rubi_mos2002
New member
- Xu
- 0
Tham khảo:
Uncertainty is Your Friend, Part I
If you think you're right, you're probably wrong.
Published on February 11, 2009 by Steven Stosny in Anger in the Age of Entitlement
Một vài năm trước, hiệu trưởng của 1 trường y hàng đầu đã mở đầu buổi lễ phát bằng với 1 thông điệp gửi đến những bác sĩ mới tốt nghiệp, "50% những gì chúng tôi dạy các bạn là sai. Vấn đề là, chúng tôi không biết 50% đó."
Tỷ lệ không chắc chắn còn lớn hơn nhiều trong khoa học xã hội, do số lượng lớn các biến số ảnh hưởng đến vịệc phân tích rõ ràng về những hiện tượng phức tạp. Hầu như mọi điều tôi được học ở trường đại học về cảm xúc là sai. Tôi chắc chắn có thể đọc những thứ mình viết cách đây 6 năm và ngạc nhiên vì chúng sai nhiều như thế nào, khi những sự phát triển mới trong công nghệ tiết lộ nhiều điều về cách thức hoạt động của bộ não, cùng với 1 nghiên cứu về cảm xúc ở động vật mà những cảm xúc cơ bản nhất của chúng ta có nhiều điểm chung. Nhưng mục tiêu của bài viết này không phải để liệt kê những sai lầm mà tôi và các tác giả khác mắc phải về cảm xúc. Thay vào đó, tôi hy vọng sẽ nuôi dưỡng được 1 sự đánh giá lành mạnh về những lợi ích của sự không chắc chắn.
Rất nhiều những sai lầm chúng ta mắc phải khi chúng ta trải nghiệm những cảm xúc là do ảo tưởng của sự chắc chắn mà cảm xúc tạo ra. Những cảm xúc có lượng hooc mon adrenalin và cortisol cao, như tức giận và sợ hãi, đến cảm xúc có lượng adrenalin và cortisol ít hơn như xấu hổ, tạo nên những ảo tưởng sâu sắc nhất về sự chắc chắn, do những tác động kích thích của chúng. Amphetamines tạo ra 1 cảm giác tự tin tạm thời bằng cách gia tăng sự chuyển hoá năng lượng, trong khi đó thu hẹp sự tập trung tinh thần và loại bỏ hầu hết những biến số khỏi sự chú ý. Đó là lý do tại sao bạn cảm thấy tự tin hơn sau khi uống 1 ly cafe. Đó là lý do tại sao bạn cảm thấy tự tin hơn rằng bạn đúng và mọi người là sai khi bạn đang tức giận, rằng điều gì đó là nguy hiểm khi bạn đang sợ hãi, và bạn thất bại hoặc có khuyết điểm khi bạn đang xấu hổ.
Chắc chắn bản thân nó thực sự là 1 trạng thái cảm xúc, không phải trạng thái lý trí. Để tạo ra 1 cảm giác chắc chắn, bộ não phải lọc nhiều thông tin hơn là nó xử lý, và tất nhiên sẽ làm tăng đáng kể tỷ lệ sai sót khi bạn bị khuấy động cảm xúc. Nói cách khác, bạn càng cảm thấy chắc chắn, bạn càng có khả năng đang sai lầm.
Sự tập trung tinh thần, nền tảng của những cảm giác chắc chắn , bóp méo thực tế bằng cách phóng đại và khuếch đại 1 hoặc 2 khía cạnh của nó trong khi lọc ra tất cả mọi thứ khác. Bạn có thể khám phá ra nhiều chi tiết hơn về 1 hoặc 2 khía cạnh mà bạn tập trung vào, nhưng những điều bạn khám phá sẽ không có ý nghĩa về mặt bối cảnh, vì bạn đã cô lập những khía cạnh đó khỏi sự tương tác với phần còn lại của thực tại mà chúng tồn tại.
Khoa học của sự không chắc chắn
Sự không chắc chắn là nền tảng của khoa học. 'Kiến thức' khoa học không phải là 1 bộ sưu tập những sự kiện mà nó là 1 bảng liệt kê 'những điều có khả năng xảy ra', ví dụ khả năng 1 loạt giả thuyết là đúng như thế nào, dựa trên khả năng 1 loạt sự quan sát ủng hộ chúng là đúng.
