rubi_mos2002
New member
- Xu
- 0
Tham khảo
Why Is Self-Acceptance So Hard?
We think if we punish ourselves enough, we'll change.
Published on September 13, 2011 by Barbara Markway, Ph.D. in Shyness Is Nice
Chúng ta nghĩ rằng nếu chúng ta trừng phạt bản thân đủ, chúng ta sẽ thay đổi.
Tại sao những người yên lặng, e thẹn (shy, quiet people) cảm thấy rất khó để chấp nhận bản thân?
Vai trò của văn hoá trong việc chấp nhận bản thân (self-acceptance): Làm thế nào để chấp nhận cái phần yên lặng của chúng ta là khó khăn trong nền văn hoá đề cao tính hướng ngoại hơn hướng nội. Dưới đây là 1 số lý do tôi nghĩ rằng việc chấp nhận bản thân là sự thử thách.
1. Chúng ra nghĩ rằng, nếu chúng ta trừng phạt bản thân đủ thì chúng ta sẽ thay đổi. Chấp nhận bản thân vô điều kiện là khó khăn vì chúng ta phải từ bỏ ý nghĩ kỳ quặc là nếu chúng ta trừng phạt bản thân đủ với những suy nghĩ tiêu cực, chúng ta sẽ thay đổi. Như thể nếu chúng ta nghĩ mình có thể thay đổi bản thân bằng cách nói những điều như:
• Tôi là người yếu đuối vì có bất kỳ cảm xúc lo lắng nào.
• Tôi là người không bình thường vì tôi yên lặng.
• Có điều gì đó không ổn với tôi nếu tôi không có rất nhiều bạn bè và 1 cuộc sống xã hội 'năng động'.
• Tôi là kẻ thất bại.
• Tôi là người lập dị.
• Tôi là người nhàm chán.
Chúng ta bám lấy niềm tin rằng bằng cách nhiếc móc bản thân, chúng ta sẽ thay đổi thành 'con người xã hội.' Nhưng tôi đã học được từ kinh nghiệm, chiến lược này không hiệu quả. Trong thực tế, chúng ta càng la hét với bản thân "hãy hăng hái lên, vui vẻ lên", "hãy bỏ thói xấu đó", chúng ta càng trở nên lo lắng hơn. Đứa trẻ nhỏ bé sợ hãi bên trong chúng ta không đáp ứng tích cực trước 1 kẻ độc tài như vậy. Thay vào đó, chúng ta cần tìm những cách để chấp nhận cái phần lo lắng của chúng ta, và nhẹ nhàng nói "Bạn ổn".
2. Chúng ta không tin mình xứng đáng được chấp nhận. Những thông điệp chúng ta nhận được từ nền văn hoá của chúng ta, từ người khác và từ bản thân chúng ta trở nên ăn sâu, một phần do sự lặp đi lặp lại. Chúng ta không nghe câu "bạn quá yên lặng" 1 hoặc 2 lần; chúng ta nghe nó lặp đi lặp lại từ nhiều nguồn khác nhau. Vì những thông điệp tiêu cực đó tấn công chúng ta tới tấp, và vì chúng ta không bao giờ dừng lại để hỏi liệu chúng có đúng không, chúng ta nội tâm hoá cảm xúc rằng, quả thực chúng ta có khuyết điểm. Chúng ta không tin rằng chúng ta xứng đáng được chấp nhận, ít nhất là không phải bây giờ. Chúng ta nói với bản thân:
• Có lẽ tôi sẽ cảm thấy ổn về bản thân nếu tôi được thăng chức.
• Có lẽ tôi sẽ cảm thấy ổn về bản thân nếu tôi qua được bài thuyết trình tháng tới.
Những điều kiện nào bạn đang đặt lên bản thân? Bạn có chấp nhận mình là mình ngày hôm nay? Hoặc bạn cảm thấy mình phải thay đổi trước khi bạn có thể chấp nhận bản thân?
Nhớ là, chấp nhận không có nghĩa là bạn từ bỏ và không cố gắng nữa. Ngược lại, nó có nghĩa là bạn đang nhìn bản thân và hoàn cảnh của bạn 1 cách thực tế. Tất nhiên có những khá cạnh trong cuộc sống của tôi mà tôi muốn làm việc. Nhưng tôi sẽ thay đổi dễ dàng hơn nhiều nếu tôi không lãng phí năng lượng để chỉ trích bản thân vì những khuyết điểm.
3. Chúng ta tin rằng chúng ta đang từ bỏ sự kiểm soát. 1 rào cản khác đối với sự chấp nhận bản thân, và có lẽ là khó vượt qua nhất, là niềm tin rằng chúng ta đang sử dụng 1 số kiểu kiểm soát có ý nghĩa khi chúng ta chống lại 1 điều gì đó. Đây là lối suy nghĩ của phương Tây: Chúng ta phải chiến đấu để chinh phục. Ngược lại, triết lý phương Đông nhấn mạnh sự trôi theo dòng chảy, đi cùng với, không chống lại. Thay đổi suy nghĩ này có thể là đáng sợ vì dường như chúng ta đang từ bỏ sự kiểm soát, và nó có thể cảm thấy như 1 sự mất mát khủng khiếp. Tuy nhiên, trong thực tế, chúng ta không mất; chúng ta đạt được sức mạnh to lớn. Thay vì từ bỏ sức mạnh của chúng ta bằng cách để cho người khác quyết định giá trị của chúng ta, chúng ta nói với bản thân, "Tôi chấp nhận bản thân mình hôm nay, chính xác con người tôi là." Bằng cách từ bỏ sự kiểm soát, chúng ta đạt được nó.
