Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
CẢM XÚC
Sao anh không ở bên em ..?
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Kuin Sukoagoa" data-source="post: 70175" data-attributes="member: 50865"><p style="text-align: center"><span style="font-family: 'Arial'"> <span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D"><img src="https://hoahodiep.com/editor/assets/red%20band.jpg" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"> <span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D">Cô gửi cho anh một tin nhắn :</span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D"><span style="color: #29294D"><em>Nếu như trong nhà nghèo túng chán nản đến mức chỉ có một bát cháo cho hai chúng ta. Anh sẽ đem chút cháo trong bát ấy cho em ăn chứ ?. </em></span></span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"></span></span> <span style="font-family: 'Arial'"> <span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D">Anh trả lời :</span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D"><span style="color: #29294D"><em>Vậy mà cũng phải nói sao? Nhưng anh cho rằng một người con trai yêu một người con gái một cách chân chính thì sẽ không để cho người con gái mình yêu phải sống như thế.</em></span></span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D">Cô trả lời :</span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D"><span style="color: #29294D"><em><span style="color: #29294D">Nhưng có một người trả lời thế này. Anh ta nói, không ! anh sẽ đem hết phần cháo cho cô ấy ăn. Đoạn đối thoại ấy có phải sẽ cảm động được mọi cô gái. Em không biết, nhưng em bị nó tác động rất sâu sắc.</span> </em></span></span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D"></span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D">Anh trả lời :</span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D"><span style="color: #29294D"><em><span style="color: #29294D">Nói như thế, nếu đến bát cháo kia cũng không có, thì anh ta sẽ làm thế nào. Hoặc là nghĩ đến việc bát cháo ấy cô kia ăn rồi, nhỡ vẫn cảm thấy đói thì sao.</span> </em></span></span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D">Cô vẫn cho rằng anh nên trả lời giống như chàng trai kia :</span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D"><span style="color: #29294D"><em>Không ! anh sẽ nhường bát cháo ấy cho em ăn, đó mới là thực sự hoàn mỹ, mẫu mực, mới là đáp án duy nhất. Nhưng vì anh không trả lời vấn đề theo phương án ấy, anh và cô lưng dựa lưng suốt một đêm, anh mấy lần muốn ôm cô ngủ đều bị cô cự tuyệt.</em></span></span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D"></span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D">Trời có lúc không thuận theo lòng người</span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D"></span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D">Sau này, đến một thời điểm, do nhiều nguyên nhân, anh và cô lâm vào tình cảnh giống như thế, hai người khó khăn đến mức chỉ có một bát cháo. Hôm đó, anh nhẹ nhàng để lại một lời nhắn :</span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D"><span style="color: #29294D"><em>Em yêu, em ăn đi, bát cháo trên bàn là dành phần em, anh ăn xong rồi.</em></span> </span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D"></span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D">Cô ăn hết bát cháo, rồi nghỉ ngơi .Anh từ bên ngoài trở vào, mang cho cô xiên thịt dê mà cô thích ăn, hoa quả, trà sữa. </span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D"></span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D">Anh nói với cô :</span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D"><span style="color: #29294D"><em>Anh đã tìm được một công việc tạm thời, số tiền này, là ông chủ ứng trước tiền lương cho anh.</em></span></span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D">Nói xong còn đưa túi tiền sáng choang ra trước mặt cô. "Em yêu cứ ăn tự nhiên, anh đã ăn ở bên ngoài rồi".