Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
THỂ THAO & GIẢI TRÍ
MUSIC
Sống là để cho, đâu chỉ...nhận riêng mình
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="bebapkute" data-source="post: 57058" data-attributes="member: 52458"><p><strong>Sống là cho phải không mẹ? Mẹ từng dạy con như thế! Trước khi về mẹ nhắc đi nhắc lại làm như con vẫn là đứa con nít ngày xưa! Vâng, hình như con chẳng lớn lên là bao, vẫn như đứa trẻ bướng bỉnh, lúc nào cũng để mẹ bận lòng và chưa cho cuộc sống được điều gì theo đúng nghĩa... </strong></p><p> <p style="text-align: center"> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"><span style="color: green"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #6600ff">Chiều nay coi trong tivi thấy đồng bào miền trung mình khổ quá, con mở tủ thu gom một số đồ dự định ngày mai mang ra trung tâm ủng hộ. Không phải là vật chất lớn lao hay điều gì to tát, ồn ào nhưng con thấy trong tim nhen nhóm lên niềm vui nho nhỏ...</span></span></span></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"><span style="color: green"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #6600ff"></span></span></span></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"><span style="color: green"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #6600ff">Tối về, con trai kêu: "Mẹ gom đồ chơi cũ để con ủng hộ các bạn nghèo, trường con đang phát động đấy!" làm cho con thấy mình cũng vui vui lạ, cứ như trẻ con vừa làm được việc gì tốt!</span></span></span></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"><span style="color: green"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #6600ff"></span></span></span></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"><span style="color: green"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #6600ff"></span></span></span></span></span></p><p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #6600ff"><img src="https://ngoisao.net/News/Choi-blog/2009/11/3B9CC77C/42-16981570.jpg" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="color: #6600ff"></span></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #6600ff"></span></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #6600ff">Xem tivi, tự dưng thấy xúc động vì cho đến bây giờ vẫn có những người nhắn tìm đồng đội xưa, vẫn còn những người rất trân trọng tình cảm. Con chợt nghĩ tới những liệt sĩ vô danh, họ cho nhiều quá mà không nhận được điều gì, lẳng lặng cống hiến rồi hy sinh mãi mãi cho cuộc sống hòa bình hôm nay!</span></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #6600ff"></span></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #6600ff">Mẹ vẫn dạy con khi làm cho ai được điều gì đừng đắn đo, toan tính, rồi cuộc sống sẽ cho lại con gấp bội lần! Con chỉ làm được những điều rất nhỏ nhặt, có khi là tầm thường trong cuộc sống nhưng con thấy lòng vui vì ít ra con cũng đã cho bằng cả tấm lòng! </span></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #6600ff"></span></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #6600ff">Nhìn những em bé đứng heo hắt ở ngã tư, mấy người to nhỏ: "Mấy đứa này bị bọn lớn ăn hiếp, bắt đi ăn xin rồi nộp cho nó, cho cũng như không" nhưng con không cầm lòng, rút 5000 đồng bỏ vào nón, chợt thấy lòng nhẹ nhàng hơn. Qua một ngã tư khác có cụ già ngồi ủ rũ chìa mũ ra vẻ van lơn, mấy đứa mới lớn phóng xe qua, rồ ga cười vô cảm, có người còn nhìn với ánh mắt khinh bỉ lẩm bẩm: "Làm không chịu làm, ngồi đây ăn xin!", con rút thêm 5000 đồng nữa bỏ vào mũ, cố đi nhanh để không phải nghe hay nhìn thêm điều gì nữa... Cụ già chắc không có con cái, hay bị ruồng bỏ mới phải như thế, có ai muốn mình cuối đời mà phải đi cầu xin, van lơn những đồng tiền bố thí của kẻ đi đường? Chợt mắt con cay cay khi nghĩ đến bà nội, bà cho con nhiều quá, con chưa làm được gì, thậm chí cả năm nay chưa về thăm bà!