Hoàng Thịnh
Member
- Xu
- 0
SỰ SỐNG LÀ HẠNH PHÚC
Một thương gia và một người chủ tiệm bán bánh nhỏ sau trận lũ bị trôi dạt, lưu lạc đến một núi xa xôi.
Sau hai ngày thì người thương gia không còn thức ăn nữa, chỉ còn một túi tiền, còn người bán bánh vẫn còn một túi bánh.
Thế là người thượng gia đề nghị đổi một đồng tiền lấy một chiếc bánh. Nếu bình thường như vậy là quá lời nhưng bán bánh không đồng ý, anh ta nghĩ rằng thời vận của mình đang đến nên đề nghị đổi túi tiền lấy túi bánh. Thương nhân đồng ý ngay.
Nhiều ngày qua đi mà nước vẫn chưa rút, người thương gia ăn những chiếc bánh mà ông mua được, còn bán bán bánh thì vô cùng đói. Anh ta liền dùng số tiền trong tay mua lại số bánh đã vơi đi ít nhiều. Người thương gia không hoàn toàn chấp nhận yêu cầu này, ông đòi anh ta 5 đồng một cái bánh.
Khi lũ rút, tất cả số bánh trên đã hết và số tiền vẫn nắm trong tay người thương gia.
Lời bình:
Người thương gia rất thông minh và cũng rất tinh nhanh, không tham lam quá mức, sự sống chính là hạnh phúc. Còn người bán bánh tham lam chỉ biết có trước mắt. Cuối cùng ngay cả tiền cũng không còn.