lenamphong626
New member
- Xu
- 0
(thử nghiệm của LNP)
Thuở hồng thủy xô nghiêng miền Nhật Bản
Giá bất bình leo tút chín tầng mây
Đất bằng sóng dậy buồn thay
Nín hơi mong cái họa này sớm qua
Xưa nay:
Phân ngôi thứ Giá, Lương, Tiền, Giá ngồi ngôi thứ nhất
Vậy nên loạn xứ Việt mình chính thật Giá đầu têu
Nhớ xưa:
Một thuở thanh bình giá hiền hòa chưa nổi cơn điên dại
Đời an vui người người khương thái thử hỏi phúc nào bằng
Đời sáng láng
Người cũng thêm sáng láng
Giá lương tiền cùng bầu bạn sớm trưa.
Khốn thay
Phúc ngắn họa dày…Đất bằng sóng dậy…niềm an lạc đã là vùng hư ảo..
Giá vút từng mây…Lương giờ bỏ cuộc…tiền ba cọc sớm trở thành vô nghiã
Ngược xuôi xấc bấc xang bang
Chúng sinh đầu tắt mặt tối
Hạnh phúc xưa chỉ hiện về trong giấc ngủ
Bão giá hoành hành giờ đã ngập trần gian
Xót thương nước mắt chảy tràn ba cỏi
Đói rét tiêu điều than khắp bốn phương
Thậm chí
Giá tăng đến độ kẻ có của có tiền, miệng mồm còn méo xẹo
Nữa là người khó người nghèo sao khỏi mặt mày thôi ủ rủ
Lũ sinh viên sống qua ngày tạm bợ, đói khổ vật vờ mặt mốc đít meo
Mớ rau con cá, mặc cả mè nheo hết cả nửa ngày chưa dám quyết
Cũng may:
Vốn dân Việt dễ nuôi, rau cháo qua ngày không khiếu kiện
Thói quen giật gấu vá vai, cướp của bạn, mượn của thầy vượt qua cơn bỉ cực
Nhưng nghĩ:
Hỡi ôi cuộc thế trăm năm là mấy chốc
Mà Giá, Lương, Tiền đã mấy cuộc dấy xôn xao
Thương bấy dân đen giữa ba đào bão Giá
Mà kẻ siêu phàm Anh hùng cứu thế,ở phương não phương nào hãy còn đang dấu mặt
Than ôi
Đêm thắc thỏm, ngày càng thắc thỏm, nỗi giá xăng dầu điện nước nhảy lung tung
Chồng nhăn nhó, vợ khó cằn nhằn, một chút lương còm chi dụng sao cho là đũ
Phút cơ hàn đường hắc đạo cũng lăn tăn, song ngẫm nghĩ đạo nhà đành chịu đói,,
Thôi vất vã lầm than, bươn chãi giữa đời, mong chặt bị thuở người khôn của khó
Ôi cơ nghiệp bao năm trời ky cóp, tích cốc phòng cơ, Giá điên khùng cho lòng đau như cắt
Kìa một dải non sông ta gấm vóc, công của bao đời, cũng tại Giá giờ héo hắt lời ca
Thôi đành vậy:
Thân của ta tự ta lo liệu lấy
Chăm chút canh điền mà hưng quốc an gia
Chuyện hội trà, nhậu nhẹt cả thơ ca…
Phải hạn chế kẻo lầm tay giặc Giá…
Giá, Giá, Giá có năm nào không bão Giá
Ta, Ta, Ta hãy chung lòng chống trả bớ anh em
Cùng vì nhau mà vạch mặt chỉ tên
Thằng giặc Giá là tên nguy hiểm nhất…!
Ôi ba cọc ba đồng đã xâm xoàng vì Giá - Bão dữ hoành hành lan cả giang sơn
.
Thuở hồng thủy xô nghiêng miền Nhật Bản
Giá bất bình leo tút chín tầng mây
Đất bằng sóng dậy buồn thay
Nín hơi mong cái họa này sớm qua
Xưa nay:
Phân ngôi thứ Giá, Lương, Tiền, Giá ngồi ngôi thứ nhất
Vậy nên loạn xứ Việt mình chính thật Giá đầu têu
Nhớ xưa:
Một thuở thanh bình giá hiền hòa chưa nổi cơn điên dại
Đời an vui người người khương thái thử hỏi phúc nào bằng
Đời sáng láng
Người cũng thêm sáng láng
Giá lương tiền cùng bầu bạn sớm trưa.
Khốn thay
Phúc ngắn họa dày…Đất bằng sóng dậy…niềm an lạc đã là vùng hư ảo..
Giá vút từng mây…Lương giờ bỏ cuộc…tiền ba cọc sớm trở thành vô nghiã
Ngược xuôi xấc bấc xang bang
Chúng sinh đầu tắt mặt tối
Hạnh phúc xưa chỉ hiện về trong giấc ngủ
Bão giá hoành hành giờ đã ngập trần gian
Xót thương nước mắt chảy tràn ba cỏi
Đói rét tiêu điều than khắp bốn phương
Thậm chí
Giá tăng đến độ kẻ có của có tiền, miệng mồm còn méo xẹo
Nữa là người khó người nghèo sao khỏi mặt mày thôi ủ rủ
Lũ sinh viên sống qua ngày tạm bợ, đói khổ vật vờ mặt mốc đít meo
Mớ rau con cá, mặc cả mè nheo hết cả nửa ngày chưa dám quyết
Cũng may:
Vốn dân Việt dễ nuôi, rau cháo qua ngày không khiếu kiện
Thói quen giật gấu vá vai, cướp của bạn, mượn của thầy vượt qua cơn bỉ cực
Nhưng nghĩ:
Hỡi ôi cuộc thế trăm năm là mấy chốc
Mà Giá, Lương, Tiền đã mấy cuộc dấy xôn xao
Thương bấy dân đen giữa ba đào bão Giá
Mà kẻ siêu phàm Anh hùng cứu thế,ở phương não phương nào hãy còn đang dấu mặt
Than ôi
Đêm thắc thỏm, ngày càng thắc thỏm, nỗi giá xăng dầu điện nước nhảy lung tung
Chồng nhăn nhó, vợ khó cằn nhằn, một chút lương còm chi dụng sao cho là đũ
Phút cơ hàn đường hắc đạo cũng lăn tăn, song ngẫm nghĩ đạo nhà đành chịu đói,,
Thôi vất vã lầm than, bươn chãi giữa đời, mong chặt bị thuở người khôn của khó
Ôi cơ nghiệp bao năm trời ky cóp, tích cốc phòng cơ, Giá điên khùng cho lòng đau như cắt
Kìa một dải non sông ta gấm vóc, công của bao đời, cũng tại Giá giờ héo hắt lời ca
Thôi đành vậy:
Thân của ta tự ta lo liệu lấy
Chăm chút canh điền mà hưng quốc an gia
Chuyện hội trà, nhậu nhẹt cả thơ ca…
Phải hạn chế kẻo lầm tay giặc Giá…
Giá, Giá, Giá có năm nào không bão Giá
Ta, Ta, Ta hãy chung lòng chống trả bớ anh em
Cùng vì nhau mà vạch mặt chỉ tên
Thằng giặc Giá là tên nguy hiểm nhất…!
Ôi ba cọc ba đồng đã xâm xoàng vì Giá - Bão dữ hoành hành lan cả giang sơn
.