Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
Tình Yêu
Phanh
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="ButBi" data-source="post: 10659" data-attributes="member: 48"><p><strong><span style="font-family: 'Arial'">Chiều ngồi học hoài mà không vô nên quyết định lôi em chiến mã ra lượn phố. Hi vọng cái tấp nập của phố phường sẽ cuốn đi bớt những nỗi buồn của bản thân.</span></strong></p><p style="text-align: center"></p> <p style="text-align: center"><span style="font-family: 'Arial'"><em><span style="color: #000066"></span></em></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-family: 'Arial'"><em><span style="color: #000066"></span></em></span>[ATTACH]10091[/ATTACH]<span style="font-family: 'Arial'"><em><span style="color: #000066"></span></em></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-family: 'Arial'"><em><span style="color: #000066">(Ảnh minh họa)</span></em></span></p><p></p><p> <span style="font-family: 'Arial'">… Đang vi vu trên phố thì phải phanh gấp…vì bất chợt ngó thấy một cái áo “iu iu” (yêu yêu) trong cửa hàng trên phố. Đẹp thế sao có thể bỏ qua.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">… Đang phăm phăm lao về phía trước thì phải phanh lại…vì chợt nghe như tiếng ai gọi mình. Đến khi quay lại mới biết hóa ra mình nhầm.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">… Đang thả hồn trong những vòng quay, lại phải phanh…vì một anh chàng đi ngược chiều. Đánh võng khiếp quá! Không phanh nhanh chắc sẽ đi mất hàng “tiền đạo”.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">… Tiếp tục bon bon trên đường thì bỗng đâu một thằng bé nhao ra đường chỉ để rượt theo một trái banh tennis. Hoảng hồn quá đi mất. Thiếu chút nữa có tai nạn…</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">… Cua vô con phố cổ, những mong thoát khỏi những con đường náo nhiệt. Ai dè…tắc đường. Thành phố là thế mà! Giờ cao điểm có bao giờ thanh vắng. Khổ thân em chiến mã. Bị nhấn phanh liên tục. Có những đoạn còn phải dắt bộ. Chậm rì rì. Tranh thủ thời gian tắc đường ấy để lê la, nghe ngóng. Hóa ra trong phố có tai nạn. Dân mình vốn hiếu kì (xấu hổ là trong đó có mình), thấy đông đông là phải nghía đầu vô góp chuyện…</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">… Rời con phố đông đúc, sau một hồi hít đầy khí bụi để đi vô phía Bờ Hồ. Lúc này chỉ muốn được hít căng bầu không khí mát lành của hồ, của cây để xua đi lồng ngực toàn khói nhưng nào được yên. Đi một đoạn là phanh một đoạn bởi cứ 5-10 phút là gặp một bác đèn đỏ. Đèn đỏ phải dừng lại, đó là điều tất nhiên không ai có thể chối cãi được.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">… Lượn vòng vòng để bớt đi nỗi buồn, để giải tỏa…thế mà chẳng thành công. Nhưng ít nhất cũng thấy vui vui trong lòng vì mình thu được một số thứ…Ngẫm thấy…</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Cuộc sống cũng giống như những con đường. Dài có, ngắn có, thẳng có, cong có… Chúng ta đi trên những con đường ấy nhưng không phải lúc nào mọi thứ cũng suôn sẻ. Mà sẽ có những lúc chúng ta phải phanh. Phanh gấp hay phanh từ từ, muốn hay không muốn…Và thời gian sau những cú phanh là thời gian cho chúng ta dừng lại, ngừng lại để nhìn xung quanh, nhìn về mình.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Hãy cứ phanh lại khi thấy mình đang trôi quá nhanh bạn nhé. Để bản thân được thư giãn, yên lặng…Dù chỉ 1 giây…Vì sau khi phanh ta sẽ lại tiếp tục cuộc hành trình của mình. Sẽ lên số, dậm mạnh chân hơn, đẩy xe đi xa hơn, nhanh hơn.