Khoa học tiến bộ bằng cách liên tục kiểm tra những giả định của nó - tất cả giả định được xây dựng từ những thành kiến - với những sự quan sát khác nhau được thực hiện với những phương pháp khác nhau từ những điểm thuận lợi khác nhau, tất cả những điều đó được xây dựng từ -những sự bóp méo thực tế, vì chúng đòi hỏi sự tập trung và các điểm tham chiếu tương đối. Bất cứ nơi nào bạn chiếu ánh sáng, bạn tạo ra những bóng tối.
Những phần thẩm tra khoa học cùng những quan sát (với xác suất cao nhất của những sự bóp méo rất nhỏ), để đi đến 1 hình ảnh tổng hợp năng động về thực tế không bao giờ là hoàn chỉnh và bị ràng buộc để thay đổi với nhiều quan sát và thử nghiệm giả thuyết.
Sự không chắc chắn thúc đẩy khoa học tiến bộ, đòi hỏi không ngừng kiểm tra và bác bỏ những giả định và những quan sát của nó không dẫn chúng ta đi trong những vòng tròn; mặc cho đôi lúc chúng ta đi vào những ngõ cụt, khoa học và công nghệ bắt nguồn từ sự không chắc chắn. Chúng ta sẽ không quay trở lại quan điểm rằng thế giới là phẳng hoặc một số cảm xúc bị gây ra bởi những con quỷ và những linh hồn ác. Chúng ta biết nhiều hơn so với một vài năm trước đây, nhưng những điều chúng ta biết và cách thức chúng ta biết chúng thay đổi hầu như hằng ngày.
Đương đầu với sự không chắc chắn
Chúng ta đương đầu với sự không chắc chắn như thế nào sẽ quyết định chúng ta làm tốt trong khoa học như thế nào và quan trọng hơn , chúng ta sẽ hoạt động tốt trong cuộc sống như thế nào. Nếu chúng ta có thể chịu đựng sự không chắc chắn, nó sẽ thúc đẩy chúng ta học hỏi nhiều hơn về mặt trí tuệ và kết nối với điều gì khác về mặt cảm xúc. Nó có thể làm chúng ta thông minh hơn, từ bi hơn chừng nào chúng ta có thể chịu đựng được sự không chắc chắn.
Không may là, con người có 1 vấn đề lớn trong việc chịu đựng sự không chắc chắn vì nó gây ra sự lo sợ - những điều bạn không biết có thể giết chết bạn. Các thực nghiệm cho thấy những người nhiều lo lắng thì có sự chịu đựng trước sự mơ hồ thấp hơn và có nhiều khả năng khái quát hoá và bỏ lỡ những sắc thái của nhận thức, không phải vì họ kém thông minh hơn hoặc ít nhạy cảm hơn hoặc nhiều định kiến hơn, mà bởi vì họ nhiều lo lắng hơn - làm dịu đi nỗi lo và họ sẽ thực hiện tốt hơn.
Những người có khí chất lo âu cảm thấy khó khăn để làm những việc tất cả chúng ta phải làm - sử dụng sự không chắc chắn như 1 động lực để học hỏi và kết nối. Nhưng phần lớn những người có khí chất âu lo có khả năng vượt qua khiếm khuyết này.
Tất cả chúng ta, lúc này hay lúc khác, đã phản ứng lại sự không chắc chắn không phải bằng cách học hỏi và kết nối, mà bằng cách cố gắng giả vờ rằng nó không tồn tại. Thay vì xem nó như 1 người bạn, chúng ta cố gắng trong vô vọng để đánh bại nó - hoặc che đậy nó với những giáo điều, mê tín dị đoan, ảo giác, ma túy, bản ngã , cố gắng để kiểm soát môi trường và những người khác, sự hoàn hảo, trầm cảm và giận dữ .
Và tất cả chúng ta, lúc này hay lúc khác, đương đầu với sự không chắc chắn thông qua 1 sự thừa nhận ngầm rằng nó mang lại giá trị và ý nghĩa cho cuộc sống và công cuộc tìm kiếm sự hiểu biết và kết nối của chúng ta, về lâu dài, làm chúng ta cảm thấy ít bị tổn thương hơn. Quan trọng hơn, chúng ta đôi lúc hiểu được rằng, bức tranh thực tế luôn luôn thay đổi, không bao giờ hoàn thành mà sự không chắc chắn thúc đẩy chúng ta nối chúng lại với nhau là bản chất của cuộc sống của chúng ta.
Cuộc sống có thể khắc nghiệt với sự chắc chắn- thực tế đơn giản là không hợp tác với quan điểm của sự chắc chắn. May thay, cuộc sống cũng có thể thú vị và giá trị hơn đối với những người đi theo sự không chắc chắn vốn có cuộc sống.
