TẢN MẠN VỀ TÌNH YÊU
Tình yêu! Là ôm lấy hơi ấm hiện tại, là gạt đi nỗi buồn quá khứ, hay là mơ mộng về hạnh phúc tương lai!?
Tình yêu, có khi chỉ là một giọt sương nhẹ rơi trên lá, tinh khiết, nhẹ nhàng mà mỏng manh níu kéo lại cái khoảnh khắc cuối cùng để hoàn mĩ rời đi, để tan biến vào hư áo.
Tình yêu, có khi chỉ là một cơn gió thoáng qua, gió thổi bay làn tóc ai, gió nhẹ nhàng phe phất. Gió lạnh cái lạnh của sự chia li mà gió ấm cái ấm của yêu thương vô bờ. Là gió lạnh hay lòng ai là giá băng, là gió ấm hay tim ai xao động, là đôi mắt kia biết nói hay là hồn ai trong cõi lòng ai.
Tình yêu, rồi cũng như một cơn mưa, khi ồn ào, lúc vội vã, khi yên bình, lúc dịu êm… Âu thì cơn mưa vẫn vậy, cùng một cơn mưa nhưng phản ứng mỗi người mỗi khác, cùng một trái tim yêu sao ai hận, ai vui?
Nếu muốn biết bạn yêu một người như thế nào, hãy nắm tay người đó và bước đến một cơn mưa. Nếu bạn khẽ run rẩy vì lạnh, cái lạnh mà trước nay chưa bao giờ bạn cảm thấy ở một cơn mưa, có lẽ rằng bạn đã rung động trước người kia. Nếu bạn thấy từng làn mưa như có hơi ấm lạ kì cuốn lấy trái tim đang rung động, để mãi mãi muốn giữ lấy cái khoảnh khắc nhỏ bé mà diệu kì, có lẽ rằng ai đó và bạn đang cùng chung lấy một nhịp đập con tim. Còn nếu bạn run run vì giá lạnh từ cơn mưa, từ làn gió kia, nhưng con tim lại như một dòng sông yên bình, ấm áp, để hơi ấm tỏa ra hòa quyện với làn mưa, hòa vào đôi mắt, vào bờ môi, vào từng kẽ nhỏ, vào tận rồi vút cao theo gió, có lẽ rằng bạn đang hạnh phúc bên ai.
………………………………………………………………………..
Nếu tạm chia tình yêu ra làm hai loại, yêu bằng lí trí và yêu bằng trái tim thì có lẽ loại thứ hai là dùng cho viết tiểu thuyết còn loại thứ nhất thực dụng hơn, dùng để yêu.
Vì bởi tình yêu đến tận cùng thì cũng vẫn là một loại cảm xúc của con người như bao cảm xúc khác, đến tận cùng có lẽ tình yêu cũng chỉ là sự thay đổi nồng độ của vài loại hoocmon (tương tự cảm giác sợ hãi). Bởi thế tình yêu cũng có khi là thoáng qua, có khi là mãi mãi, có lúc là dịu êm, có lúc là mãnh liệt. Và người ta vẫn biết, biết rằng yêu là phải thế này, phải thế kia nhưng mấy ai kiểm soát được tình yêu! Cũng như mấy ai kiểm soát được cảm xúc thực sự của mình, có chăng là học cách kiểm soát biểu hiện bề ngoài để từ đó sẽ trở thành một thói quen in vào tiềm thức rồi dùng cái tiềm thức mới này mà đè đi cái cảm xúc vốn cũng chỉ chờ lơi lả để buông ra.
Tình yêu, một vòng trái đất là tình yêu hay một cái quay lưng là ánh mắt?
Tình yêu, có đơn giản rằng là tình cảm giữa hai con người hay tình yêu là một phần của cuộc sống?
Tình yêu, mục đích của tình yêu là hạnh phúc hay con đường để có hạnh phúc trọn vẹn là tình yêu?
Tình yêu, là chọn một con đường ít chông gai để đến với nhau hay là cùng nhau vượt qua chông gai của cuộc sống?
………………………………………………………………………..
