rubi_mos2002
New member
- Xu
- 0
Tham khảo: sách " the elements of counseling" của Scott Meier
Vì định kiến đôi lúc gắn liền với tham vấn (“Chỉ những người yếu đuối mới gặp nhà tham vấn”) nên 1 thân chủ có thể gặp phải 1 khủng hoảng để tìm đến tham vấn. Khủng hoảng xuất hiện khi cá nhân đối mặt với những vấn đề gây quá tải mà họ cảm thấy không thể xử lý (Caplan, 1961; Jacobs, 1999; Puryear, 1979; Slaikeu, 1990). Ví dụ, 1 người trong cơn khủng hoảng có thể là 1 ai đó đã từng bị trầm cảm trong 1 thời gian dài hoặc 1 ai đó đang trải qua 1 giai đoạn loạn thần cấp.
Các nhà tham vấn đều đồng ý về những bước cơ bản khi làm việc với những thân chủ đang khủng hoảng. Những hành động được mô tả bên dưới, khác nhau đối với những hành động bình thường của nhà tham vấn trong giai đoạn đầu của tham vấn. Đối với nhiều nhà tham vấn mới hành nghề, kiểu thân chủ đáng sợ nhất trong khủng hoảng là 1 người đang cân nhắc đến việc tự tử (Westefeld et al., 2000). Đầu tiên, hãy đi theo bất kỳ sự đề cập đến tự tử hoặc dấu chỉ cho thấy thân chủ đã suy nghĩ đến việc tự làm hại bản thân họ. Đừng lo lắng khi bạn hỏi về việc tự tử. Thân chủ có thể cảm thấy được giải tỏa khi được hỏi về tự tử vì tự tử rất khó để thảo luận với bạn bè và gia đình.
Thân chủ: Tôi từng đau khổ trong 1 thời gian dài bây giờ tôi đã từ bỏ hy vọng. Tôi không nhìn thấy bất kỳ lối thoát nào.
Nhà Tham vấn: Bạn dường như rất tuyệt vọng, tôi tự hỏi bạn đã từng nghĩ về việc làm hại bản thân chưa?
Một số thân chủ đã từng cân nhắc về việc tự tử. Khi đó nhà tham vấn sẽ quyết định “Khả năng tự tử” (lethality) – đó là khả năng thân chủ nỗ lực tự tử như thế nào.
TC: Tôi chỉ muốn chết.
NTV: Bạn đã từng nghĩ đến 1 cách nào đó để giết mình?
TC: Vâng
NTV: Hãy kể cho tôi nghe về nó.
TC: Tôi có 1 khẩu súng chưa có đạn trong ngăn kéo phòng ngủ của tôi.
NTV: Bạn đã có ý định nghiêm túc về việc này. Bạn đã từng nghĩ đến việc mua đạn chưa?
TC: Chưa. Tôi chỉ cảm thấy tôi muốn có súng bên cạnh.
Câu hỏi đầu tiên cần hỏi đó là, Liệu thân chủ đã có 1 phương pháp tự tử trong đầu chưa? Phương pháp càng cụ thể, có thể làm được thì khả năng thân chủ nỗ lực tự tử càng lớn. Chúng ta có thể đánh giá được nguy cơ tự tử của thân chủ từ mức độ trung bình đến cao.
Câu hỏi thứ 2 giúp lấy thông tin về những nỗ lực tự tử trước đây:
NTV: Bạn đã có súng, nhưng không có đạn. Bạn đã từng cố gắng tự tử trước đây chưa?
TC: Có. Tôi đã thử cắt cổ tay. Vợ tôi phát hiện và đưa tôi đi cấp cứu.
Câu hỏi thứ 2, Bạn đã cố gắng tự tử trước đây chưa? Thân chủ trong ví dụ này cho thấy anh ấy đã cố gắng tự tử trước đây và đó là sự cố gắng nghiêm trọng. Dự đoán về tự tử, cũng giống như dự đoán về những sự kiện khác trong tham vấn, còn mơ hồ. Thông tin về 1 nỗ lực nghiêm trọng trước đây kết hợp với 1 phương pháp tự tử có sẵn sẽ gia tăng đánh giá về khả năng tự tử của thân chủ.