Nguồn: psychologytoday.com
Uncertainty is Your Friend, Part I
If you think you're right, you're probably wrong.
Published on February 11, 2009 by Steven Stosny in Anger in the Age of Entitlement
Một vài năm trước, hiệu trưởng của 1 trường y hàng đầu đã mở đầu buổi lễ phát bằng với 1 thông điệp gửi đến những bác sĩ mới tốt nghiệp, "50% những gì chúng tôi dạy các bạn là sai. Vấn đề là, chúng tôi không biết 50% đó."
Tỷ lệ không chắc chắn còn lớn hơn nhiều trong khoa học xã hội, do số lượng lớn các biến số ảnh hưởng đến vịệc phân tích rõ ràng về những hiện tượng phức tạp. Hầu như mọi điều tôi được học ở trường đại học về cảm xúc là sai. Tôi chắc chắn có thể đọc những thứ mình viết cách đây 6 năm và ngạc nhiên vì chúng sai nhiều như thế nào, khi những sự phát triển mới trong công nghệ tiết lộ nhiều điều về cách thức hoạt động của bộ não, cùng với 1 nghiên cứu về cảm xúc ở động vật mà những cảm xúc cơ bản nhất của chúng ta có nhiều điểm chung. Nhưng mục tiêu của bài viết này không phải để liệt kê những sai lầm mà tôi và các tác giả khác mắc phải về cảm xúc. Thay vào đó, tôi hy vọng sẽ nuôi dưỡng được 1 sự đánh giá lành mạnh về những lợi ích của sự không chắc chắn.
Rất nhiều những sai lầm chúng ta mắc phải khi chúng ta trải nghiệm những cảm xúc là do ảo tưởng của sự chắc chắn mà cảm xúc tạo ra. Những cảm xúc có lượng hooc mon adrenalin và cortisol cao, như tức giận và sợ hãi, đến cảm xúc có lượng adrenalin và cortisol ít hơn như xấu hổ, tạo nên những ảo tưởng sâu sắc nhất về sự chắc chắn, do những tác động kích thích của chúng. Amphetamines tạo ra 1 cảm giác tự tin tạm thời bằng cách gia tăng sự chuyển hoá năng lượng, trong khi đó thu hẹp sự tập trung tinh thần và loại bỏ hầu hết những biến số khỏi sự chú ý. Đó là lý do tại sao bạn cảm thấy tự tin hơn sau khi uống 1 ly cafe. Đó là lý do tại sao bạn cảm thấy tự tin hơn rằng bạn đúng và mọi người là sai khi bạn đang tức giận, rằng điều gì đó là nguy hiểm khi bạn đang sợ hãi, và bạn thất bại hoặc có khuyết điểm khi bạn đang xấu hổ.
Chắc chắn bản thân nó thực sự là 1 trạng thái cảm xúc, không phải trạng thái lý trí. Để tạo ra 1 cảm giác chắc chắn, bộ não phải lọc nhiều thông tin hơn là nó xử lý, và tất nhiên sẽ làm tăng đáng kể tỷ lệ sai sót khi bạn bị khuấy động cảm xúc. Nói cách khác, bạn càng cảm thấy chắc chắn, bạn càng có khả năng đang sai lầm.
Sự tập trung tinh thần, nền tảng của những cảm giác chắc chắn , bóp méo thực tế bằng cách phóng đại và khuếch đại 1 hoặc 2 khía cạnh của nó trong khi lọc ra tất cả mọi thứ khác. Bạn có thể khám phá ra nhiều chi tiết hơn về 1 hoặc 2 khía cạnh mà bạn tập trung vào, nhưng những điều bạn khám phá sẽ không có ý nghĩa về mặt bối cảnh, vì bạn đã cô lập những khía cạnh đó khỏi sự tương tác với phần còn lại của thực tại mà chúng tồn tại.
Khoa học của sự không chắc chắn
Sự không chắc chắn là nền tảng của khoa học. 'Kiến thức' khoa học không phải là 1 bộ sưu tập những sự kiện mà nó là 1 bảng liệt kê 'những điều có khả năng xảy ra', ví dụ khả năng 1 loạt giả thuyết là đúng như thế nào, dựa trên khả năng 1 loạt sự quan sát ủng hộ chúng là đúng.
Khoa học tiến bộ bằng cách liên tục kiểm tra những giả định của nó - tất cả giả định được xây dựng từ những thành kiến - với những sự quan sát khác nhau được thực hiện với những phương pháp khác nhau từ những điểm thuận lợi khác nhau, tất cả những điều đó được xây dựng từ -những sự bóp méo thực tế, vì chúng đòi hỏi sự tập trung và các điểm tham chiếu tương đối. Bất cứ nơi nào bạn chiếu ánh sáng, bạn tạo ra những bóng tối.