</span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D"></span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D">Xong rồi anh làm điệu bộ tinh nghịch. Trong những ngày khốn khó nhất ấy, cô vẫn có được hạnh phúc vui vẻ, còn thì anh dường như làm việc vất vả nên sức khoẻ có phần giảm sút. Thời gian sau, anh ổn định được công tác, họ tràn đầy hạnh phúc khát khao hướng về một tương lai tốt đẹp.</span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D"></span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D">Cô thích xem tivi, bản tin trên tivi nhiều năm trước đã từng phát đi một sự kiện chấn động, một người mẹ và con trai bị chôn dưới lớp đất đá, lúc sữa người mẹ bị đứa con uống cạn, người mẹ đã tự cắn mách máu trên tay, dùng máu tuơi của chính mình nuôi con trai, vài ngày sau, mọi người cuối cùng cũng dọn được đống đất đá cứu hai mẹ con, người mẹ đã cạn máu mà lìa xa cõi đời, trên khoé miệng đứa trẻ vẫn còn đọng lại máu tươi của người mẹ cùng với nụ cười hồn nhiên, hai má đỏ hồng như có được một cuộc sống mới .</span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D"></span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D">Cô hỏi anh :</span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D"><span style="color: #29294D"><em>Nếu như hai chúng ta cùng bị đè dưới đống đất đá ấy, anh có giống như người mẹ kia dùng máu cứu sống em không ?</em></span></span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D"></span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D">Anh sau câu nói của cô có một chút xúc động. Anh nói với cô :</span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D"><span style="color: #29294D"><em>Em chưa già mà đã có cái ý nghĩ như thế sao? Em là người phụ nữ của anh, anh sẽ làm tất cả để cho em được hạnh phúc, bất luận là lúc cuộc sống và an toàn của em bị đe doạ, anh sẽ làm tất cả để bảo vệ cho em. Em là người anh yêu nhất, anh cũng sẽ không cho phép em có thứ suy nghĩ như thế, em yêu ạ.</em></span></span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"></span></span> <span style="font-size: 15px"> </span><span style="font-family: 'Arial'"> <span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D">Cuối tuần, một buổi sáng đẹp trời, trên con đường về nhà sau khi mua thật nhiều đồ ăn, quần áo mà cô thích, anh dắt tay cô vui vẻ dạo phố. Hai con người nhỏ bé hạnh phúc ấy chỉ cần băng qua một ngã tư nữa thì có thể đến được tổ ấm tình yêu mà mình xây đắp, là thiên đường nhỏ hạnh phúc của họ . Anh một tay nắm tay cô, một tay xách đồ vừa mua, anh đi trước, cô đi sau, hai người đang ở vạch sơn chuẩn bị qua đường, đột nhiên có một chiếc xe lao đến từ phía sau cô - cô chỉ cách anh một bước chân. </span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D"></span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D"></span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"></span></span> <span style="font-size: 15px"> </span><p style="text-align: center"><span style="font-family: 'Arial'"> <span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D"><img src="https://hoahodiep.com/editor/assets/tuyet%20roi%20buon.gif" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"> <span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D">Chớp mắt nữa thôi, chiếc xe sẽ tông vào cô. "Ầm" cái tiếng chát chúa ấy là tiếng tông của chiếc xe ô tô. Tất cả đều đột ngột, người bị đâm đã văng cách xa hai mét, máu lênh láng trên đường. "Không! không phải" tiếng kêu kinh hãi đến từ phía cô, tiếng gào thét thê lương đập vào màng nhĩ của những người xung quanh. Cô biết rằng người bị chiếc xe đâm đáng ra sẽ là cô, chỉ chớp mắt như thế người bình thường sao có thể thể kịp phản ứng, anh vội vàng đẩy cô ra, chính mình ngã trong vũng máu. </span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D"></span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D">Cô bổ nhào xuống bên anh mà khóc, trên người anh toàn là máu, cô hét to gọi tên anh, mọi người xung quanh nói không thể làm gì được nữa rồi, họ đã thử nhưng anh không còn thở nữa. Cô không tin, tiếp tục gọi tên anh, điều kỳ diệu sảy ra khi đôi mắt anh hé mở, nhìn cô, bình thản mỉm cười, rồi vĩnh viễn nhắm