Sống
Mỗi người chúng ta đều biết rất rõ nhưng lại thường quên cái đạo lý này, sống có ích với người khác. Làm thế nào để trở thành con người luôn sống vì người khác đây?
Mấy năm liền, người quản mộ tuần nào cũng nhận được một lá thư từ người phụ nữ không quen biết, trong thư có kèm tiền mặt, nhờ ông mỗi tuần mua một bó hoa đặt trước mộ con trai của mình.
Một buổi sáng chủ nhật, tài xế vội vàng chạy đến ngôi nhà nhỏ của người quản mộ, nói: “ Bà chủ tôi đang ở ngoài xe, bà ấy bị bệnh không đi nổi, xin ông hãy ra gặp bà một lát”.
Một người phụ nữ cao tuổi ngồi trong xe, khí chất cao quý, nhưng ánh mắt thiếu sức sống. Bà ôm một bó hoa tươi rất to.
Tôi là Adan. “ bà nói: Mấy năm nay tuần nào tôi cũng gửi tiền cho ông”
“ Mua hoa”, người quản mộ trả lời.
“ Đúng” , cho con trai tôi.
“ Thưa bà, tuần nào tôi cũng không quên đặt hoa”.
Bà Adan ôn tồn nói:
“ Hôm nay tôi đích thân đến, vì bác sĩ bảo tôi chỉ còn sống được thêm mấy tuần nữa thôi. Chết cũng tốt, sống cũng không có ý nghĩa gì. Tôi chỉ muốn thấy mặt con trai tôi, đích thân đặt hoa cho nó.
Người quản mộ chớp chớp mắt, vẻ mặt dở khóc, dở cười, quyết định nói thêm vài câu.
“ Tôi nói thế này nhé, số tiền bà gửi tôi mua hoa mấy năm nay, tôi thật sự cảm thấy rất tiếc”.
Tiếc ư? !
“ Đặt bó hoa tươi ở đó, mấy ngày sau đã khô héo, không người ngửi, không người ngắm, đáng tiếc quá!”
Ông nghĩ vậy thật sao?
Đúng vậy, thưa bà, bà đừng trách tôi lắm lời. Tôi nghĩ nếu mà cô nhi viện mà tôi thường đến, người ở đó rất thích hoa. Họ thích ngắm hoa, thích ngửi hoa. Ở đó toàn người sống, còn nghĩa địa này đâu có người nào còn sống?
Người phụ nữ im lặng không lên tiếng, lặng lẽ bỏ về. Người quản mộ cảm thấy hối hận vì mình nói quá thẳng thắn, thiếu suy nghĩ.
Nhưng mấy tháng sau, người phụ nữ đó bỗng nhiên trở lại, khiến người quản mộ rất ngạc nhiên không nói được lời nào. Lần này bà ta tự lái xe đến.
“ Tôi đã đem hoa đến tặng cho cô nhi viện ấy rồi. Bà mỉm cười nhân hậu nhìn người quản mộ, chú nói rất đúng, họ vui mừng khi thấy hoa. Tôi cũng thấy vui, bệnh của tôi tiến triển rất tốt, bác sĩ không biết tại sao, nhưng bản thân tôi biết rất rõ. Tôi cảm thấy sống vẫn có ích”.
Nguồn: NXBĐN.