Những phần thẩm tra khoa học cùng những quan sát (với xác suất cao nhất của những sự bóp méo rất nhỏ), để đi đến 1 hình ảnh tổng hợp năng động về thực tế không bao giờ là hoàn chỉnh và bị ràng buộc để thay đổi với nhiều quan sát và thử nghiệm giả thuyết.
Sự không chắc chắn thúc đẩy khoa học tiến bộ, đòi hỏi không ngừng kiểm tra và bác bỏ những giả định và những quan sát của nó không dẫn chúng ta đi trong những vòng tròn; mặc cho đôi lúc chúng ta đi vào những ngõ cụt, khoa học và công nghệ bắt nguồn từ sự không chắc chắn. Chúng ta sẽ không quay trở lại quan điểm rằng thế giới là phẳng hoặc một số cảm xúc bị gây ra bởi những con quỷ và những linh hồn ác. Chúng ta biết nhiều hơn so với một vài năm trước đây, nhưng những điều chúng ta biết và cách thức chúng ta biết chúng thay đổi hầu như hằng ngày.
Đương đầu với sự không chắc chắn
Chúng ta đương đầu với sự không chắc chắn như thế nào sẽ quyết định chúng ta làm tốt trong khoa học như thế nào và quan trọng hơn , chúng ta sẽ hoạt động tốt trong cuộc sống như thế nào. Nếu chúng ta có thể chịu đựng sự không chắc chắn, nó sẽ thúc đẩy chúng ta học hỏi nhiều hơn về mặt trí tuệ và kết nối với điều gì khác về mặt cảm xúc. Nó có thể làm chúng ta thông minh hơn, từ bi hơn chừng nào chúng ta có thể chịu đựng được sự không chắc chắn.
Không may là, con người có 1 vấn đề lớn trong việc chịu đựng sự không chắc chắn vì nó gây ra sự lo sợ - những điều bạn không biết có thể giết chết bạn. Các thực nghiệm cho thấy những người nhiều lo lắng thì có sự chịu đựng trước sự mơ hồ thấp hơn và có nhiều khả năng khái quát hoá và bỏ lỡ những sắc thái của nhận thức, không phải vì họ kém thông minh hơn hoặc ít nhạy cảm hơn hoặc nhiều định kiến hơn, mà bởi vì họ nhiều lo lắng hơn - làm dịu đi nỗi lo và họ sẽ thực hiện tốt hơn.
Những người có khí chất lo âu cảm thấy khó khăn để làm những việc tất cả chúng ta phải làm - sử dụng sự không chắc chắn như 1 động lực để học hỏi và kết nối. Nhưng phần lớn những người có khí chất âu lo có khả năng vượt qua khiếm khuyết này.
Tất cả chúng ta, lúc này hay lúc khác, đã phản ứng lại sự không chắc chắn không phải bằng cách học hỏi và kết nối, mà bằng cách cố gắng giả vờ rằng nó không tồn tại. Thay vì xem nó như 1 người bạn, chúng ta cố gắng trong vô vọng để đánh bại nó - hoặc che đậy nó với những giáo điều, mê tín dị đoan, ảo giác, ma túy, bản ngã , cố gắng để kiểm soát môi trường và những người khác, sự hoàn hảo, trầm cảm và giận dữ .
Và tất cả chúng ta, lúc này hay lúc khác, đương đầu với sự không chắc chắn thông qua 1 sự thừa nhận ngầm rằng nó mang lại giá trị và ý nghĩa cho cuộc sống và công cuộc tìm kiếm sự hiểu biết và kết nối của chúng ta, về lâu dài, làm chúng ta cảm thấy ít bị tổn thương hơn. Quan trọng hơn, chúng ta đôi lúc hiểu được rằng, bức tranh thực tế luôn luôn thay đổi, không bao giờ hoàn thành mà sự không chắc chắn thúc đẩy chúng ta nối chúng lại với nhau là bản chất của cuộc sống của chúng ta.
Cuộc sống có thể khắc nghiệt với sự chắc chắn- thực tế đơn giản là không hợp tác với quan điểm của sự chắc chắn. May thay, cuộc sống cũng có thể thú vị và giá trị hơn đối với những người đi theo sự không chắc chắn vốn có cuộc sống.
Nguồn: psychologytoday.com