rubi_mos2002
New member
- Xu
- 0
Tham khảo
Huh, my mind was wandering. Maybe I’m bored.
Does daydreaming tell you that you're bored?
Published on September 22, 2010 by Art Markman, Ph.D. in Ulterior Motives
Làm thế nào bạn biết được khi nào mình buồn chán? Có lẽ bạn có nhiều cách. Nếu bạn đang ngồi trong lớp học, bạn có thể phát hiện thấy mình buồn chán khi giảng viên nói với giọng đều đều. Hoặc có thể là bạn không thích chủ đề đó. Khả năng khác là bạn thấy tâm trí mình đi lang thang không liên quan gì đến bài giảng. Bạn có thể sử dụng sự mơ màng của tâm trí mình để xác định xem liệu bạn có đang buồn chán?
Câu hỏi này đã được kiểm tra trong 1 bài báo của Clayton Critcher và Tom Gilovich trong tháng 9/2010 trên tờ 'Personality and Social Psychology'.
Làm thế nào mà tâm trí đi lang thang có thể làm bạn nghĩ rằng mình đang buồn chán? Có lẽ nó phụ thuộc vào những điều bạn suy nghĩ. Ví dụ, nếu bạn bắt đầu suy nghĩ về những điều tích cực thì sau đó bạn có thể nghĩ rằng mình đang mơ màng về những điều vui vẻ vì bạn cho rằng công việc mình đang làm là nhàm chán. Thường thì khi tâm trí bạn lang thang đến những điều tiêu cực, đó là vì những điều tiêu cực làm bạn phiền muộn, và bạn không thể ngừng suy nghĩ về chúng. Do đó bạn có thể giả định rằng những suy nghĩ tiêu cực đến với bạn cho dù bạn muốn hay không, và vì vậy, sự mơ màng về những điều tiêu cực không phải bị gây ra bởi sự nhàm chán. Khả năng khác, bạn có nhiều khả năng nghĩ rằng sự mơ màng là 1 dấu hiệu cho thấy 1 nhiệm vụ là nhàm chán khi bạn nghĩ về những điều thú vị khác bạn có thể làm hơn là nhiệm vụ này. Vì vậy, khi bạn đang ngồi trong lớp, bạn có thể diễn giải tâm trí lang thang của mình như 1 triệu chứng của sự nhàm chán nếu bạn bắt đầu nghĩ về những thứ khác có thể làm thay vì ngồi trong lớp.
Để khám phá vấn đề này, các tác giả đầu tiên phát hiện thấy 1 cách thông minh để ảnh hưởng đến tâm trí lang thang của mọi người. Họ bắt đầu thực nghiệm bằng cách yêu cầu mọi người viết về những việc họ có thể làm. Một số nhóm viết về những điều thú vị mà họ có thể làm. Những nhóm khác viết về những trách nhiệm mà họ phải quan tâm đến. Sau đó, những nhóm viết về điều vui vẻ mà họ có thể làm đã mơ màng về những điều vui vẻ nhiều hơn nhóm viết về những trách nhiệm. Tương tự như vậy, nếu mọi người viết về những điều họ có thể làm thay vì ở đây trong thực nghiệm này, sự mơ màng của họ có xu hướng thiên về những điều mà họ có thể làm tại thời điểm đó. Nếu mọi nguòi viết về những điều họ đã từng làm trong quá khứ thì sau đó sự mơ màng của họ có xu hướng về những điều trong quá khứ.
Sau khi làm xong phần viết, mọi người được yêu cầu làm điều gì đó có mức độ thú vị vừa phải, như 1 trò chơi ghép hình hoặc giải câu đố ô chữ. Sau đó, họ được hỏi là yêu thích trò giải câu đố nhiều như thế nào.
Các kết quả cho thấy mọi người sử dụng những điều mơ màng của họ để giúp họ quyết định xem liệu họ có đang buồn chán. Họ nói rằng trò giải câu đố ít thú vị nhất khi họ mơ màng về những điều thú vị mà họ có thể làm tại thời điểm đó. Vì vậy, nếu họ giải câu đố và tâm trí họ đi lang tháng đến những điều vui vẻ khác mà họ có thể làm, thì họ giả định rằng họ cảm thấy nhàm chán với trò đố chữ.
Khía cạnh thú vị khác của những thực nghiệm trên là trong 1 nghiên cứu, mọi người được yêu cầu tập trung vào mối quan hệ giữa những điều họ viết về lúc bắt đầu nghiên cứu và những ý nghĩ sau đó của họ. Họ nhiều khả năng nhận ra rằng những điều họ mơ màng về bị ảnh hưởng bởi những điều họ đã viết về. Đối với những người này, mơ màng về những điều thú vị mà họ có thể làm không làm họ nghĩ rằng họ thấy nhàm chán với trò giải câu đố.
Cuối cùng, bạn nên nhớ rằng tâm trí bạn đi lang thang suốt ngày. Rất khó khăn để tập trung chú ý vào 1 nhiệm vụ trong 1 khoảng thời gian dài. Và có nhiều yếu tố có thể ảnh hưởng đến những điều bạn nghĩ đến khi bạn mơ màng. Điều đó có nghĩa là bạn không nên lúc nào cũng giả định rằng sự mơ màng là 1 dấu hiệu cho thấy bạn đang buồn chán. Chúng có thể chỉ là 1 dấu hiệu cho thấy bạn có quá nhiều thứ trong tâm trí của bạn.
