Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Tản văn, Tạp bút
Say nắng...
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Yeutoan" data-source="post: 96012" data-attributes="member: 48192"><p><span style="font-size: 12px"><span style="font-family: 'Arial'">Nắng thiêu đốt tâm can, thiêu đốt ta trong khoảng trống mênh mông nắng vàng. Nắng, sắc nắng dịu dàng khi ta vui và gay gắt khi tâm trạng ta bất ổn.</span></span></p><p><span style="font-size: 12px"><span style="font-family: 'Arial'"></span></span></p><p><span style="font-size: 12px"><span style="font-family: 'Arial'">Nắng còn đôi điều ta muốn nhắn nhủ với nắng ơi. Đừng rực rỡ quá, đừng khoe sắc thắm mà làm "say" lòng bao lữ khách nắng ơi. Hãy dịu nhẹ để tất cả thêm thân thương mà gần gũi. Đừng quá chói loá mà làm ngất lòng người say nắng, nắng ơi. Nếu đã lỡ làm người ta "say" thì hãy nhẹ nhàng làm người ta tỉnh. Để khi tỉnh lại rồi người ta vẫn có cảm giác được ôm trọn nắng trong vòng tay. Hãy nhẹ nhàng thôi nắng nhé. Gay gắt, chói loá chỉ làm cho người ta thêm có thành kiến và sợ nắng mà thôi. Hãy trân trọng những gì tốt đẹp người ta dành cho nắng.</span></span></p><p><span style="font-size: 12px"><span style="font-family: 'Arial'"></span></span></p><p><span style="font-size: 12px"><span style="font-family: 'Arial'">Người ta chỉ say nắng trong thoáng chốc như người ta đã say một thứ men. Thứ men làm cho người ta nửa mê, nửa tỉnh. Chỉ cần cái nhìn thoáng qua nhau là đã cảm nhau một chút tình. Và bắt đầu người ta say. Mà khi say thì người ta thường ngây ngất, mê man... Nhưng giống như một thứ men thì say nắng cũng chỉ làm cho người ta mê man, lịm đi trong một khoảng thời gian nào đó nhất định, rồi thì họ cũng sẽ tỉnh hẳn cơn say. Và thế là mỗi người đều trở về với thế giới riêng của mình.</span></span></p><p><span style="font-size: 12px"><span style="font-family: 'Arial'"></span></span></p><p><span style="font-size: 12px"><span style="font-family: 'Arial'">Suốt đời người, có ai dám khẳng định mình chưa từng một lần say nắng? Nếu nói là không thì hẳn họ đang dối lòng mình, không thành thật với chính mình. Còn nếu nói là có thì hẳn ít nhất không dưới một lần họ đã từng say. Và mình cùng không phải là trường hợp ngoại lệ đó. "Say nắng", đôi khi là một cảm giác rất thú vị, vì nhờ có nó mà chính những người như tôi và bạn hay bất kỳ ai khác thấy cuộc sống có nhiều điều cần được giải mã.</span></span></p><p><span style="font-size: 12px"><span style="font-family: 'Arial'"></span></span></p><p><span style="font-size: 12px"><span style="font-family: 'Arial'"></span></span></p><p><span style="font-size: 12px"><span style="font-family: 'Arial'">Cảm ơn nhiều lắm những cơn say nắng. Bởi một lẽ nhờ có những cơn say mà ta biết được rằng: "Trái tim ta vẫn có thể đập những nhịp đập thổn thức, run rẩy trước một ai đó... Điều đó chứng tỏ một điều là cảm xúc của ta có những lúc gần như đóng băng tất cả nhưng nó chưa hề chết". Nó sẽ sống khi gặp môi trường thuận lợi. Nó chỉ tạm ngừng trong một thời gian đủ để nó suy nghĩ lại những gì đã qua. Nó cũng luôn khao khát một tình yêu thương chân thành đến với nó. Nó đã đọc được ở đâu đó có đoạn viết dành tặng một cô gái yêu nắng nhưng luôn có bàn tay lạnh rằng:</span></span></p><p><span style="font-size: 12px"><span style="font-family: 'Arial'"></span></span></p><p><span style="font-size: 12px"><span style="font-family: 'Arial'">"Khuôn mặt và nụ cười của em lúc nào cũng ấm áp và thân thiện nhưng lòng bàn tay em lại lạnh đến không ngờ. Mà bàn tay thường dẫn đến trái tim... Nắng có thể làm ấm lòng bàn tay em không nhỉ? Uh, thì anh thắc mắc sao em yêu nắng biết bao nhiêu mà nắng không đáp trả cho em dù chỉ là một hơi ấm thôi. Tuy không biết lí do lòng bàn tay em luôn lạnh, nhưng anh hi vọng nếu em cứ giữ quả trứng nắng này trong lòng bàn tay em sẽ được ủ ấm, và anh sẽ chờ cho đến khi hơi ấm rẽ vào tim em".