỏi ngã. Cây chuối, cành tre, ngọn bưởi, gốc khoai ráy cuối rào cừ trĩu nặng nỗi buồn không hiểu tại sao lá mình nặng thế.</span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'sans-serif'"></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'sans-serif'">Nếu sáng tinh mơ, bệnh trời đã rỉ rả tuôn trào thì cấy cày đành hoãn lại, ngồi trong cửa nhìn ra, chỉ "nghe" thấy tấm màn xô xiên chéo, đôi khi phả ra một hơi lạnh, ùa vào khung cửa cùng nỗi ẩm ướt như một nhớ nhung, mà chả biết nhớ nhung gì, nhớ nhung ai.</span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'sans-serif'"></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'sans-serif'">Hút thuốc lào vặt nhiều cũng chán, ai đó rang mẻ ngô già mà nhấm nháp cho qua ngày mờ mịt xóm thôn. Có ai nói: Nhà em ơi, hôm nay mình làm món muối vừng đi. Mưa còn dai đấy....</span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'sans-serif'"></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'sans-serif'">Con mương đầu làng hôm qua trong vắt màu nước xanh đen, hôm nay đỏ lờ như nước gạch cua, có người đội chiếc nón mê cứ ngửa lưng ra mà kéo chiếc vó cạnh khung rau muống phởn phơ xanh rờn những tay rau được vươn ra ngoài khung mà no nê mưa gió.</span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'sans-serif'"></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'sans-serif'">Thành phố có ngày chủ nhật, người rủ nhau rong chơi. Mưa là chủ nhật của làng quê, nhưng mỗi căn nhà, mỗi khoang sân thành ốc đảo. Chỉ trừ ai định đi tát nước trên đồng vàn đồng cao là được nghỉ thoả thích, còn tuỳ công việc để đẩy, người nghỉ ngơi buồn, mai việc ùn lên, vẫn cứ phải vắt sức ra mà thi với nắng trời, gió táp hay đường xa, quán chợ nhọc nhằn....</span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'sans-serif'"></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'sans-serif'">Nghìn năm trước và nghìn năm sau nữa, mưa quê có giống hôm nay khiến ta thấy trấu cắn trong lưng?</span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'sans-serif'"></span></span></p><p></p><p></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'sans-serif'">Bản quyền của tác giả <span style="color: #0b0080">Băng Sơn</span> . Sưu tầm từ: <span style="color: #3366bb">website về Hà Nội</span></span></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Hide Nguyễn, post: 9305, member: 6"] [B]MƯA QUÊ[/B] [COLOR=#000000][FONT=sans-serif] Nguyễn Bính có câu thơ: "Gió mưa là bệnh của giời...." [/FONT][/COLOR] [COLOR=#000000][FONT=sans-serif]Hôm nào bệnh nặng thì nước mắt ròng ròng, chan chứa. Hôm nào buồn thì trứng xoá mênh mang. Mưa thành phố bắt mọi người vội vàng. Mưa làng quê sao mà bẻ bai, dai dẳng, chầm chậm, lê thê.... [/FONT][/COLOR] [CENTER][IMG]https://blog.chaobuoisang.net/images/stores/cs/2011/05/23/mua-tuoi-tho-0.jpg[/IMG] [/CENTER] [COLOR=#000000][FONT=sans-serif]Những khoảng sân đất dềnh lên, những con đường ngoằn nghèo nhão ra càng thưa vắng bàn chân trần bấm đốt vào bùn cho đỡ trơn khỏi ngã. Cây chuối, cành tre, ngọn bưởi, gốc khoai ráy cuối rào cừ trĩu nặng nỗi buồn không hiểu tại sao lá mình nặng thế. [/FONT][/COLOR] [COLOR=#000000][FONT=sans-serif]Nếu sáng tinh mơ, bệnh trời đã rỉ rả tuôn trào thì cấy cày đành hoãn lại, ngồi trong cửa nhìn ra, chỉ "nghe" thấy tấm màn xô xiên chéo, đôi khi phả ra một hơi lạnh, ùa vào khung cửa cùng nỗi ẩm ướt như một nhớ nhung, mà chả biết nhớ nhung gì, nhớ nhung ai. [/FONT][/COLOR] [COLOR=#000000][FONT=sans-serif]Hút thuốc lào vặt nhiều cũng chán, ai đó rang mẻ ngô già mà nhấm nháp cho qua ngày mờ mịt xóm thôn. Có ai nói: Nhà em ơi, hôm nay mình làm món muối vừng đi. Mưa còn dai đấy.... [/FONT][/COLOR] [COLOR=#000000][FONT=sans-serif]Con mương đầu làng hôm qua trong vắt màu nước xanh đen, hôm nay đỏ lờ như nước gạch cua, có người đội chiếc nón mê cứ ngửa lưng ra mà kéo chiếc vó cạnh khung rau muống phởn phơ xanh rờn những tay rau được vươn ra ngoài khung mà no nê mưa gió. [/FONT][/COLOR] [COLOR=#000000][FONT=sans-serif]Thành phố có ngày chủ nhật, người rủ nhau rong chơi. Mưa là chủ nhật của làng quê, nhưng mỗi căn nhà, mỗi khoang sân thành ốc đảo. Chỉ trừ ai định đi tát nước trên đồng vàn đồng cao là được nghỉ thoả thích, còn tuỳ công việc để đẩy, người nghỉ ngơi buồn, mai việc ùn lên, vẫn cứ phải vắt sức ra mà thi với nắng trời, gió táp hay đường xa, quán chợ nhọc nhằn.... [/FONT][/COLOR] [COLOR=#000000][FONT=sans-serif]Nghìn năm trước và nghìn năm sau nữa, mưa quê có giống hôm nay khiến ta thấy trấu cắn trong lưng? [/FONT][/COLOR] [COLOR=#000000][FONT=sans-serif]Bản quyền của tác giả [COLOR=#0b0080]Băng Sơn[/COLOR] . Sưu tầm từ: [COLOR=#3366bb]website về Hà Nội[/COLOR][/FONT][/COLOR] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Tản văn, Tạp bút
Tản Văn Băng Sơn.
Top