Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
CẢM XÚC
Qua rùi 3 năm cao đẳng
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="HuyNam" data-source="post: 132212"><p style="text-align: center"><span style="color: #0000ff"><strong>QUA RÙI 3 NĂM CAO ĐẲNG</strong></span></p><p></p><p>Lang thang một cách vô định, cứ đi, cứ mặc gió thổi vào mặt, cứ nhìn dòng người, hối hả có, chậm chạp có, đường phố vẫn giữ được nét hiện đại vốn có, tiếng cười đùa, í ới gọi nhau khắp nơi, đi khắp các ngả đường, lại chọn cho mình nơi dừng chân, một quán café nhỏ, không ồn ào, vắng lặng, tiếng guitar vang lên. Một ly cf sữa cho khung cảnh lúc này. Muốn giữ nét yên bình riêng mình, một chút tĩnh lặng của ngày vội vã.</p><p></p><p>tphcm, buổi tối mát mẻ, những bước chân thong thả dạo chơi hứng gió những cái yên bình ngắm cảnh đường phố từ những quán café, những câu chuyện của những người lớn tuổi tập tụ trước nhà, những tiếng hân hoan của những đứa trẻ nô đùa sau một ngày học vất vả, tiếng của những cụ già tập dưỡng sinh và cả những cái ôm nhau của những cặp đôi, những ánh đèn rực rỡ sắc màu khắp các con đường, đã tạo nên một bức tranh sài gòn về đêm tuyệt đẹp.</p><p></p><p>3 năm ở mái trường gtvt3 , cũng khá quen với cách sống của con người nơi đây, không ồn ào, vội vã như vốn có của một thành phố hiện đại, …dần dần tphcm trở thành một phần trong tôi, ở đây đã ghi dấu một khoảng thời gian khá dài, khá quen với những con đường, khá rành về những quán cafe, biết khá nhiều các quán ăn nho nhỏ…đủ để tận hưởng qua ngày, từng ngày tôi cố gắng để thích nó hơn, nó có một chút yên bình như quê tôi, và một chút giống và một chút khác, như là cái duyên ban đầu, cái nơi mà tôi chưa bao giờ nghĩ tới mình sẽ phải trải qua thời sinh viên, một nơi mà trong tiềm thức tôi cũng chưa hề nghĩ tới....một quyết định khá vội vàng, như muốn trốn tránh cái gì đó, tìm cho một lựa chọn khác, một cách ngược lại với bạn bè tôi chọn… để rồi, tập chấp nhận nó, tập làm quen từ đầu với nó… Tôi thích những chiều hóng gió ở biển, con đường kinh dương vương mát mẻ, con đường có nét gì đó yên tĩnh và cũ kĩ, cả cái gió chiều mát rượu trên sân vận động thống nhất, tiếng hò reo như giải tỏa được cái mệt mỏi của cuộc sống thường nhật, và cả con đường Nguyễn Tri Phương …đã làm nên một tphcm rất riêng, có cả núi lẫn biển, có cả yên bình và ồn ào, có cả xưa cũ và hiện đại.</p><p></p><p style="text-align: center">[media=youtube]dK4kuxOPea8[/media]</p><p></p><p>khi tốt nghiệp với tấm bằng cử nhân loại ưu trong tay, tôi bắt đầu hành trình đi xây dựng thực hiện hoài bão, rùi bước chân vào trường Đại Học kinh tế tphcm và Đại Học giao thông vận tải tphcm,</p><p></p><p> Tôi đến với nghề thật đơn giản chỉ vì tôi thích, nhưng sau những bước thăng trầm, những thay đổi trong cuộc sống, nghề xây dựng cũng luôn gắn liền với những bước đi của tôi, thất bại và thành công, đem đến cho tôi nhiều điều, kể như cuộc gặp gỡ ở đây hôm nay, được biết, được giao lưu với các anh chị em ở mọi phương trời, mỗi người là một sự học hỏi, sự khám phá mới. Tôi rất hạnh phúc khi làm được một điều gì đó có ích cho bất cứ ai, dù chỉ nhận lại một lời “cảm ơn” từ một thế giới ảo. Dù chưa thể chắc chắn dừng chân ở một chỗ làm nào, nhưng có một điều chắc chắn rằng tôi sẽ không từ bỏ công việc mà tôi đã lựa chọn.