Chẳng phải những âu lo về tình yêu trắc trở..
Chẳng phải những nỗi buồn "vu vơ" khi người ta chả yêu mình..
Chẳng phải những băn khoăn liệu người ta có thật lòng...
Chẳng phải những nỗi buồn "vu vơ" khi người ta chả yêu mình..
Chẳng phải những băn khoăn liệu người ta có thật lòng...
Cùng nhau, nhìn lại,thương lắm, cuộc sống ơi...
Giấc ngủ vội...
Vai gầy...
Trung thu của em...
MÔT NGÀY LONG ĐONG
Mẹ quê, mẹ quê vất vả trăm chiều
Nuôi đàn, nuôi một đàn con chắt chiu…
Bà bà mẹ quê !
Chợ sớm đi chưa thấy về
Chờ nụ cười con, và đồng quà ngon.
(Trích Bà Mẹ Quê của Phạm Duy)
NẾU
Nếu tấm bìa cứng em đang gối đầu
là đôi tay mềm mại, dịu hiền của Mẹ !
Nếu đống gạch vụn em đang nằm là vòng tay âu yếm của Cha !
thì giấc ngủ cô đơn của em sẽ trở thành giấc ngủ Thiên Thần ! ! !
Xin các bạn đừng quên các em đường phố !
NGÕ TRÚC
HỒN XƯA
Trở về thăm đất phù sa
Tìm câu Quan họ trong tà tứ thân
Thoảng nghe trong xóm đánh vần
Ê-A quốc ngữ - Quên tầng Hán - Nôm
Ca dao ! lời mẹ ru con
Buồn hơn tiếng trống gọi hồn Văn Lang
MẸ GÌA QUÊ XA
Cơm thừa mỗi sáng quăng thùng rác
Tay quẳng từng khi bỗng ngại ngần
Mẹ dặn hạt cơm là hạt ngọc
Mẹ giờ không có miếng cơm ăn
(trích bài thơ Quê Nhà của Mai Thảo)
Hè thì thả lưới cắm chò,
Tới mùa mưa đến lại lo việc đồng!
Tháng ngày nặng trĩu gánh gồng.
Tay chai chân rạn lưng còng vì con!
Trăm bề khổ cực Ba mang.
Âm thầm không thở không than một lời!
Tuổi thơ Việt Nam..
Ruộng nương anh gửi bạn thân cày
Gian nhà tranh mặc kệ gió lung lay...
Sinh ra là vất vả rồi
Tần tảo lam lũ một đời bon chen
Chân lội bùn đất lấm lem
Đầu phơi nắng gió nhọ nhem mặt mày
Nhặt nhạnh bê xách rời tay
Khuân vác gồng gánh vai này u lên
Còng lưng xe kéo ngày đêm
Hỏi bao giờ mới tạm quên nhọc nhằn?
Đồng tiền bát gạo là đây..
Thương quá bà ơi!
Bà ơi! Bà ngồi bán chi đây
Bán gánh hàng rong nước mắt đầy
Dăm bó rau xanh trên hè phố
Bà còng lưng quẩy nặng trên vai
Thân bà cỏm cõi nắng hai sương
Mỏi mệt trơ thân ngủ gục đường
Phố xá xôn xao người vội vã
Đâu lòng nhân aí để xót thương
Chiều nay rau cải còn đầy giỏ
Chắc bà buồn lắm lẫn âu lo
Chén cơm bà đổi bắng nưóc mắt
Lây lất qua ngày không đủ no
Con ở nơi nầy quá xót xa
Thương bao cảnh ngộ ở quê nhà
Cầu xin bác aí lòng nhân thế
Nhỏ chút tình thương sưởi ấm bà
mẹ già một nắng hai sương..
Chúng ta sống trong hạnh phúc, nhưng đừng quên đi những mảnh đời bất hạnh vẫn quanh đây. Đừng băng qua cuộc sống quá nhanh,nhé...