Ngay cả khi không có khả năng tự tử thì nhà tham vấn làm việc với những thân chủ trong khủng hoảng tiến hành những hành động sau:
Kiểm soát tình huống
Nhà tham vấn phải chỉ dẫn hành động. Trong hầu hết các trường hợp, thân chủ đã từ bỏ sự kiểm soát. Nhà tham vấn nên tạo ra tính cấu trúc để thúc đẩy tính trật tự và tính dự đoán được.
TC: Mọi người ghét tôi. Tôi sẽ không rời khỏi phòng mình. Tôi sẽ không ăn hoặc không ngủ hoặc không làm bất kỳ điều gì mà chỉ NGỒI Ở ĐÂY!
NTV 1: Jim, tôi biết bạn đã đến đường cùng. Nhưng bạn đã ngồi trên giường trong 2 ngày và chúng tôi không thể rời khỏi cho đến khi nào chúng tôi có thể tìm ra 1 cách để giúp bạn.
TC: Không ai muốn nói chuyện với tôi. Tại sao bạn làm vậy?
NTV 2: Tôi quan tâm đến những gì xảy ra với bạn. Tôi và Manuel đến từ trung tâm sức khỏe tâm thần cộng đồng và chúng tôi muốn lắng nghe những gì làm bạn phiền lòng...
Nỗ lực của nhóm nhà tham vấn sẽ tăng nguồn lực sẵn có để giúp thân chủ và mang lại sự an toàn cao hơn cho thân chủ và nhà tham vấn.
Nhấn mạnh sức mạnh của thân chủ
Dù nhiều cách tiếp cận tham vấn lưu ý về tầm quan trọng của việc tập trung vào những sức mạnh của thân chủ (E.J.Smith, 2006), nhấn mạnh sức mạnh của thân chủ là 1 phương pháp đặc biệt quan trọng để giúp thân chủ lấy lại sự kiểm soát trong khủng hoảng (Puryear, 1979). Ngay cả 1 điểm mạnh nhỏ của thân chủ cũng có thể được chú ý.
TC: Tôi có thể làm gì đây? Tôi nợ 4 môn học và không ai nói chuyện với tôi.
NTV: Hmmm
TC: Tôi không thể làm bất kỳ điều gì!
NTV: Nhưng bạn có thể ngồi yên 1 chỗ trong 2 ngày và không ăn bất kỳ cái gì. Đó là 1 điều rất khó làm.
TC: Uhmm...Đúng.
NTV: Có lẽ bạn cần sử dụng sự kiên cường đó vào 1 số cách khác.
TC: Tôi không biết.
NTV: Hãy tiếp tục về nó. Nhớ về sự kiên cường của bạn. Nó có thể giúp bạn rất nhiều.
Huy động những nguồn lực xã hội
Tìm kiếm và huy động những nguồn hỗ trợ xã hội. Liệu gia đình và bạn bè có thể giúp thân chủ đang khủng hoảng không.
NTV: Tôi chưa từng nghe bạn nói về gia đình.
TC: Bố mẹ tôi không quan tâm và cả anh chị em của tôi nữa...ngoại trừ Keisha. Và cô ấy ở Colorado.
NTV: Kể cho tôi về Keisha.
TC: Cô ấy là người thân trong gia đình mà tôi nói chuyện nhiều nhất. Cô ấy đã thuyết phục tôi học đại học vì tôi học tốt thời phổ thông.
NTV: Bạn không nghĩ là cô ấy có thể lo lắng cho bạn bây giờ ư?
TC: Tôi không biết.
NTV: Bạn sẽ làm gì nếu cô ấy cảm thấy buồn?
TC: Tôi sẽ thăm cô ấy...có lẽ tôi có thể gọi điện cho cô ấy.
Sắp xếp cho thân chủ đang khủng hoảng sống với gia đình hoặc bạn bè mang lại sự ổn định về cảm xúc. Một khi sự cân bằng được tái thiết lập, hãy thảo luận về những cách mà thân chủ có thể tìm kiếm sự giúp đỡ thêm.
