Suy tưởng tiếp cận Tâm Linh
Thế kỉ 21 không phải là Thế kỉ của Khoa học – Công nghệ! Con người dường như đã đạt đến đỉnh cao của nghiên cứu phát hiện ra những Qui luật cũng như những Tri thức về Khoa học cơ bản và ứng dụng, từ đó có sẵn những nguyên lí để làm ra những thiết bị, phương tiện khác nhau phục vụ sản xuất, đời sống và những mưu cầu khác ! Con người đã đưa thiết bị lên Sao Hỏa, đã vẽ nên Bản đồ Gen của chính mình…
Nhưng chính vì vậy Con đường bí mật đi đến tìm hiểu ý niệm về Thượng Đế - Thế giới Tuyệt đối – có vẻ như gần hơn, lại càng làm Con người khát vọng hơn bao giờ hết! Để ít nhất cũng ngộ ra một điều rằng : Bản thân Khoa học Công nghệ, dù phát triển đến đâu nhưng là quá hữu hạn để thỏa mãn khát vọng đó: Sức mạnh Vật chất, các Qui luật của Thế giới Vật chất dù đến ghê gớm cũng chỉ tạo ra những lò lửa Nhiệt hạch trên Mặt Trời Khổng lồ, hay đưa trí tuệ của Con người ( trong bộ Não dù phi thường của mình ) đi đến hình dung hình ảnh vĩ đại về cái Black Hole ( Hố Đen ) mà thôi! Thế còn trước đó và trong nó như thế nào?
Thách thức cho khát vọng đó của Con người hiện nay là tìm kiếm những khả năng có thể vượt qua chính những hạn chế của mình ( Bản thể & Xã hội & Công nghệ ), vươn đến những phạm vi tối cao của Vũ Trụ…Bởi vậy Thể kỉ 21 – xét theo xu hướng Tri thức – là thế kỉ Con người biết chắc rằng mình phải tìm kiếm những phương thức và cách tiếp cận phi truyền thống và cố gắng lý giải xác thực hơn để càng ngày càng thấy mình tiệm cận đến Thế giới Tâm Linh !….Không phải ngẫu nhiên mà cái Vòng tròn này quay trở lại : Ngày xửa ngày xưa….bằng Văn Thơ, Âm Nhạc, Mĩ Thuật….Con người đã có thể du hành lên Mặt Trăng, đã bay vào Vũ Trụ với những siêu tưởng mà đến hôm nay Khoa học và Công nghê mới dần từng bước thực chứng mà vẫn chưa vươn tới hoàn toàn được như thế. Trước Công Nguyên Triết học Phương Đông đưa ra ý niệm Âm Dương, Ngũ Hành…dường như một ‘Tôn giáo Tuyệt đối Chuẩn tắc’ ( Chữ của tôi dùng ) mà toàn bộ thành quả của Khoa học đến hôm nay không hề xung đột, mà cũng chỉ đang tiệm cận đến mà thôi….
Ví dụ 1: Khi Một Người đi trên chuyến xe bình thường thì anh ta đến nơi anh ta định muốn đến, ở tương lai đó sẽ xảy ra những điều anh ta dự kiến bởi kế hoạch, và có thể lường trước bởi một số dự liệu nhờ tiên đoán ( chọn giờ xuất hành, những cảnh báo… Chẳng hạn, thầy Tướng nói : anh ta đi xe hơi có nguy cơ bị đánh bom, anh ta bèn đi bằng xe bọc thép rất kiên cố - là phương tiện tối thiểu đi được qui luật Vật lí do bom nổ tác động vào anh ta )! Nhưng nếu anh ta đi trên con tàu mà giả định rằng hơn rất nhiều xe bọc thép nói trên - ở đó các qui luật Vật lí và qui luật sống bình thường không mảy may ảnh hưởng nữa ( ví như con tàu tốc độ ánh sáng ) thì nó có đưa anh ta đi đến Tương lai chắc chắn như vốn hoạch định cho mình như thế nữa không? Nếu đi trên con tàu đó thì hẳn anh ta sẽ không là anh ta như một thực thể như đang nhìn thấy mà sẽ là một ‘dạng khác’ ? Đó là gì ? Tương lai của anh ta lúc đó thực ra là gì ? Chắc chắn là không còn là câu chuyện của Mạng sống nữa – sẽ là ‘điều khác’ !
Ví dụ 2 : Nếu có con tàu thời gian thì Con Mèo Con 3 tuổi có thể quay ngược về thời điểm nó sinh ra mà nó vẫn là nó đang 3 tuổi nữa không ? Ở thời điểm quay lại quá khứ như thế, Bố nó đâu, là gì? Nhỡ nó du côn mà giết Bố nó thì liệu có còn nó nữa không.?... Hoặc nếu con tàu đó chạy đến tương lai của nó thì có thể dẫn nó đến rất nhanh cái thời điểm nó 100 tuổi không ? Trong khi đời sống sinh học của nó chỉ khoảng 15 năm ? Trên hành trình đó nó có gặp phải những điều đáng phải xảy ra như sẽ xảy ra khi nó sống bình thường trong một căn nhà nào đó không ?
Ví dụ 3 : Có những Vì Sao đã tắt tàn, nhưng đến hôm nay ánh sáng từ nó mới vượt được những Tỉ năm ánh sáng đến với Trái đất chúng ta. Nhờ vậy chúng ta vẫn thây nơ hiện hữu, nhận dạng và hiểu được diễn tiến của nó cho dù nó đã biến mất từ lâu…Thực chất, bằng suy tưởng, tư duy ( là cách duy nhất như chúng ta từng hiểu có thể đi xuôi ngược trục Thời gian với vận tốc trên ánh sáng – chính là vận tốc của Thời Gian như tôi đã trình bày trong bài Bí Mật của Thời gian… ), thì chúng ta có thể quay ngược về Vì Sao đó nhanh hơn tốc độ ánh sáng…đến được nó khi nó, ở đó thấy nó còn đang tồn tại….cho dù thực chất nó đã không hiện hữu nữa ( nếu nhờ tín hiệu về nó được phát đi của ánh sáng )
Ví dụ 4 : Nhờ Khoa học và Công nghệ, một Tế bào Gốc, một Phôi Thai, một Con người được bảo quản đông lạnh…cho đến rất 5000 năm sau được hoạt sinh hóa trở thành một thực thể sống . Nhưng anh ta, ở tương lai đó, trong thể chất, tinh thần của mình cũng chỉ là một Sinh Thể lưu giữ hiện trạng mọi mặt của quá khứ và thời đại hôm nay ( thời điểm được đông lạnh ) mà thôi ? Trong 5000 năm chờ đợi ấy anh ta không là anh ta? Anh ta chết ? Hay anh ta đang là mình?... rõ ràng là không phải thế! Cho dù dòng thời gian vẫn trôi chảy ( 5000 năm qua đi cơ mà )…5000 năm ấy tuy có bao nhiêu biến cố, nhưng liêu có gì để tiên đoán cho anh ta khi đang được đông lạnh như vậy ? Hóa ra mọi sự tiên đoán, như người ta vẫn muốn thế, là gắn với quá trình sống thực mà thôi !? Bản chất là dẫn dắt Bản thể đi vào Ý niệm về Thời Gian sống chậm lại tối thiểu như có thể ! Nhờ vậy đỡ hao tổn và rủi ro !
Ví dụ 5: Nhưng Con Gấu ngủ đông ( nghĩa là thời gian mấy tháng rét mướt đó, sự sống của nó trở về trạng thái tối thiểu ), nó vẫn sống, nó không thể và không dự đoán gì cả về những điều xảy ra, mà Con người sẽ dự đoán thay cho nó – chẳng hạn nhờ khoa học mà biết sẽ có núi lở…Con người sẽ vác nó đến chỗ khác để tránh…do đó Tương lai của nó không tùy thuộc vào nó nữa. Vấn đề nó phải lộ diện để Con người nhận ra nó, nó phải hữu ích để Con người muốn cứu nó….Đến lượt Con người cũng vậy ( lộ diện và để ‘thương được’…với Lực lượng nào đó trong Siêu nhiên – Thượng Đế !? )
Quả thực : Tôi tư duy là Tôi tồn tại ! Nhưng Tư duy diễn ra trong Bộ Não – một cấu trúc sinh học siêu tinh tế! Nhưng không chỉ là mức độ phức tạp của nó mà chắc hẳn có ‘Thế Lực Tuyệt đối Siêu nhiên Nào đó’ can dự vào quá trình Sống của Con người, đi vào Tư duy đó…sinh thành, tác động , lưu giữ những tinh hoa, kết quả của nó…và chuyển hóa sang những Bộ não khác, những Sinh Thể khác…kết hợp vào sự Nhân Bản bởi quá trình sinh lý duy trì nòi giống của Con người. Chúng ta thấy những kết quả Tư duy ( Tư tưởng ) của Các Bậc Tiền Bối Vĩ đại được lưu giữ và truyền lại đời sau dưới dạng trước tác, thành quả vật chất…do đó chúng ta nói : Các Vị đó không chết, cho dù Các Vị đã chết ! Nhưng kết quả Tư duy đó của Các Vị có vào hết cuộc sống của mọi người đâu, mà chỉ một nhóm hay bộ phận thôi – điều quan trọng là vẫn còn được chuyển hóa, truyền tiếp đến đời sau ( một dạng thức của Tái Sinh vậy! )…Và hãy hình dung khi Toàn bộ Nhân Loại vì Nạn Đại Hồng Thủy nào đó mà chết hết cả, thì Tư duy đó nó đi đâu ? Hoàn trả lại Thế giới Tuyệt đối mà thôi ! Chờ đợi Thượng Đế tạo ra một Sinh Vật Khác mà đưa lại can dự để đưa dần các Tư duy đó vào chúng…sau này…Cũng bởi vậy và Đại Từ ‘Tôi’ nới trên rất có thể là từ Con người A -> B -> …Z -> Và đến một Con Nào Đó, Loài Nào đó…ở đâu đó, có thể không hẳn ở trên Trái Đất này….
Nhưng Thế Kỉ 21 thực ra sẽ là Thế kỉ của điều gì ? Vẫn của Con người thôi, nhưng là Con người hướng tới Tâm Linh…không đi đến sự mê tín hay cuồng tín ( bởi đã đứng trên những nền tảng quá vững chắc của Văn minh Khoa học – Công nghệ ) nhưng dẫn đắt Cuộc sống của mình chủ động hơn trong Dòng Sông Thời Gian - Bí Mật của Thượng Đế - để có thể đi được ngược xuôi trên dòng Sông đó – Tương lai & Quá khứ : Tái sinh + Hoạt sinh + Hoàn sinh! Muốn vậy tôi xin nhắc lại câu tôi viết ở trên : Lộ diện với Trời Đất + Phải có tư tưởng + Trời thương được!
Tôi viết như trôi đi, không phải trên từng câu chữ…tự nhiên phát ra từ sâu thẳm…từ đâu không biết…chỉ cảm thục được mà không hiểu mấy…những ai…nhưng tôi đang biết rõ thời điểm này : Tôi là Tôi…xung quanh…Vũ Trụ…
Nguyễn Tất Thịnh
Giảng viên Học viện Hành chính Quốc gia
Giảng viên Học viện Hành chính Quốc gia