Nguồn: PsychologyToday
Why Is Self-Acceptance So Hard?
We think if we punish ourselves enough, we'll change.
Published on September 13, 2011 by Barbara Markway, Ph.D. in Shyness Is Nice
Chúng ta nghĩ rằng nếu chúng ta trừng phạt bản thân đủ, chúng ta sẽ thay đổi.
Tại sao những người yên lặng, e thẹn (shy, quiet people) cảm thấy rất khó để chấp nhận bản thân?
Vai trò của văn hoá trong việc chấp nhận bản thân (self-acceptance): Làm thế nào để chấp nhận cái phần yên lặng của chúng ta là khó khăn trong nền văn hoá đề cao tính hướng ngoại hơn hướng nội. Dưới đây là 1 số lý do tôi nghĩ rằng việc chấp nhận bản thân là sự thử thách.
1. Chúng ra nghĩ rằng, nếu chúng ta trừng phạt bản thân đủ thì chúng ta sẽ thay đổi. Chấp nhận bản thân vô điều kiện là khó khăn vì chúng ta phải từ bỏ ý nghĩ kỳ quặc là nếu chúng ta trừng phạt bản thân đủ với những suy nghĩ tiêu cực, chúng ta sẽ thay đổi. Như thể nếu chúng ta nghĩ mình có thể thay đổi bản thân bằng cách nói những điều như:
• Tôi là người yếu đuối vì có bất kỳ cảm xúc lo lắng nào.
• Tôi là người không bình thường vì tôi yên lặng.
• Có điều gì đó không ổn với tôi nếu tôi không có rất nhiều bạn bè và 1 cuộc sống xã hội 'năng động'.
• Tôi là kẻ thất bại.
• Tôi là người lập dị.
• Tôi là người nhàm chán.
Chúng ta bám lấy niềm tin rằng bằng cách nhiếc móc bản thân, chúng ta sẽ thay đổi thành 'con người xã hội.' Nhưng tôi đã học được từ kinh nghiệm, chiến lược này không hiệu quả. Trong thực tế, chúng ta càng la hét với bản thân "hãy hăng hái lên, vui vẻ lên", "hãy bỏ thói xấu đó", chúng ta càng trở nên lo lắng hơn. Đứa trẻ nhỏ bé sợ hãi bên trong chúng ta không đáp ứng tích cực trước 1 kẻ độc tài như vậy. Thay vào đó, chúng ta cần tìm những cách để chấp nhận cái phần lo lắng của chúng ta, và nhẹ nhàng nói "Bạn ổn".
2. Chúng ta không tin mình xứng đáng được chấp nhận. Những thông điệp chúng ta nhận được từ nền văn hoá của chúng ta, từ người khác và từ bản thân chúng ta trở nên ăn sâu, một phần do sự lặp đi lặp lại. Chúng ta không nghe câu "bạn quá yên lặng" 1 hoặc 2 lần; chúng ta nghe nó lặp đi lặp lại từ nhiều nguồn khác nhau. Vì những thông điệp tiêu cực đó tấn công chúng ta tới tấp, và vì chúng ta không bao giờ dừng lại để hỏi liệu chúng có đúng không, chúng ta nội tâm hoá cảm xúc rằng, quả thực chúng ta có khuyết điểm. Chúng ta không tin rằng chúng ta xứng đáng được chấp nhận, ít nhất là không phải bây giờ. Chúng ta nói với bản thân:
• Có lẽ tôi sẽ cảm thấy ổn về bản thân nếu tôi được thăng chức.
• Có lẽ tôi sẽ cảm thấy ổn về bản thân nếu tôi qua được bài thuyết trình tháng tới.
Những điều kiện nào bạn đang đặt lên bản thân? Bạn có chấp nhận mình là mình ngày hôm nay? Hoặc bạn cảm thấy mình phải thay đổi trước khi bạn có thể chấp nhận bản thân?
Nhớ là, chấp nhận không có nghĩa là bạn từ bỏ và không cố gắng nữa. Ngược lại, nó có nghĩa là bạn đang nhìn bản thân và hoàn cảnh của bạn 1 cách thực tế. Tất nhiên có những khá cạnh trong cuộc sống của tôi mà tôi muốn làm việc. Nhưng tôi sẽ thay đổi dễ dàng hơn nhiều nếu tôi không lãng phí năng lượng để chỉ trích bản thân vì những khuyết điểm.
3. Chúng ta tin rằng chúng ta đang từ bỏ sự kiểm soát. 1 rào cản khác đối với sự chấp nhận bản thân, và có lẽ là khó vượt qua nhất, là niềm tin rằng chúng ta đang sử dụng 1 số kiểu kiểm soát có ý nghĩa khi chúng ta chống lại 1 điều gì đó. Đây là lối suy nghĩ của phương Tây: Chúng ta phải chiến đấu để chinh phục. Ngược lại, triết lý phương Đông nhấn mạnh sự trôi theo dòng chảy, đi cùng với, không chống lại. Thay đổi suy nghĩ này có thể là đáng sợ vì dường như chúng ta đang từ bỏ sự kiểm soát, và nó có thể cảm thấy như 1 sự mất mát khủng khiếp. Tuy nhiên, trong thực tế, chúng ta không mất; chúng ta đạt được sức mạnh to lớn. Thay vì từ bỏ sức mạnh của chúng ta bằng cách để cho người khác quyết định giá trị của chúng ta, chúng ta nói với bản thân, "Tôi chấp nhận bản thân mình hôm nay, chính xác con người tôi là." Bằng cách từ bỏ sự kiểm soát, chúng ta đạt được nó.
Nguồn: PsychologyToday