mắt. Anh đang ở tận cùng của sự sống, dù vẫn đang đau đơn giãy giụa, vẫn cố gắng dùng chút khí lực cuối cùng chứng kiến người mình yêu nhất được bình yên vô sự, rồi mới yên tâm ra đi. Đó là ngày mưa nhiều, bên ngoài tràn ngập hơi ẩm, nước mưa kết thành một đám sương mù giày đặc đất trời. </span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D"></span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D">Trong lúc thu xếp lại những kỷ vật của anh cô phát hiện ra một tờ giấy chứng nhận bán máu, trên đó viết tên của anh. Điều kỳ lạ là từ trước tới nay điều này cô chưa bao giờ biết. Anh trong một tháng liên tiếp bán máu đến 3 lần, cô vẫn nhớ rõ những ngày tháng gian khó nhất của hai người họ, cô đã hiểu ra tại sao sức khoẻ anh trong khoảng thời gian ấy suy kiệt đến vậy, cô hiểu hàm ý trong câu anh nói "tiền lương ứng trước", cô hiểu ra rằng anh đã dùng máu để đổi lấy tiền mua cho cô những đồ ăn cô thích. </span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D"></span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D">Trong lúc tiếp tục thu xếp kỷ vật cô phát hiện ra một mẩu báo, phát hiện bất ngờ này lập tức làm cô kinh ngạc, người mẹ vĩ đại chính là mẹ của anh, đứa trẻ may mắn giành lại được cuộc sống chính là anh. Nhưng anh đã đem cái may mắn ấy cho cô. Cô nước mắt dàn dụa....</span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D"></span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D">__ST__</span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Teal"><span style="color: #29294D"></span></span></span></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Kuin Sukoagoa, post: 70175, member: 50865"] [CENTER][FONT=Arial] [SIZE=4][COLOR=Teal][COLOR=#29294D][IMG]https://hoahodiep.com/editor/assets/red%20band.jpg[/IMG][/COLOR][/COLOR][/SIZE][/FONT][/CENTER] [FONT=Arial] [SIZE=4][COLOR=Teal][COLOR=#29294D]Cô gửi cho anh một tin nhắn : [COLOR=#29294D][I]Nếu như trong nhà nghèo túng chán nản đến mức chỉ có một bát cháo cho hai chúng ta. Anh sẽ đem chút cháo trong bát ấy cho em ăn chứ ?. [/I][/COLOR][/COLOR][/COLOR] [/SIZE][/FONT] [SIZE=4] [/SIZE][FONT=Arial] [SIZE=4][COLOR=Teal][COLOR=#29294D][/COLOR][/COLOR][/SIZE][/FONT] [FONT=Arial] [SIZE=4][COLOR=Teal] [COLOR=#29294D]Anh trả lời : [COLOR=#29294D][I]Vậy mà cũng phải nói sao? Nhưng anh cho rằng một người con trai yêu một người con gái một cách chân chính thì sẽ không để cho người con gái mình yêu phải sống như thế.[/I][/COLOR] Cô trả lời : [COLOR=#29294D][I][COLOR=#29294D]Nhưng có một người trả lời thế này. Anh ta nói, không ! anh sẽ đem hết phần cháo cho cô ấy ăn. Đoạn đối thoại ấy có phải sẽ cảm động được mọi cô gái. Em không biết, nhưng em bị nó tác động rất sâu sắc.[/COLOR] [/I][/COLOR] Anh trả lời : [COLOR=#29294D][I][COLOR=#29294D]Nói như thế, nếu đến bát cháo kia cũng không có, thì anh ta sẽ làm thế nào. Hoặc là nghĩ đến việc bát cháo ấy cô kia ăn rồi, nhỡ vẫn cảm thấy đói thì sao.[/COLOR] [/I][/COLOR] Cô vẫn cho rằng anh nên trả lời giống như chàng trai kia : [COLOR=#29294D][I]Không ! anh sẽ nhường bát cháo ấy cho em ăn, đó mới là thực sự hoàn mỹ, mẫu mực, mới là đáp án duy nhất. Nhưng vì anh không trả lời vấn đề theo phương án ấy, anh và cô lưng dựa lưng suốt một đêm, anh mấy lần muốn ôm cô ngủ đều bị cô cự tuyệt.[/I][/COLOR] Trời có lúc không thuận theo lòng người Sau này, đến một thời điểm, do nhiều nguyên nhân, anh và cô lâm vào tình cảnh giống như thế, hai người khó khăn đến mức chỉ có một bát cháo. Hôm đó, anh nhẹ nhàng để lại một lời nhắn : [COLOR=#29294D][I]Em yêu, em ăn đi, bát cháo trên bàn là dành phần em, anh ăn xong rồi.[/I][/COLOR] Cô ăn hết bát cháo, rồi nghỉ ngơi .Anh từ bên ngoài trở vào, mang cho cô xiên thịt dê mà cô thích ăn, hoa quả, trà sữa. Anh nói với cô : [COLOR=#29294D][I]Anh đã tìm được một công việc tạm thời, số tiền này, là ông chủ ứng trước tiền lương cho anh.