lacloai_0303
New member
- Xu
- 0
lần đầu tiên gặp nhau..em là em,..anh là anh..chúng ta là người xa lạ..!!!
ngày qua ngày..khi chúng ta tiếp xúc nhiều hơn..khi chúng ta trò chuyện nhiều hơn..
khi chúng ta đùa giỡn nhiều hơn..em và anh..là bạn tốt..!!
thời gian cứ trôi nhanh...mỗi ngày chúng ta nhắn tin trò chuyện..
em buồn vì những thứ tồi tệ xảy đến với em..anh buồn vì công việc..
thế là chúng ta chia sẻ, tâm sự cùng nhau..thế là chúng ta thân hơn..
thế là chúng ta hiểu nhau hơn..chúng ta trở thành tri kỉ..!!
rồi một ngày..em bệnh..anh bỗng thấy lo lắng...(vì mình là tri kỉ thôi!!!)
rồi một ngày..anh đi đâu mất...em buồn..(vì vắng người sẻ chia..)
một ngày..hai ngày..một tuần..
em trách anh vì sao đi đâu mà không nói..
em giận anh vì sao gọi nhưng lúc nào cũng chỉ ngoài vùng phủ sóng..
em mặc kệ anh..nhưng cứ mãi nghĩ về anh..
em..nhớ anh..!!!
anh mất tích..vì anh nhận ra tình cảm giữa chúng ta..không đơn giản chỉ là tri kỉ..
vì anh muốn thử..sống trở về những ngày vắng em..
anh muốn xác định rõ tình cảm của mình..
và anh..anh đã nhớ..nhớ em nhiều lắm..
anh trở về..
ta bỗng đến bên nhau..
ta yêu nhau...
ta lo lắng cho nhau nhiều hơn..ta luôn bên nhau những lúc vui buồn..
những kí ức đẹp nơi ta từng đến mãi đọng lại..
nhưng rồi..
em thường hay giận dỗi như trẻ con mỗi khi anh đến trễ..
anh thường hay ghen tuông vô lý mỗi lúc thấy em bên ai..
rồi ta giận nhau..
rồi ta cãi nhau..
em bảo anh không hiểu em..anh bảo em vô lý..
thế là khoảng cách giữa chúng ta..mỗi ngày một xa..
em muốn anh xin lỗi trước..
anh lại nghĩ mình chẳng hề có lỗi..
anh mong em hãy dịu dàng hơn một tí..
nhưng em không làm được..em không muốn phải thay đổi tính cách của mình..
vì trước giờ em đã là như vậy..sao lại phải đổi thay?
anh nghĩ về em..về ngày khi ta vừa quen biết..
em nghĩ về anh..về những kỉ niệm ngọt ngào..
nhưng những điều đó..giờ là một màu đen tối..dường như chẳng thể quay lại..
ta hẹn gặp nhau..vào một ngày mưa..
mưa ơi..mưa khóc..mưa hãy nói cho em và anh nghe có phải là tình yêu của chúng ta đã...
..không còn tồn tại..
em bảo anh hãy trở về là anh của lúc trước..
anh bảo rằng hãy quên anh đi..
thế là chúng ta xa nhau..
dù lòng em buồn vô hạn..
dù lòng anh rất khổ đau..
nhưng chúng mình..đã chẳng còn gì..có níu kéo chỉ thêm đau khổ..
bởi chúng ta dường như chưa thực sự hiểu nhau..
thôi hãy xem nhau là bạn như ban đầu..!! nhưng có thể sao?
chợt nhận ra rằng..tình yêu bắt đầu thật đơn giản..nhưng thật khó để kết thúc..
người xa lạ_bạn tốt_tri kỉ_tình yêu..ranh giới ấy quá mỏng manh..
nhưng từ tình yêu_tình bạn ngày nào..là không thể..!
nếu có..chỉ có thể trở về từ đầu..như chưa từng quen biết nhau..
em là em,..anh là anh..chúng ta là người xa lạ..!!
có thể chúng ta nhầm lẫn một vài lần giữa tình bạn và tình yêu..
