Mình cũng có một người bạn một thời nó cũng thế ham chơi game, bỏ học, bài không chép, đến lớp thì ngủ, xin tiền đi nộp tiền học thêm thì xin gian lận thêm... Còn nhiều lắm, đánh nhau đến nỗi thằng bị đánh gãy cả răng phải đi bệnh viện, điểm tổng kết môn cũng tốt nhưng vì cái tội đánh nhau lên... Xịt luôn.
Nghĩ lại cái năm nó thi học sinh giỏi trên đường nó đi đến trường chuẩn bị thì không hiểu sao và cũng không biết nó nghĩ thế nào mà nó bỏ luôn đi chơi game, cuối cùng thì được một cái giải lớn là được hạnh kiểm trung bình và lãnh án phải cải tạo nghĩ nhục thay cho nó...
Thi ĐH thì phải thi đến cả năm 2 cũng chưa chắc đã đậu... Và có lẽ cũng rớt.
Lại nói đến cô bạn mà nó yêu thì ... Cô bạn ấy của nó cũng chết vì bệnh ung thư máu, mà lại chết ngay vào lúc nó sắp thi ĐH chứ thế nó mới đau chứ. Giờ thì nó cứ dở trâu dở người đến nó cũng không biết là nó nghĩ gì và nó làm gì nữa cả ngày cũng chỉ biết ngồi nhìn cái máy tính và lang thang trên mạng và làm những việc linh tinh...
Mấy người thử nghĩ xem nó có điên không?
Buồn thì chơi game chán thì đạp phá, uống rượu, tụ tập làm chuyện linh tinh đôi khi nó còn dủ cả mấy thằng bạn mất dạy của nó đi uống rượu lang thang ngoài quán nữa chứ, có lúc còn chơi game ngoài quán nét qua đêm nữa...
Mẹ nó, bạn nó, anh chị nó mà nó cũng có nghe đâu. Cả những người bạn, người anh người chị cũng đã giúp nó rất nhiều mà nó cũng chưa biết mặt ra sao nữa, vậy mà nó cũng đâu có nghe chứ.
Có lần nó thấy mẹ nó khóc mà trên đời này thứ nó sợ nhất đó là sợ chính bản thân nó và không hiểu nó, sợ mẹ nó khóc...
Sợ ak! Cũng làm gì chứ hứa cũng hứa xuông không làm được để rồi cuối cùng nó cũng phải chịu những hậu quả mà nó phải gây ra thôi.
Nó cũng đã khóc rất nhiều tự tát vào mặt nó nhưng rồi cuối cùng thì sao....