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Để những nhát phanh đẩy ta đi xa hơn bạn nhé!</span></p><p> </p><p style="text-align: right"><span style="font-family: 'Arial'"><em><span style="color: #996600"> theo Dantri</span></em></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="ButBi, post: 10659, member: 48"] [B][FONT=Arial]Chiều ngồi học hoài mà không vô nên quyết định lôi em chiến mã ra lượn phố. Hi vọng cái tấp nập của phố phường sẽ cuốn đi bớt những nỗi buồn của bản thân.[/FONT][/B] [CENTER][FONT=Arial][I][COLOR=#000066] [/COLOR][/I][/FONT][/CENTER] [CENTER][FONT=Arial][I][COLOR=#000066] [/COLOR][/I][/FONT][ATTACH=CONFIG]10091[/ATTACH][FONT=Arial][I][COLOR=#000066] (Ảnh minh họa)[/COLOR][/I][/FONT][/CENTER] [FONT=Arial]… Đang vi vu trên phố thì phải phanh gấp…vì bất chợt ngó thấy một cái áo “iu iu” (yêu yêu) trong cửa hàng trên phố. Đẹp thế sao có thể bỏ qua.[/FONT] [FONT=Arial]… Đang phăm phăm lao về phía trước thì phải phanh lại…vì chợt nghe như tiếng ai gọi mình. Đến khi quay lại mới biết hóa ra mình nhầm.[/FONT] [FONT=Arial]… Đang thả hồn trong những vòng quay, lại phải phanh…vì một anh chàng đi ngược chiều. Đánh võng khiếp quá! Không phanh nhanh chắc sẽ đi mất hàng “tiền đạo”.[/FONT] [FONT=Arial]… Tiếp tục bon bon trên đường thì bỗng đâu một thằng bé nhao ra đường chỉ để rượt theo một trái banh tennis. Hoảng hồn quá đi mất. Thiếu chút nữa có tai nạn…[/FONT] [FONT=Arial]… Cua vô con phố cổ, những mong thoát khỏi những con đường náo nhiệt. Ai dè…tắc đường. Thành phố là thế mà! Giờ cao điểm có bao giờ thanh vắng. Khổ thân em chiến mã. Bị nhấn phanh liên tục. Có những đoạn còn phải dắt bộ. Chậm rì rì. Tranh thủ thời gian tắc đường ấy để lê la, nghe ngóng. Hóa ra trong phố có tai nạn. Dân mình vốn hiếu kì (xấu hổ là trong đó có mình), thấy đông đông là phải nghía đầu vô góp chuyện…[/FONT] [FONT=Arial]… Rời con phố đông đúc, sau một hồi hít đầy khí bụi để đi vô phía Bờ Hồ. Lúc này chỉ muốn được hít căng bầu không khí mát lành của hồ, của cây để xua đi lồng ngực toàn khói nhưng nào được yên. Đi một đoạn là phanh một đoạn bởi cứ 5-10 phút là gặp một bác đèn đỏ. Đèn đỏ phải dừng lại, đó là điều tất nhiên không ai có thể chối cãi được.[/FONT] [FONT=Arial]… Lượn vòng vòng để bớt đi nỗi buồn, để giải tỏa…thế mà chẳng thành công. Nhưng ít nhất cũng thấy vui vui trong lòng vì mình thu được một số thứ…Ngẫm thấy…[/FONT] [FONT=Arial]Cuộc sống cũng giống như những con đường. Dài có, ngắn có, thẳng có, cong có… Chúng ta đi trên những con đường ấy nhưng không phải lúc nào mọi thứ cũng suôn sẻ. Mà sẽ có những lúc chúng ta phải phanh. Phanh gấp hay phanh từ từ, muốn hay không muốn…Và thời gian sau những cú phanh là thời gian cho chúng ta dừng lại, ngừng lại để nhìn xung quanh, nhìn về mình.[/FONT] [FONT=Arial]Hãy cứ phanh lại khi thấy mình đang trôi quá nhanh bạn nhé. Để bản thân được thư giãn, yên lặng…Dù chỉ 1 giây…Vì sau khi phanh ta sẽ lại tiếp tục cuộc hành trình của mình. Sẽ lên số, dậm mạnh chân hơn, đẩy xe đi xa hơn, nhanh hơn.[/FONT] [FONT=Arial]Để những nhát phanh đẩy ta đi xa hơn bạn nhé![/FONT] [RIGHT][FONT=Arial][I][COLOR=#996600] theo Dantri[/COLOR][/I][/FONT][/RIGHT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
Tình Yêu
Phanh
Top