</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="HuyNam, post: 132212"] [CENTER][COLOR=#0000ff][B]QUA RÙI 3 NĂM CAO ĐẲNG[/B][/COLOR][/CENTER] Lang thang một cách vô định, cứ đi, cứ mặc gió thổi vào mặt, cứ nhìn dòng người, hối hả có, chậm chạp có, đường phố vẫn giữ được nét hiện đại vốn có, tiếng cười đùa, í ới gọi nhau khắp nơi, đi khắp các ngả đường, lại chọn cho mình nơi dừng chân, một quán café nhỏ, không ồn ào, vắng lặng, tiếng guitar vang lên. Một ly cf sữa cho khung cảnh lúc này. Muốn giữ nét yên bình riêng mình, một chút tĩnh lặng của ngày vội vã. tphcm, buổi tối mát mẻ, những bước chân thong thả dạo chơi hứng gió những cái yên bình ngắm cảnh đường phố từ những quán café, những câu chuyện của những người lớn tuổi tập tụ trước nhà, những tiếng hân hoan của những đứa trẻ nô đùa sau một ngày học vất vả, tiếng của những cụ già tập dưỡng sinh và cả những cái ôm nhau của những cặp đôi, những ánh đèn rực rỡ sắc màu khắp các con đường, đã tạo nên một bức tranh sài gòn về đêm tuyệt đẹp. 3 năm ở mái trường gtvt3 , cũng khá quen với cách sống của con người nơi đây, không ồn ào, vội vã như vốn có của một thành phố hiện đại, …dần dần tphcm trở thành một phần trong tôi, ở đây đã ghi dấu một khoảng thời gian khá dài, khá quen với những con đường, khá rành về những quán cafe, biết khá nhiều các quán ăn nho nhỏ…đủ để tận hưởng qua ngày, từng ngày tôi cố gắng để thích nó hơn, nó có một chút yên bình như quê tôi, và một chút giống và một chút khác, như là cái duyên ban đầu, cái nơi mà tôi chưa bao giờ nghĩ tới mình sẽ phải trải qua thời sinh viên, một nơi mà trong tiềm thức tôi cũng chưa hề nghĩ tới....một quyết định khá vội vàng, như muốn trốn tránh cái gì đó, tìm cho một lựa chọn khác, một cách ngược lại với bạn bè tôi chọn… để rồi, tập chấp nhận nó, tập làm quen từ đầu với nó… Tôi thích những chiều hóng gió ở biển, con đường kinh dương vương mát mẻ, con đường có nét gì đó yên tĩnh và cũ kĩ, cả cái gió chiều mát rượu trên sân vận động thống nhất, tiếng hò reo như giải tỏa được cái mệt mỏi của cuộc sống thường nhật, và cả con đường Nguyễn Tri Phương …đã làm nên một tphcm rất riêng, có cả núi lẫn biển, có cả yên bình và ồn ào, có cả xưa cũ và hiện đại. [CENTER][media=youtube]dK4kuxOPea8[/media][/CENTER] khi tốt nghiệp với tấm bằng cử nhân loại ưu trong tay, tôi bắt đầu hành trình đi xây dựng thực hiện hoài bão, rùi bước chân vào trường Đại Học kinh tế tphcm và Đại Học giao thông vận tải tphcm, Tôi đến với nghề thật đơn giản chỉ vì tôi thích, nhưng sau những bước thăng trầm, những thay đổi trong cuộc sống, nghề xây dựng cũng luôn gắn liền với những bước đi của tôi, thất bại và thành công, đem đến cho tôi nhiều điều, kể như cuộc gặp gỡ ở đây hôm nay, được biết, được giao lưu với các anh chị em ở mọi phương trời, mỗi người là một sự học hỏi, sự khám phá mới. Tôi rất hạnh phúc khi làm được một điều gì đó có ích cho bất cứ ai, dù chỉ nhận lại một lời “cảm ơn” từ một thế giới ảo. Dù chưa thể chắc chắn dừng chân ở một chỗ làm nào, nhưng có một điều chắc chắn rằng tôi sẽ không từ bỏ công việc mà tôi đã lựa chọn. [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
CẢM XÚC
Qua rùi 3 năm cao đẳng
Top