Đôi khi tôi phân vân giữa thích và yêu. Đôi khi tôi thử hỏi, người ta thích rồi mới yêu hay yêu rồi mới nhận ra là mình thích người đó?!
Đôi khi tôi tự hỏi, có phải một thằng con trai dễ dàng thích một hoặc nhiều cô gái đẹp nhưng rồi đôi khi lại yêu phải một cô gái ít đẹp hơn để rồi quay về thích luôn cái vẻ đẹp đơn sơ ấy.
Đôi khi tôi tự hỏi, trái tim chọn người yêu để lí trí sẽ biện minh cho tình yêu ấy hay là lí trí sẽ chọn sẵn người ấy để cho trái tim tìm cách yêu thương.
Đôi khi, và cũng như những gì tôi viết ra đây hay cả cái cách tôi diễn đạt đan xen giữa lí trí và cảm xúc. Đôi khi tất cả chỉ là chút ngụy biện, chút phản kháng cho thực tại. Rồi thì ta vẫn sống, vẫn yêu, vẫn mỗi sự lựa chọn của riêng ta mà bản thân nó là tổng hợp hài hòa của rất nhiều cảm xúc, rất nhiều suy nghĩ, rất nhiều cảnh ngộ khác nhau. Suy ngẫm một chút để chuẩn bị cho thực tại, rồi thì vẫn sống, vẫn chia sẻ, vẫn yêu thương.
………………………………………………………………………..
Tôi luôn cho rằng tình yêu cần sự vững bền. Tuy nhiên cuộc sống khác xa tiểu thuyết và sự bền vững không thể tồn tại nếu chỉ có tình yêu. Vì vậy, tôi yêu bằng cả con tim, nhưng tôi luôn dùng khối óc của mình để cho con tim biết điểm dừng phù hợp.
Tình yêu! Dù tình yêu với tôi khá lãn mạn thì đối với tôi vẫn không có tình yêu màu hồng. Với tôi tình yêu là một màu trắng. Thuần khiết, phiêu lãng nhưng trí tuệ, mãnh liệt và bình yên.
Tình yêu! Là ôm lấy hơi ấm hiện tại, là gạt đi nỗi buồn quá khứ, hay là mơ mộng về hạnh phúc tương lai!?
Tình yêu, có khi chỉ là một giọt sương nhẹ rơi trên lá, tinh khiết, nhẹ nhàng mà mỏng manh níu kéo lại cái khoảnh khắc cuối cùng để hoàn mĩ rời đi, để tan biến vào hư áo.
Tình yêu, có khi chỉ là một cơn gió thoáng qua, gió thổi bay làn tóc ai, gió nhẹ nhàng phe phất. Gió lạnh cái lạnh của sự chia li mà gió ấm cái ấm của yêu thương vô bờ. Là gió lạnh hay lòng ai là giá băng, là gió ấm hay tim ai xao động, là đôi mắt kia biết nói hay là hồn ai trong cõi lòng ai.
Tình yêu, rồi cũng như một cơn mưa, khi ồn ào, lúc vội vã, khi yên bình, lúc dịu êm… Âu thì cơn mưa vẫn vậy, cùng một cơn mưa nhưng phản ứng mỗi người mỗi khác, cùng một trái tim yêu sao ai hận, ai vui?
Nếu muốn biết bạn yêu một người như thế nào, hãy nắm tay người đó và bước đến một cơn mưa. Nếu bạn khẽ run rẩy vì lạnh, cái lạnh mà trước nay chưa bao giờ bạn cảm thấy ở một cơn mưa, có lẽ rằng bạn đã rung động trước người kia. Nếu bạn thấy từng làn mưa như có hơi ấm lạ kì cuốn lấy trái tim đang rung động, để mãi mãi muốn giữ lấy cái khoảnh khắc nhỏ bé mà diệu kì, có lẽ rằng ai đó và bạn đang cùng chung lấy một nhịp đập con tim. Còn nếu bạn run run vì giá lạnh từ cơn mưa, từ làn gió kia, nhưng con tim lại như một dòng sông yên bình, ấm áp, để hơi ấm tỏa ra hòa quyện với làn mưa, hòa vào đôi mắt, vào bờ môi, vào từng kẽ nhỏ, vào tận rồi vút cao theo gió, có lẽ rằng bạn đang hạnh phúc bên ai.