[/I][/COLOR] Nói xong còn đưa túi tiền sáng choang ra trước mặt cô. "Em yêu cứ ăn tự nhiên, anh đã ăn ở bên ngoài rồi". Xong rồi anh làm điệu bộ tinh nghịch. Trong những ngày khốn khó nhất ấy, cô vẫn có được hạnh phúc vui vẻ, còn thì anh dường như làm việc vất vả nên sức khoẻ có phần giảm sút. Thời gian sau, anh ổn định được công tác, họ tràn đầy hạnh phúc khát khao hướng về một tương lai tốt đẹp. Cô thích xem tivi, bản tin trên tivi nhiều năm trước đã từng phát đi một sự kiện chấn động, một người mẹ và con trai bị chôn dưới lớp đất đá, lúc sữa người mẹ bị đứa con uống cạn, người mẹ đã tự cắn mách máu trên tay, dùng máu tuơi của chính mình nuôi con trai, vài ngày sau, mọi người cuối cùng cũng dọn được đống đất đá cứu hai mẹ con, người mẹ đã cạn máu mà lìa xa cõi đời, trên khoé miệng đứa trẻ vẫn còn đọng lại máu tươi của người mẹ cùng với nụ cười hồn nhiên, hai má đỏ hồng như có được một cuộc sống mới . Cô hỏi anh : [COLOR=#29294D][I]Nếu như hai chúng ta cùng bị đè dưới đống đất đá ấy, anh có giống như người mẹ kia dùng máu cứu sống em không ?[/I][/COLOR] Anh sau câu nói của cô có một chút xúc động. Anh nói với cô : [COLOR=#29294D][I]Em chưa già mà đã có cái ý nghĩ như thế sao? Em là người phụ nữ của anh, anh sẽ làm tất cả để cho em được hạnh phúc, bất luận là lúc cuộc sống và an toàn của em bị đe doạ, anh sẽ làm tất cả để bảo vệ cho em. Em là người anh yêu nhất, anh cũng sẽ không cho phép em có thứ suy nghĩ như thế, em yêu ạ.[/I][/COLOR][/COLOR][/COLOR] [/SIZE][/FONT] [SIZE=4] [/SIZE][FONT=Arial] [SIZE=4][COLOR=Teal] [COLOR=#29294D]Cuối tuần, một buổi sáng đẹp trời, trên con đường về nhà sau khi mua thật nhiều đồ ăn, quần áo mà cô thích, anh dắt tay cô vui vẻ dạo phố. Hai con người nhỏ bé hạnh phúc ấy chỉ cần băng qua một ngã tư nữa thì có thể đến được tổ ấm tình yêu mà mình xây đắp, là thiên đường nhỏ hạnh phúc của họ . Anh một tay nắm tay cô, một tay xách đồ vừa mua, anh đi trước, cô đi sau, hai người đang ở vạch sơn chuẩn bị qua đường, đột nhiên có một chiếc xe lao đến từ phía sau cô - cô chỉ cách anh một bước chân. [/COLOR][/COLOR] [/SIZE][/FONT] [SIZE=4] [/SIZE][CENTER][FONT=Arial] [SIZE=4][COLOR=Teal][COLOR=#29294D][IMG]https://hoahodiep.com/editor/assets/tuyet%20roi%20buon.gif[/IMG][/COLOR][/COLOR][/SIZE][/FONT][/CENTER] [FONT=Arial] [SIZE=4][COLOR=Teal][COLOR=#29294D]Chớp mắt nữa thôi, chiếc xe sẽ tông vào cô. "Ầm" cái tiếng chát chúa ấy là tiếng tông của chiếc xe ô tô. Tất cả đều đột ngột, người bị đâm đã văng cách xa hai mét, máu lênh láng trên đường. "Không! không phải" tiếng kêu kinh hãi đến từ phía cô, tiếng gào thét thê lương đập vào màng nhĩ của những người xung quanh. Cô biết rằng người bị chiếc xe đâm đáng ra sẽ là cô, chỉ chớp mắt như thế người bình thường sao có thể thể kịp phản ứng, anh vội vàng đẩy cô ra, chính mình ngã trong vũng máu. Cô bổ nhào xuống bên anh mà khóc, trên người anh toàn là máu, cô hét to gọi tên anh, mọi người xung quanh nói không thể làm gì được nữa rồi, họ đã thử nhưng anh không còn thở nữa. Cô không tin, tiếp tục gọi tên anh, điều kỳ diệu sảy ra khi đôi mắt anh hé mở, nhìn cô, bình thản mỉm cười, rồi vĩnh viễn nhắm mắt. Anh đang ở tận cùng của sự sống, dù vẫn đang đau đơn giãy giụa, vẫn cố gắng dùng chút khí lực cuối cùng chứng kiến người mình yêu nhất được bình yên vô sự, rồi mới yên tâm ra đi. Đó là ngày mưa nhiều, bên ngoài tràn ngập hơi ẩm, nước mưa kết thành một đám sương mù giày đặc đất trời. Trong lúc thu xếp lại những kỷ vật của anh cô phát hiện ra một tờ giấy chứng nhận bán máu, trên đó viết tên của anh. Điều kỳ lạ là từ trước tới nay điều này cô chưa bao giờ biết. Anh trong một tháng liên tiếp bán máu đến 3 lần, cô vẫn nhớ rõ những ngày tháng gian khó nhất của hai người họ, cô đã hiểu ra tại sao sức khoẻ anh trong khoảng thời gian ấy suy kiệt đến vậy, cô hiểu hàm ý trong câu anh nói "tiền lương ứng trước", cô hiểu ra rằng anh đã dùng máu để đổi lấy tiền mua cho cô những đồ ăn cô thích. Trong lúc tiếp tục thu xếp kỷ vật cô phát hiện ra một mẩu báo, phát hiện bất ngờ này lập tức làm cô kinh ngạc, người mẹ vĩ đại chính là mẹ của anh, đứa trẻ may mắn giành lại được cuộc sống chính là anh. Nhưng anh đã đem cái may mắn ấy cho cô. Cô nước mắt dàn dụa.... __ST__ [/COLOR][/COLOR][/SIZE][/FONT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
CẢM XÚC
Sao anh không ở bên em ..?
Top