để rồi cuối cùng khiến tình bạn lẫn tình yêu đều rời bỏ ta mà ra đi..
dù ta luôn muốn giữ lại..
cho nên bạn hãy suy nghĩ thật kĩ khi nói yêu một ai đó..
bởi biết đâu chừng..đó chưa hẳn là tình yêu..mà chỉ là nhầm lẫn giữa những ranh giới vô hình.!!
ngày qua ngày..khi chúng ta tiếp xúc nhiều hơn..khi chúng ta trò chuyện nhiều hơn..
khi chúng ta đùa giỡn nhiều hơn..em và anh..là bạn tốt..!!
thời gian cứ trôi nhanh...mỗi ngày chúng ta nhắn tin trò chuyện..
em buồn vì những thứ tồi tệ xảy đến với em..anh buồn vì công việc..
thế là chúng ta chia sẻ, tâm sự cùng nhau..thế là chúng ta thân hơn..
thế là chúng ta hiểu nhau hơn..chúng ta trở thành tri kỉ..!!
rồi một ngày..em bệnh..anh bỗng thấy lo lắng...(vì mình là tri kỉ thôi!!!)
rồi một ngày..anh đi đâu mất...em buồn..(vì vắng người sẻ chia..)
một ngày..hai ngày..một tuần..
em trách anh vì sao đi đâu mà không nói..
em giận anh vì sao gọi nhưng lúc nào cũng chỉ ngoài vùng phủ sóng..
em mặc kệ anh..nhưng cứ mãi nghĩ về anh..
em..nhớ anh..!!!
anh mất tích..vì anh nhận ra tình cảm giữa chúng ta..không đơn giản chỉ là tri kỉ..
vì anh muốn thử..sống trở về những ngày vắng em..
anh muốn xác định rõ tình cảm của mình..
và anh..anh đã nhớ..nhớ em nhiều lắm..
anh trở về..
ta bỗng đến bên nhau..
ta yêu nhau...
ta lo lắng cho nhau nhiều hơn..ta luôn bên nhau những lúc vui buồn..
những kí ức đẹp nơi ta từng đến mãi đọng lại..
nhưng rồi..
em thường hay giận dỗi như trẻ con mỗi khi anh đến trễ..
anh thường hay ghen tuông vô lý mỗi lúc thấy em bên ai..
rồi ta giận nhau..
rồi ta cãi nhau..
em bảo anh không hiểu em..anh bảo em vô lý..
thế là khoảng cách giữa chúng ta..mỗi ngày một xa..
em muốn anh xin lỗi trước..
anh lại nghĩ mình chẳng hề có lỗi..
anh mong em hãy dịu dàng hơn một tí..
nhưng em không làm được..em không muốn phải thay đổi tính cách của mình..
vì trước giờ em đã là như vậy..sao lại phải đổi thay?
anh nghĩ về em..về ngày khi ta vừa quen biết..
em nghĩ về anh..về những kỉ niệm ngọt ngào..
nhưng những điều đó..giờ là một màu đen tối..dường như chẳng thể quay lại..
ta hẹn gặp nhau..vào một ngày mưa..
mưa ơi..mưa khóc..mưa hãy nói cho em và anh nghe có phải là tình yêu của chúng ta đã...
..không còn tồn tại..
em bảo anh hãy trở về là anh của lúc trước..
anh bảo rằng hãy quên anh đi..
thế là chúng ta xa nhau..
dù lòng em buồn vô hạn..
dù lòng anh rất khổ đau..
nhưng chúng mình..đã chẳng còn gì..có níu kéo chỉ thêm đau khổ..
bởi chúng ta dường như chưa thực sự hiểu nhau..
thôi hãy xem nhau là bạn như ban đầu..!! nhưng có thể sao?
chợt nhận ra rằng..tình yêu bắt đầu thật đơn giản..nhưng thật khó để kết thúc..
người xa lạ_bạn tốt_tri kỉ_tình yêu..ranh giới ấy quá mỏng manh..
nhưng từ tình yêu_tình bạn ngày nào..là không thể..!
nếu có..chỉ có thể trở về từ đầu..như chưa từng quen biết nhau..
em là em,..anh là anh..chúng ta là người xa lạ..!!
có thể chúng ta nhầm lẫn một vài lần giữa tình bạn và tình yêu..
để rồi cuối cùng khiến tình bạn lẫn tình yêu đều rời bỏ ta mà ra đi..
dù ta luôn muốn giữ lại..
cho nên bạn hãy suy nghĩ thật kĩ khi nói yêu một ai đó..
bởi biết đâu chừng..đó chưa hẳn là tình yêu..mà chỉ là nhầm lẫn giữa những ranh giới vô hình.!!