</span></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #6600ff"></span></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #6600ff">Đến tận bây giờ con vẫn nhận nhiều hơn là cho. Con cho chẳng được bao nhiêu mà nhận thật nhiều từ tấm lòng bao dung của mẹ, từ sự quan tâm giúp đỡ của người thân... Con nhận được một tài sản vô giá từ cuộc sống này là chồng và hai đứa con khỏe mạnh, đáng yêu! </span></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #6600ff"></span></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #6600ff"></span></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #6600ff"></span></span></span></p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-size: 15px"><a href="https://yeah1.com/" target="_blank"><img src="https://www.look.yeah1.com/albums/userpics/1087863/wallcoo.jpg" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></a></span></span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #6600ff"></span></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #6600ff"></span></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #6600ff">Cảm ơn mẹ, cảm ơn cuộc đời đã cho con những điều tưởng chừng như bình dị nhưng không có một thứ tài sản nào có thể so sánh được... Con hứa sẽ cố gắng, sẽ nỗ lực để "Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình!"</span></span> </span></p><p><span style="font-size: 15px"></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="bebapkute, post: 57058, member: 52458"] [B]Sống là cho phải không mẹ? Mẹ từng dạy con như thế! Trước khi về mẹ nhắc đi nhắc lại làm như con vẫn là đứa con nít ngày xưa! Vâng, hình như con chẳng lớn lên là bao, vẫn như đứa trẻ bướng bỉnh, lúc nào cũng để mẹ bận lòng và chưa cho cuộc sống được điều gì theo đúng nghĩa... [/B] [CENTER] [/CENTER] [SIZE=4][FONT=times new roman][COLOR=green][SIZE=4][COLOR=#6600ff]Chiều nay coi trong tivi thấy đồng bào miền trung mình khổ quá, con mở tủ thu gom một số đồ dự định ngày mai mang ra trung tâm ủng hộ. Không phải là vật chất lớn lao hay điều gì to tát, ồn ào nhưng con thấy trong tim nhen nhóm lên niềm vui nho nhỏ... Tối về, con trai kêu: "Mẹ gom đồ chơi cũ để con ủng hộ các bạn nghèo, trường con đang phát động đấy!" làm cho con thấy mình cũng vui vui lạ, cứ như trẻ con vừa làm được việc gì tốt! [/COLOR][/SIZE][/COLOR][/FONT] [CENTER][SIZE=4][COLOR=#6600ff][IMG]https://ngoisao.net/News/Choi-blog/2009/11/3B9CC77C/42-16981570.jpg[/IMG][/COLOR][/SIZE][/CENTER] [SIZE=4][COLOR=#6600ff] Xem tivi, tự dưng thấy xúc động vì cho đến bây giờ vẫn có những người nhắn tìm đồng đội xưa, vẫn còn những người rất trân trọng tình cảm. Con chợt nghĩ tới những liệt sĩ vô danh, họ cho nhiều quá mà không nhận được điều gì, lẳng lặng cống hiến rồi hy sinh mãi mãi cho cuộc sống hòa bình hôm nay! Mẹ vẫn dạy con khi làm cho ai được điều gì đừng đắn đo, toan tính, rồi cuộc sống sẽ cho lại con gấp bội lần! Con chỉ làm được những điều rất nhỏ nhặt, có khi là tầm thường trong cuộc sống nhưng con thấy lòng vui vì ít ra con cũng đã cho bằng cả tấm lòng! Nhìn những em bé đứng heo hắt ở ngã tư, mấy người to nhỏ: "Mấy đứa này bị bọn lớn ăn hiếp, bắt đi ăn xin rồi nộp cho nó, cho cũng như không" nhưng con không cầm lòng, rút 5000 đồng bỏ vào nón, chợt thấy lòng nhẹ nhàng hơn. Qua một ngã tư khác có cụ già ngồi ủ rũ chìa mũ ra vẻ van lơn, mấy đứa mới lớn phóng xe qua, rồ ga cười vô cảm, có người còn nhìn với ánh mắt khinh bỉ lẩm bẩm: "Làm không chịu làm, ngồi đây ăn xin!", con rút thêm 5000 đồng nữa bỏ vào mũ, cố đi nhanh để không phải nghe hay nhìn thêm điều gì nữa... Cụ già chắc không có con cái, hay bị ruồng bỏ mới phải như thế, có ai muốn mình cuối đời mà phải đi cầu xin, van lơn những đồng tiền bố thí của kẻ đi đường? Chợt mắt con cay cay khi nghĩ đến bà nội, bà cho con nhiều quá, con chưa làm được gì, thậm chí cả năm nay chưa về thăm bà! Đến tận bây giờ con vẫn nhận nhiều hơn là cho. Con cho chẳng được bao nhiêu mà nhận thật nhiều từ tấm lòng bao dung của mẹ, từ sự quan tâm giúp đỡ của người thân... Con nhận được một tài sản vô giá từ cuộc sống này là chồng và hai đứa con khỏe mạnh, đáng yêu! [/COLOR][/SIZE] [SIZE=4][COLOR=#6600ff] [/COLOR][/SIZE] [SIZE=4][URL="https://yeah1.com/"][IMG]https://www.look.yeah1.com/albums/userpics/1087863/wallcoo.jpg[/IMG][/URL][/SIZE] [SIZE=4][COLOR=#6600ff] [/COLOR][/SIZE] [SIZE=4][COLOR=#6600ff]Cảm ơn mẹ, cảm ơn cuộc đời đã cho con những điều tưởng chừng như bình dị nhưng không có một thứ tài sản nào có thể so sánh được... Con hứa sẽ cố gắng, sẽ nỗ lực để "Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình!"[/COLOR][/SIZE] [/SIZE] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
THỂ THAO & GIẢI TRÍ
MUSIC
Sống là để cho, đâu chỉ...nhận riêng mình
Top