</span></span></p><p><span style="font-size: 12px"><span style="font-family: 'Arial'"></span></span></p><p><span style="font-size: 12px"><span style="font-family: 'Arial'">Nắng miên man với những vạt nắng vàng chói chang, khoe sắc. Còn người "say", người sẽ tỉnh và đi về hướng của những "cơn say" nắng bất thường khác. Nhưng tâm trạng của nhân vật trong đoạn viết ở trên thì họ không như vậy. Họ đã nghĩ cho người con gái yêu sắc nắng và hi vọng rằng sắc nắng sẽ sưởi ấm cho trái tim băng giá và bàn tay lạnh của cô gái. Yêu nắng và say nắng, họ muốn vừa bị "say nắng" và yêu luôn sắc nắng mong manh ấy. Còn mình, cơn say ấy không đủ mạnh và tinh tế để níu giữ chân ai. Nhưng dù sao mình cũng thầm cảm ơn nắng sâu sắc, vì biết được rằng mình vẫn còn có thể yêu thương cho dù đó chỉ là những cảm xúc thoáng qua.</span></span></p><p><span style="font-size: 12px"><span style="font-family: 'Arial'"></span></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Yeutoan, post: 96012, member: 48192"] [SIZE="3"][FONT="Arial"]Nắng thiêu đốt tâm can, thiêu đốt ta trong khoảng trống mênh mông nắng vàng. Nắng, sắc nắng dịu dàng khi ta vui và gay gắt khi tâm trạng ta bất ổn. Nắng còn đôi điều ta muốn nhắn nhủ với nắng ơi. Đừng rực rỡ quá, đừng khoe sắc thắm mà làm "say" lòng bao lữ khách nắng ơi. Hãy dịu nhẹ để tất cả thêm thân thương mà gần gũi. Đừng quá chói loá mà làm ngất lòng người say nắng, nắng ơi. Nếu đã lỡ làm người ta "say" thì hãy nhẹ nhàng làm người ta tỉnh. Để khi tỉnh lại rồi người ta vẫn có cảm giác được ôm trọn nắng trong vòng tay. Hãy nhẹ nhàng thôi nắng nhé. Gay gắt, chói loá chỉ làm cho người ta thêm có thành kiến và sợ nắng mà thôi. Hãy trân trọng những gì tốt đẹp người ta dành cho nắng. Người ta chỉ say nắng trong thoáng chốc như người ta đã say một thứ men. Thứ men làm cho người ta nửa mê, nửa tỉnh. Chỉ cần cái nhìn thoáng qua nhau là đã cảm nhau một chút tình. Và bắt đầu người ta say. Mà khi say thì người ta thường ngây ngất, mê man... Nhưng giống như một thứ men thì say nắng cũng chỉ làm cho người ta mê man, lịm đi trong một khoảng thời gian nào đó nhất định, rồi thì họ cũng sẽ tỉnh hẳn cơn say. Và thế là mỗi người đều trở về với thế giới riêng của mình. Suốt đời người, có ai dám khẳng định mình chưa từng một lần say nắng? Nếu nói là không thì hẳn họ đang dối lòng mình, không thành thật với chính mình. Còn nếu nói là có thì hẳn ít nhất không dưới một lần họ đã từng say. Và mình cùng không phải là trường hợp ngoại lệ đó. "Say nắng", đôi khi là một cảm giác rất thú vị, vì nhờ có nó mà chính những người như tôi và bạn hay bất kỳ ai khác thấy cuộc sống có nhiều điều cần được giải mã. Cảm ơn nhiều lắm những cơn say nắng. Bởi một lẽ nhờ có những cơn say mà ta biết được rằng: "Trái tim ta vẫn có thể đập những nhịp đập thổn thức, run rẩy trước một ai đó... Điều đó chứng tỏ một điều là cảm xúc của ta có những lúc gần như đóng băng tất cả nhưng nó chưa hề chết". Nó sẽ sống khi gặp môi trường thuận lợi. Nó chỉ tạm ngừng trong một thời gian đủ để nó suy nghĩ lại những gì đã qua. Nó cũng luôn khao khát một tình yêu thương chân thành đến với nó. Nó đã đọc được ở đâu đó có đoạn viết dành tặng một cô gái yêu nắng nhưng luôn có bàn tay lạnh rằng: "Khuôn mặt và nụ cười của em lúc nào cũng ấm áp và thân thiện nhưng lòng bàn tay em lại lạnh đến không ngờ. Mà bàn tay thường dẫn đến trái tim... Nắng có thể làm ấm lòng bàn tay em không nhỉ? Uh, thì anh thắc mắc sao em yêu nắng biết bao nhiêu mà nắng không đáp trả cho em dù chỉ là một hơi ấm thôi. Tuy không biết lí do lòng bàn tay em luôn lạnh, nhưng anh hi vọng nếu em cứ giữ quả trứng nắng này trong lòng bàn tay em sẽ được ủ ấm, và anh sẽ chờ cho đến khi hơi ấm rẽ vào tim em". Nắng miên man với những vạt nắng vàng chói chang, khoe sắc. Còn người "say", người sẽ tỉnh và đi về hướng của những "cơn say" nắng bất thường khác. Nhưng tâm trạng của nhân vật trong đoạn viết ở trên thì họ không như vậy. Họ đã nghĩ cho người con gái yêu sắc nắng và hi vọng rằng sắc nắng sẽ sưởi ấm cho trái tim băng giá và bàn tay lạnh của cô gái. Yêu nắng và say nắng, họ muốn vừa bị "say nắng" và yêu luôn sắc nắng mong manh ấy. Còn mình, cơn say ấy không đủ mạnh và tinh tế để níu giữ chân ai. Nhưng dù sao mình cũng thầm cảm ơn nắng sâu sắc, vì biết được rằng mình vẫn còn có thể yêu thương cho dù đó chỉ là những cảm xúc thoáng qua. [/FONT][/SIZE] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Tản văn, Tạp bút
Say nắng...
Top