Vì định kiến đôi lúc gắn liền với tham vấn (“Chỉ những người yếu đuối mới gặp nhà tham vấn”) nên 1 thân chủ có thể gặp phải 1 khủng hoảng để tìm đến tham vấn. Khủng hoảng xuất hiện khi cá nhân đối mặt với những vấn đề gây quá tải mà họ cảm thấy không thể xử lý (Caplan, 1961; Jacobs, 1999; Puryear, 1979; Slaikeu, 1990). Ví dụ, 1 người trong cơn khủng hoảng có thể là 1 ai đó đã từng bị trầm cảm trong 1 thời gian dài hoặc 1 ai đó đang trải qua 1 giai đoạn loạn thần cấp.
Các nhà tham vấn đều đồng ý về những bước cơ bản khi làm việc với những thân chủ đang khủng hoảng. Những hành động được mô tả bên dưới, khác nhau đối với những hành động bình thường của nhà tham vấn trong giai đoạn đầu của tham vấn. Đối với nhiều nhà tham vấn mới hành nghề, kiểu thân chủ đáng sợ nhất trong khủng hoảng là 1 người đang cân nhắc đến việc tự tử (Westefeld et al., 2000). Đầu tiên, hãy đi theo bất kỳ sự đề cập đến tự tử hoặc dấu chỉ cho thấy thân chủ đã suy nghĩ đến việc tự làm hại bản thân họ. Đừng lo lắng khi bạn hỏi về việc tự tử. Thân chủ có thể cảm thấy được giải tỏa khi được hỏi về tự tử vì tự tử rất khó để thảo luận với bạn bè và gia đình.
Thân chủ: Tôi từng đau khổ trong 1 thời gian dài bây giờ tôi đã từ bỏ hy vọng. Tôi không nhìn thấy bất kỳ lối thoát nào.
Nhà Tham vấn: Bạn dường như rất tuyệt vọng, tôi tự hỏi bạn đã từng nghĩ về việc làm hại bản thân chưa?
Một số thân chủ đã từng cân nhắc về việc tự tử. Khi đó nhà tham vấn sẽ quyết định “Khả năng tự tử” (lethality) – đó là khả năng thân chủ nỗ lực tự tử như thế nào.
TC: Tôi chỉ muốn chết.
NTV: Bạn đã từng nghĩ đến 1 cách nào đó để giết mình?
TC: Vâng
NTV: Hãy kể cho tôi nghe về nó.
TC: Tôi có 1 khẩu súng chưa có đạn trong ngăn kéo phòng ngủ của tôi.
NTV: Bạn đã có ý định nghiêm túc về việc này. Bạn đã từng nghĩ đến việc mua đạn chưa?
TC: Chưa. Tôi chỉ cảm thấy tôi muốn có súng bên cạnh.
Câu hỏi đầu tiên cần hỏi đó là, Liệu thân chủ đã có 1 phương pháp tự tử trong đầu chưa? Phương pháp càng cụ thể, có thể làm được thì khả năng thân chủ nỗ lực tự tử càng lớn. Chúng ta có thể đánh giá được nguy cơ tự tử của thân chủ từ mức độ trung bình đến cao.
Câu hỏi thứ 2 giúp lấy thông tin về những nỗ lực tự tử trước đây:
NTV: Bạn đã có súng, nhưng không có đạn. Bạn đã từng cố gắng tự tử trước đây chưa?
TC: Có. Tôi đã thử cắt cổ tay. Vợ tôi phát hiện và đưa tôi đi cấp cứu.
Câu hỏi thứ 2, Bạn đã cố gắng tự tử trước đây chưa? Thân chủ trong ví dụ này cho thấy anh ấy đã cố gắng tự tử trước đây và đó là sự cố gắng nghiêm trọng. Dự đoán về tự tử, cũng giống như dự đoán về những sự kiện khác trong tham vấn, còn mơ hồ. Thông tin về 1 nỗ lực nghiêm trọng trước đây kết hợp với 1 phương pháp tự tử có sẵn sẽ gia tăng đánh giá về khả năng tự tử của thân chủ.
