SỰ RA ĐỜI CỦA ĐÚA TRẺ
Trẻ ra đời là cả một sự ngạc nhiên kỳ diệu. Đó là cả sự bí mật lạ lùng dưới trạng thái sinh lý nhưng lại trở nên cao siêu khi xét đến phương diện tâm lý và tâm linh. Sự ra đời của một con người mới đem lại tin tưởng chắc chắn rằng nó không phải chỉ là một diễn tiến về nhân sinh đã thực hiện theo đúng những định luật bất di bất dịch, mà đó là những khả năng thiêng liêng và thiên hệ cấu tạo ra. Những nỗi vui mừng khó tả cho cha mẹ đã dành sẵn, trước hết là nỗi vui mừng đã thóa ứng được bản năng làm cha, làm mẹ và sự kiêu hãnh chính đang đã sinh ra một đứa trẻ giống mình.
Rồi suốt thời kỳ thơ ấu, chính là những năm đầu tiên là nguồn vui được chờ đón với niềm hân hoan đầy xúc cảm từng sự tiến bộ vừa chậm chạp vừa cảm động. Về sau là nguồn vui được thấy cuộc sống mới tự làm chủ lấy nó, tự dìu dắt, và cùng đi chung với cuộc sống ấy trên con đường ngày xưa mình đã đi. Nếu không có sự chăm sóc ân cần của cha mẹ, đã mang lại cho cha mẹ niềm thỏa thích nhẹ nhàng khi phải chịu khó học vì đứa con mà mình yêu mến trên hết.
View attachment 9787
Tuy vậy, cái cảm giác được làm người sáng tạo ra một cuộc sống rồi sẽ mang đến những lo âu đầu tiên. Vì chỗ vụng về thiếu kinh nghiệm của đứa con đòi hỏi ở bậc làm cha mẹ một sự chăm sóc ân cần từng giây phút một sự quên mình toàn vẹn, một sự hiến dâng tất cả thì giờ, sức lực và tâm não. Đứa trẻ phải chịu thất vọng đau ốm. Nhân cách đứa trẻ càng bộc lộ, tính tự lập càng hiện ra, vững chắc bao nhiêu, thì sự hiểu biết của nó có thể đẩy vào con đường nguy hiểm. Đối với người cha chăm lo, người mẹ cần mẫn sẽ là cơ hội để thâu nhận một cách gần như đau đớn nghĩ trách nhiệm của họ.
Để làm tròn trách nhiệm ấy, cha mẹ phải đưa ra hết những sở trường về phương pháp giáo dục, phải trông nhờ vào tất cả ảnh ưởng xây dựng của trời đất đem lại cho con mình tư cách tốt. Mỗi khi Thượng Đế đặt đưa con vào tay người mẹ và nói rằng: “Ta gơi cho con sinh vật bé nhỏ này. Hãy chăm sóc, dạy dỗ cho nó đến khi nào tài năng, nghị lực nó nẩy nở hoàn toàn, và ý thức được đầy đủ vai trò của nó trên trái đất và đời sống vĩnh cửu của tương lai.”
Trách nhiệm ấy thật khủng khiếp khi người ta biết suy nghĩ một cách đúng đắn đến việc chúng ta đã làm không tròn bổn phận khi sinh đẻ ra đời rồi lãng quên việc dạy dỗ cho con theo con đường của chúa dạy.
Theo Vĩnh Thuyên - Nghệ thuật giáo khoa giúp trẻ nên người*