Kuin Sukoagoa
Yêu
- Xu
- 0
Ta buông tay nhé anh !
Có lẽ anh đã bước qua ngã rẽ khác cho cuộc đời mình, nơi ấy hình như không còn em nữa, không còn chút nào phải không anh.
Không có em nơi ấy anh có thấy bình yên hơn không, không có em nơi ấy có lẽ anh hạnh phúc thật nhiều .... nơi cuối cuộc đời ấy có khi nào ta gặp nhau như một người bạn và có gì khác hơn một người bạn không hả anh?
Mọi thứ thay đổi quá nhanh em chưa kịp tỉnh giấc trong bao nhiêu sự thật vỡ òa. Anh đã chọn cho mình một gia đình nhỏ, nhưng tại sao anh ơi ngày vui ấy anh chia xẻ cùng bạn bè lại bỏ em ở lại một mình.
Trống vắng vô cùng, cảm giác bị bỏ rơi, bị người ta coi khinh, còn thua một người bạn xa lạ. Anh có hiểu cảm giác đó không? Tột cùng của sự ê chề và thất vọng...
Và rồi mọi thứ đã đi qua, em cũng phải đứng lên để đi trên con đường này, dù thực sự rất giận anh nhưng em vẫn muốn được gặp anh trên con đường em bước.
Gia đình nhỏ của anh ra sao? Còn em, thì chắc năm nay em cùng bạn mình xây đắp cho gia đình nhỏ của mình. Gia đình của em rất hạnh phúc vì em tìm được một người chồng luôn yêu thương và vị tha cho những lỗi nhỏ của em trong cuộc sống.
Hôm nay là ngày sinh nhật của anh - ngày 04/03. Ngày ấy khi ở bên nhau, mình chưa có dịp chia sẻ sinh nhật của anh và mãi mãi sau này chắc cũng vậy. Tại sao ông trời lại trêu người thế anh nhỉ? Cho tụi mình gặp nhau, chia xẻ tình cảm cho nhau rồi lại xa nhau trong bao niềm hy vọng.
Nhưng cũng lạ anh nhỉ, tại sao tụi mình giống nhau đến thế, giống thế nên ít khi nào ta tranh cãi nhau gì, vậy mà mọi thứ không như ta mong đợi. Xa rồi mọi thứ, trong một khung cảnh hiện ra trong mắt em, hai đứa đang ngồi trong ghế đá sân trường Bách Khoa ngày nào - chúng mình đang trò chuyện vui vẻ....vậy mà mọi thứ đã qua đi rất nhanh rất nhanh, chúng ta đã già rồi anh ạ.
Quá khứ đã là quá khứ. Hiện tại em đang chuẩn bị cho mình một đám cưới nho nhỏ. Chỉ mong rằng trong ngày cưới của em, em nhận được lời chúc phúc của anh, anh nhé. Hạnh phúc không ở đâu xa xôi, ở chính trong bàn tay chúng ta nếu như chúng ta biết nắm lấy nó, vun vén nó - hạnh phúc sẽ không bao giờ từ bỏ mình đúng không anh.
Em đã một lần buông tay ra để mất đi sự ngọt ngào của tình yêu nơi anh nên khi sau này anh hỏi em "làm vợ anh nhé!", em không thể một lần nữa buông tay ra đối với người yêu hiện tại của mình. Một lần vấp ngã đã làm em quá đau, nó như một vết dao khứa vào tim cho đến tận bây giờ, nó để lại vết xước trong lòng em quá lớn. Chúng ta nên chấp nhận những gì ta đang có để mà sống, đúng không anh. Chân thành chúc anh hạnh phúc, nhìn thấy anh hạnh phúc vui vẻ là phần nào em cảm thấy mãn nguyện rồi.
Em đang chuẩn bị cho mình hành trang để bước sang một ngã rẽ khác, nơi ấy người chia xẻ hạnh phúc với em không phải là anh nữa. Ta buông tay nhé anh.
Chuông gió
Sửa lần cuối bởi điều hành viên: