Suy nghĩ về ý kiến của Ku-sin: “Cái chết không phải là mất mát lớn nhất. Mất mát lớn nhất là bạn để

vunhan209

New member
Xu
0
Con người sinh ra và chết đi như một quy luật của tự nhiên. Chúng ta thường nghĩ cái chết thật đáng sợ vì khi đó chính là lúc kết thúc sự sống của một con người. Nhưng đối với Ku-sin: “Cái chết không không phải là mất mát lớn nhất. Mất mát lớn nhất là bạn để cho tâm hồn mình lụi tàn ngay khi còn sống.”

Cuộc đời mỗi con người đều có sinh, lão, bệnh, tử. Chết là kết thúc sự sống, tất cả mọi thứ trên cơ thể đều ngừng hoạt động. Tâm hồn là nét đẹp bên trong, thể hiện phẩm chất và tính cách của mỗi cá nhân, là tiêu chuẩn đánh giá về một con người. Khi một tâm hồn không có ý chí vươn lên, trở nên vô cảm chai lì, không yêu thương, không sẻ chia, không mơ ước thì chỉ là một tâm hồn tàn lụi. Đó chính là cái chết của một tâm hồn.

Là con người, ai cũng có đời sống vật chất và tinh thần. Tuy thiếu thốn về mặt vật chất nhưng lại có một tâm hồn đẹp, biết sống vì người khác, không nhỏ nhen ích kỉ, không so đo tính toán sẽ luôn được mọi người yêu mến, kính trọng. Khi tâm hồn nhận thức những vấn đề của cuộc sống theo hướng tiêu cực họ sẽ dễ gây tổn thương cho chính bản thân mình và cho những người thương yêu họ, họ luôn sống trong đau khổ không lối thoát, cảm thấy hụt hẫng, không còn tin vào cuộc sống. Điều này còn đáng sợ hơn cả cái chết. Con người sẽ trở nên khô khan, cứng ngắc nếu không biết rung động trước những vẻ đẹp của cuộc sống, không biết đón lấy những vang vọng của cuộc đời; sẽ trở nên cô đơn, lạc lõng nếu không có sự giao lưu về tình cảm, cảm xúc đối với những người xung quanh; sẽ thành kẻ vô lương tâm nếu không biết chia sẻ, không biết yêu thương, dửng dưng trước những nỗi đau của đồng loại. Từ đó phê phán những người tự cho mình là phần thừa của xã hội, tự làm cho bản thân mình trơ trọi, lạc loài, cảm thấy cuộc sống không có ý nghĩa gì.

Theo quan niệm của người Á – Đông thì cái chết chỉ là mất đi phần xác thịt, cái còn lại chính là linh hồn. Sự sống của con người không hoàn toàn mất đi mà chỉ biến đổi từ trạng thái này sang trạng thái khác. Sống chết tuy là quy luật của tự nhiên nhưng cái chết không có nghĩa là xóa đi sự hiện diện của một con người trên thế gian này. Có rất nhiều anh hùng xả thân vì nước, coi cái chết nhẹ tựa lông hồng; có nhiều nhà bác học đã để lại những phát minh quý báu cho đời,…họ tuy không còn sống nhưng tiếng thơm vẫn còn mãi đến ngày nay, họ vẫn tồn tại trong tiềm thức của những thế hệ mai sau. Có những người đã chai sạn tâm hồn, không còn cảm xúc, vô cảm trước những nỗi đau, những bất hạnh của người khác, họ chỉ biết sống cho bản thân, thu hẹp trong cái tôi của mình khiến mọi người xung quanh không có thiện cảm hoặc gây ác cảm thì tâm hồn người đó sẽ ngày càng lụi tàn và héo mòn.

Cái chết không hẳn là đáng sợ mà đôi khi cái chết còn là sự giải thoát. Nhưng khi để tâm hồn lụi tàn thì sẽ là cái chết về tinh thần ngay khi còn sống. Đó là những cô cậu thanh thiếu nhiên ngày nay chỉ biết sống cho bản thân, ăn chơi sa đọa, đánh mất tuổi thanh xuân vào những trò vô bổ; và đâu đó trong cuộc sống vẫn còn nhiều tâm hồn đang héo úa theo thời gian, họ sống không mục đích, không phương hướng, trôi dạt giữa dòng đời không biết tấp vào đâu. Những hoàn cảnh trên cần có một bàn tay nhân ái đưa những người khốn khổ ấy quay trở lại là chính mình.

Có đôi lúc bạn cảm thấy cuộc sống này thật tồi tệ nhưng đừng vội thất vọng. Bạn phải sống tốt để xứng đáng với bản thân mình và những người xung quanh. Hãy mở rộng tấm lòng để đón nhận tình cảm của người khác và trao đi yêu thương một cách chân thành. Hãy biết nắm bắt mọi thứ đừng để nó vụt mất trong tầm tay. Hãy luôn sống là chính mình, biết yêu thương và chia sẻ, đừng để dững cám dỗ của cuộc đời làm tâm hồn bạn lụi tàn.
 
Cuộc sống là sự nối tiếp không ngừng giữa quá khứ-hiện tại và tương lại.
Như một chiếc xe buýt luôn chạy theo tuyến cố định, chậm chân bạn sẽ bị bỏ lại; cuộc sống cũng không chờ đợi ai; mà điều quan trọng là ta nắm bắt cuộc sống bằng cách nào, như người hành khách lên buýt sớm thì sẽ tìm được chỗ ngồi tốt vậy.

Đôi khi, vì những lí do nào đó, bạn cảm thấy cuộc sống thật tồi tệ, mọi người đang quay lưng về phía mình và trong một phút "hụt bước" nào đấy bạn thấy cuộc đời thật đáng buồn; bạn hoài nghi, mất niềm tin vào cuộc sống, vào chính mình. Nhiều người mềm yếu sẽ nghĩ đến cái chết? Ừ thì chết là hết,chết thì những mối lo lắng sẽ tan theo mây khói, bạn sẽ không bao giờ buồn bã, thất vọng nữa. Nhưng mạng sống của bạn là của ba mẹ, của tạo hoá ban cho, bạn chỉ có thể gìn giữ, không có quyền tự huỷ hoại nó. Bởi thế mới nói, sống là nghĩa vụ đầu tiên của con người. Nhưng phải sống như thế nào? Nếu chìm đắm trong những nỗi đau khổ, mộng mị. những thú vui xa hoa phè phỡn để lỡ chuyến xe buýt cuộc sống thì sự sống ấy có khác gì cái chết? Xe buýt cuộc đời có nhiều chuyến, nếu bỏ lỡ chuyến này, bạn có thể nhanh chóng tìm thấy chuyến khác, tìm thấy con đường khác cho mình
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top