Ta với ta

Tongthieugia

New member
Xu
0
Em trở về cùng bao niềm vui mới
Con đường mòn chỉ mình ta với ta.

Cành trúc biếc xanh một chiều tà
Áo vải trên vai một hình bóng
Con đường xa lắc ta với ta.

Cô em ven suối người xứ lạ
Nhìn em mắt biếc như quê nhà
Tà áo tung bay y tiên nữ
Em đã đi rồi lại mình ta với ta.
:too_sad:
 
Ta


Nghe chim hót giật mình. Trời sáng.

Những nghĩ suy quẫy đạp tìm đường ra.

Ý chí gom tàn tro thành lửa bỏng,

Bình minh xây kim tự tháp lòng Ta.
 
Ta!

Ta có khi là thật
có khi ảo là ta.

Ta chỉ biết cái cảm giác của ta
không hiểu nổi người già và trẻ nhỏ.

Yêu xa, Mẹ giận, Cha không nói gì, chỉ còn ta.
rồi thời gian giúp làm tan ra tất cả.

Mẹ và Cha cũng đã hiểu lòng ta.
Yêu xa, có khi nào ta không hiểu Mẹ?
Người vất vả nuôi lớn khôn ta.

Dù tình cảm là thứ khó nói ra.
Ta đã hiểu và Mẹ ta cũng hiểu.
Tình yêu thật là một điều kì diệu.
Ta yêu người và ta yêu ta!
 
Nếu biết Chị Lan là Bích Ngọc
Thì duyên cớ chi lại vô tình
Đổ nước lạnh cho chị mãi lặng thinh.
Nếu biết Bích Ngọc là chị tôi
Tôi đã cân nhắc ko gọi em rồi
Ta chính ta làm chị bối rối
Chị bỏ mình ta với ta thôi.:beat_brick:
 
Em trở về cùng bao niềm vui mới
Con đường mòn chỉ mình ta với ta.

Cành trúc biếc xanh một chiều tà
Áo vải trên vai một hình bóng
Con đường xa lắc ta với ta.

Cô em ven suối người xứ lạ
Nhìn em mắt biếc như quê nhà
Tà áo tung bay y tiên nữ
Em đã đi rồi lại mình ta với ta.
:too_sad:
Lãng tử
MjnhTrjet

Tĩnh lặng đêm vàng nghe sáo xa
Tìm vô chiếu ấm mượn chung trà
Gió khuya lãng tử say tri kỹ
Trăng sớm hằng nga vén gót ngà
Tâm hữu trong kia hòa trẫy hội
Cô nhân ngoài ngõ rẽ phong ba
Đường xa cứ ngỡ tri âm gọi
Ngoảnh lại riêng mình, ta với ta !.
 
Chờ Bút chì lâu quá, đành họa bài thơ "Lãng tử" của Mjnhtrjet. Gớm cái ông Mjnhtrjet này, tri kỷ với trăng mà trong nhà ngoài ngõ đã ví với "phong ba", Lấy vợ chắc "tý lẫy tý lẫy".

Thật tuyệt đêm vàng nghe sáo xa
Rượu tiên vội nhấc... phải chung trà
Đêm nay lãng tử quên mang rượu...
Càng giận Hàng Nga vén gót ngà
Vui vầy bằng hữu nơi xa ấy...
Cô lẽ riêng mình đạp phong ba
Bên tai còn tiếng tri âm gọi...
Gió lạnh, trăng vàng ta với ta.
 
Tiền hết, rượu hết, chỉ còn trà
Giữa đêm trăng sáng có mình ta
Ước gì quân tử mang rượu đến
Vừa uống rượu chùa - ngắm hằng Nga ^^
 
Uống rượu nồng có Hằng Nga e ấp
Tình tri âm mặc sức ta say
Tay nắm tay ước chung một chén thề
Để ta cùng về một cõi mộng mơ
Để cho thỏa khát khao ta đợi chờ
Và bớt bơ vơ cùng bạn yêu thơ.
 
Một ngày, nỗi buồn cười xòe với Ta ở đầu con dốc.

Rồi lao xuống không phanh.

Cái ước mơ bị rớt đằng sau,

Ngoái đầu lại, nghẹn ngào cơn nhức mỏi.

Phía trước trở thành hỗn độn,

Có gì tha thiết đâu,

Khi ước mơ vẫn rớt lại đằng sau.

Lạnh lùng ném nỗi nhớ xuống vực sâu,

Nơi chúng không thể nào quay trở lại.

Thôi cứ tiến tới khoảng không rộng rãi.

Ta tự do, Ta thanh thản rong chơi.

Phủi sạch tay những món nợ đời,

Những khát vọng, niềm say mê xưa cũ.

“Thiện kỳ thân”, có lẽ thế là đủ.

Cứ vui đi, Ta bé nhỏ, Ta ơi ... :pudency:
 
Thơ hơi buồn, Chị Lan thân mến trong nỗi bi phẫn tuyệt cùng cũng nên có một sự "Mặc khải thần thánh " ít ra là của người yêu thơ bạn ạ.
Theo dòng thơ bạn tôi cảm tác lại bài "Ta với Ta" nhé !

Hạnh phúc chỉ thoáng qua thôi...
Như mây bay, như gió thổi, như tiếng cười,
Nhưng vẫn thường tồn tại
Với những ai yêu nó.

Còn nỗi đau ư ? Nỗi đau là vĩnh cửu
Mỗi số phận người ai đếm hết niềm đau...
"Thảo nào khi mới chôn nhau
Đã mang tiếng khóc ban đầu mà ra"*

Buồn vui năm tháng trôi qua
Tim ta còn lại bao la nỗi sầu
Trôi đi hoặc bám vào đâu
Buông trôi thì dở bám lâu đeo phiền
Bao giờ lên cõi thần tiên
Ung dung tự tại ngắm miền nhân gian.

Ừ vậy thôi
Ta an trú trong ta..
Không hạnh phúc...
Không nỗi đau nào..
Ta chỉ là ta.

* Ôn Như Hầu Nguyễn Gia Thiều nhà thơ xứ Kinh Bắc thời Lê Hiển Tông, tác giả Cung oán ngâm khúc nỗi tiếng.
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top