………………………………………………………………………..
Nếu tạm chia tình yêu ra làm hai loại, yêu bằng lí trí và yêu bằng trái tim thì có lẽ loại thứ hai là dùng cho viết tiểu thuyết còn loại thứ nhất thực dụng hơn, dùng để yêu.
Vì bởi tình yêu đến tận cùng thì cũng vẫn là một loại cảm xúc của con người như bao cảm xúc khác, đến tận cùng có lẽ tình yêu cũng chỉ là sự thay đổi nồng độ của vài loại hoocmon (tương tự cảm giác sợ hãi). Bởi thế tình yêu cũng có khi là thoáng qua, có khi là mãi mãi, có lúc là dịu êm, có lúc là mãnh liệt. Và người ta vẫn biết, biết rằng yêu là phải thế này, phải thế kia nhưng mấy ai kiểm soát được tình yêu! Cũng như mấy ai kiểm soát được cảm xúc thực sự của mình, có chăng là học cách kiểm soát biểu hiện bề ngoài để từ đó sẽ trở thành một thói quen in vào tiềm thức rồi dùng cái tiềm thức mới này mà đè đi cái cảm xúc vốn cũng chỉ chờ lơi lả để buông ra.
Tình yêu, một vòng trái đất là tình yêu hay một cái quay lưng là ánh mắt?
Tình yêu, có đơn giản rằng là tình cảm giữa hai con người hay tình yêu là một phần của cuộc sống?
Tình yêu, mục đích của tình yêu là hạnh phúc hay con đường để có hạnh phúc trọn vẹn là tình yêu?
Tình yêu, là chọn một con đường ít chông gai để đến với nhau hay là cùng nhau vượt qua chông gai của cuộc sống?
………………………………………………………………………..
Đôi khi tôi phân vân giữa thích và yêu. Đôi khi tôi thử hỏi, người ta thích rồi mới yêu hay yêu rồi mới nhận ra là mình thích người đó?!
Đôi khi tôi tự hỏi, có phải một thằng con trai dễ dàng thích một hoặc nhiều cô gái đẹp nhưng rồi đôi khi lại yêu phải một cô gái ít đẹp hơn để rồi quay về thích luôn cái vẻ đẹp đơn sơ ấy.
Đôi khi tôi tự hỏi, trái tim chọn người yêu để lí trí sẽ biện minh cho tình yêu ấy hay là lí trí sẽ chọn sẵn người ấy để cho trái tim tìm cách yêu thương.
Đôi khi, và cũng như những gì tôi viết ra đây hay cả cái cách tôi diễn đạt đan xen giữa lí trí và cảm xúc. Đôi khi tất cả chỉ là chút ngụy biện, chút phản kháng cho thực tại. Rồi thì ta vẫn sống, vẫn yêu, vẫn mỗi sự lựa chọn của riêng ta mà bản thân nó là tổng hợp hài hòa của rất nhiều cảm xúc, rất nhiều suy nghĩ, rất nhiều cảnh ngộ khác nhau. Suy ngẫm một chút để chuẩn bị cho thực tại, rồi thì vẫn sống, vẫn chia sẻ, vẫn yêu thương.
………………………………………………………………………..
Tôi luôn cho rằng tình yêu cần sự vững bền. Tuy nhiên cuộc sống khác xa tiểu thuyết và sự bền vững không thể tồn tại nếu chỉ có tình yêu. Vì vậy, tôi yêu bằng cả con tim, nhưng tôi luôn dùng khối óc của mình để cho con tim biết điểm dừng phù hợp.
Tình yêu! Dù tình yêu với tôi khá lãn mạn thì đối với tôi vẫn không có tình yêu màu hồng. Với tôi tình yêu là một màu trắng. Thuần khiết, phiêu lãng nhưng trí tuệ, mãnh liệt và bình yên.