Ngay cả khi không có khả năng tự tử thì nhà tham vấn làm việc với những thân chủ trong khủng hoảng tiến hành những hành động sau:
Kiểm soát tình huống
Nhà tham vấn phải chỉ dẫn hành động. Trong hầu hết các trường hợp, thân chủ đã từ bỏ sự kiểm soát. Nhà tham vấn nên tạo ra tính cấu trúc để thúc đẩy tính trật tự và tính dự đoán được.
TC: Mọi người ghét tôi. Tôi sẽ không rời khỏi phòng mình. Tôi sẽ không ăn hoặc không ngủ hoặc không làm bất kỳ điều gì mà chỉ NGỒI Ở ĐÂY!
NTV 1: Jim, tôi biết bạn đã đến đường cùng. Nhưng bạn đã ngồi trên giường trong 2 ngày và chúng tôi không thể rời khỏi cho đến khi nào chúng tôi có thể tìm ra 1 cách để giúp bạn.
TC: Không ai muốn nói chuyện với tôi. Tại sao bạn làm vậy?
NTV 2: Tôi quan tâm đến những gì xảy ra với bạn. Tôi và Manuel đến từ trung tâm sức khỏe tâm thần cộng đồng và chúng tôi muốn lắng nghe những gì làm bạn phiền lòng...
Nỗ lực của nhóm nhà tham vấn sẽ tăng nguồn lực sẵn có để giúp thân chủ và mang lại sự an toàn cao hơn cho thân chủ và nhà tham vấn.
Nhấn mạnh sức mạnh của thân chủ
Dù nhiều cách tiếp cận tham vấn lưu ý về tầm quan trọng của việc tập trung vào những sức mạnh của thân chủ (E.J.Smith, 2006), nhấn mạnh sức mạnh của thân chủ là 1 phương pháp đặc biệt quan trọng để giúp thân chủ lấy lại sự kiểm soát trong khủng hoảng (Puryear, 1979). Ngay cả 1 điểm mạnh nhỏ của thân chủ cũng có thể được chú ý.
TC: Tôi có thể làm gì đây? Tôi nợ 4 môn học và không ai nói chuyện với tôi.
NTV: Hmmm
TC: Tôi không thể làm bất kỳ điều gì!
NTV: Nhưng bạn có thể ngồi yên 1 chỗ trong 2 ngày và không ăn bất kỳ cái gì. Đó là 1 điều rất khó làm.
TC: Uhmm...Đúng.
NTV: Có lẽ bạn cần sử dụng sự kiên cường đó vào 1 số cách khác.
TC: Tôi không biết.
NTV: Hãy tiếp tục về nó. Nhớ về sự kiên cường của bạn. Nó có thể giúp bạn rất nhiều.
Huy động những nguồn lực xã hội
Tìm kiếm và huy động những nguồn hỗ trợ xã hội. Liệu gia đình và bạn bè có thể giúp thân chủ đang khủng hoảng không.
NTV: Tôi chưa từng nghe bạn nói về gia đình.
TC: Bố mẹ tôi không quan tâm và cả anh chị em của tôi nữa...ngoại trừ Keisha. Và cô ấy ở Colorado.
NTV: Kể cho tôi về Keisha.
TC: Cô ấy là người thân trong gia đình mà tôi nói chuyện nhiều nhất. Cô ấy đã thuyết phục tôi học đại học vì tôi học tốt thời phổ thông.
NTV: Bạn không nghĩ là cô ấy có thể lo lắng cho bạn bây giờ ư?
TC: Tôi không biết.
NTV: Bạn sẽ làm gì nếu cô ấy cảm thấy buồn?
TC: Tôi sẽ thăm cô ấy...có lẽ tôi có thể gọi điện cho cô ấy.
Sắp xếp cho thân chủ đang khủng hoảng sống với gia đình hoặc bạn bè mang lại sự ổn định về cảm xúc. Một khi sự cân bằng được tái thiết lập, hãy thảo luận về những cách mà thân chủ có thể tìm kiếm sự giúp đỡ thêm.