Nguồn: psychologytoday.com
Huh, my mind was wandering. Maybe I’m bored.
Does daydreaming tell you that you're bored?
Published on September 22, 2010 by Art Markman, Ph.D. in Ulterior Motives
Làm thế nào bạn biết được khi nào mình buồn chán? Có lẽ bạn có nhiều cách. Nếu bạn đang ngồi trong lớp học, bạn có thể phát hiện thấy mình buồn chán khi giảng viên nói với giọng đều đều. Hoặc có thể là bạn không thích chủ đề đó. Khả năng khác là bạn thấy tâm trí mình đi lang thang không liên quan gì đến bài giảng. Bạn có thể sử dụng sự mơ màng của tâm trí mình để xác định xem liệu bạn có đang buồn chán?
Câu hỏi này đã được kiểm tra trong 1 bài báo của Clayton Critcher và Tom Gilovich trong tháng 9/2010 trên tờ 'Personality and Social Psychology'.
Làm thế nào mà tâm trí đi lang thang có thể làm bạn nghĩ rằng mình đang buồn chán? Có lẽ nó phụ thuộc vào những điều bạn suy nghĩ. Ví dụ, nếu bạn bắt đầu suy nghĩ về những điều tích cực thì sau đó bạn có thể nghĩ rằng mình đang mơ màng về những điều vui vẻ vì bạn cho rằng công việc mình đang làm là nhàm chán. Thường thì khi tâm trí bạn lang thang đến những điều tiêu cực, đó là vì những điều tiêu cực làm bạn phiền muộn, và bạn không thể ngừng suy nghĩ về chúng. Do đó bạn có thể giả định rằng những suy nghĩ tiêu cực đến với bạn cho dù bạn muốn hay không, và vì vậy, sự mơ màng về những điều tiêu cực không phải bị gây ra bởi sự nhàm chán. Khả năng khác, bạn có nhiều khả năng nghĩ rằng sự mơ màng là 1 dấu hiệu cho thấy 1 nhiệm vụ là nhàm chán khi bạn nghĩ về những điều thú vị khác bạn có thể làm hơn là nhiệm vụ này. Vì vậy, khi bạn đang ngồi trong lớp, bạn có thể diễn giải tâm trí lang thang của mình như 1 triệu chứng của sự nhàm chán nếu bạn bắt đầu nghĩ về những thứ khác có thể làm thay vì ngồi trong lớp.
Để khám phá vấn đề này, các tác giả đầu tiên phát hiện thấy 1 cách thông minh để ảnh hưởng đến tâm trí lang thang của mọi người. Họ bắt đầu thực nghiệm bằng cách yêu cầu mọi người viết về những việc họ có thể làm. Một số nhóm viết về những điều thú vị mà họ có thể làm. Những nhóm khác viết về những trách nhiệm mà họ phải quan tâm đến. Sau đó, những nhóm viết về điều vui vẻ mà họ có thể làm đã mơ màng về những điều vui vẻ nhiều hơn nhóm viết về những trách nhiệm. Tương tự như vậy, nếu mọi người viết về những điều họ có thể làm thay vì ở đây trong thực nghiệm này, sự mơ màng của họ có xu hướng thiên về những điều mà họ có thể làm tại thời điểm đó. Nếu mọi nguòi viết về những điều họ đã từng làm trong quá khứ thì sau đó sự mơ màng của họ có xu hướng về những điều trong quá khứ.
Sau khi làm xong phần viết, mọi người được yêu cầu làm điều gì đó có mức độ thú vị vừa phải, như 1 trò chơi ghép hình hoặc giải câu đố ô chữ. Sau đó, họ được hỏi là yêu thích trò giải câu đố nhiều như thế nào.
Các kết quả cho thấy mọi người sử dụng những điều mơ màng của họ để giúp họ quyết định xem liệu họ có đang buồn chán. Họ nói rằng trò giải câu đố ít thú vị nhất khi họ mơ màng về những điều thú vị mà họ có thể làm tại thời điểm đó. Vì vậy, nếu họ giải câu đố và tâm trí họ đi lang tháng đến những điều vui vẻ khác mà họ có thể làm, thì họ giả định rằng họ cảm thấy nhàm chán với trò đố chữ.
Khía cạnh thú vị khác của những thực nghiệm trên là trong 1 nghiên cứu, mọi người được yêu cầu tập trung vào mối quan hệ giữa những điều họ viết về lúc bắt đầu nghiên cứu và những ý nghĩ sau đó của họ. Họ nhiều khả năng nhận ra rằng những điều họ mơ màng về bị ảnh hưởng bởi những điều họ đã viết về. Đối với những người này, mơ màng về những điều thú vị mà họ có thể làm không làm họ nghĩ rằng họ thấy nhàm chán với trò giải câu đố.
Cuối cùng, bạn nên nhớ rằng tâm trí bạn đi lang thang suốt ngày. Rất khó khăn để tập trung chú ý vào 1 nhiệm vụ trong 1 khoảng thời gian dài. Và có nhiều yếu tố có thể ảnh hưởng đến những điều bạn nghĩ đến khi bạn mơ màng. Điều đó có nghĩa là bạn không nên lúc nào cũng giả định rằng sự mơ màng là 1 dấu hiệu cho thấy bạn đang buồn chán. Chúng có thể chỉ là 1 dấu hiệu cho thấy bạn có quá nhiều thứ trong tâm trí của bạn.
Nguồn: psychologytoday.com